Nhận Sai Nam Thần, Tôi Bị Nhìn chằm Chằm

Chương 77: Ăn sinh nhật



Edit: Minh An

Beta: E. Coli

Sau khi độ nóng của “Vụ tự sát nhưng không thành”, “Tìm hiểu sự thật”, “Top 10 khối” giảm xuống, một tin tức vô cùng nóng hổi lại hiện lên trên diễn đàn làm tất cả học sinh sốc nặng.

Trường đã đứng ra làm chứng, vì vấn đề bút trả lời mà vốn dĩ thành tích của Bách Nhiên là thứ hai toàn khối nhưng lại không lấy được danh hiệu thứ hai toàn khối.

Ban giám hiệu tiếp tục công bố thành tích và bài làm của Bách Nhiên, một phần là do gần đây dư luận có tin đồn ác ý lan truyền về trường, ảnh hưởng tới danh dự của trường, vì thế chắc chắn phải rõ trình độ thật sự của Bách Nhiên. Một phần là lấy cậu làm gương báo cho toàn trường biết hậu quả khi không quan tâm tới phương diện trả lời câu hỏi.

Trường không thể… (t ko biết câu này)

Tin vừa tung ra, ai cũng ồ lên. Hàng trăm, hàng ngàn học sinh lên mạng đọc bài thi Bách Nhiên làm. Chữ viết đó là của người thường xuyên nộp giấy trắng mà họ biết, thế mà nội dung trong đó làm người ta vô cùng bất ngờ.

Người lúc nào cũng nộp giấy trắng, luôn giữ vững vị trí đội sổ, thế mà lại là một học thần tương đương với Bách Ngạn?

Ai tin được cơ chứ?

Đúng là đáng sợ thật!

Với thành tích thật sự của Bách Nhiên, có người nói nọ, có người bảo kia. Cho đến khi có một tin khác được lan truyền nhanh chóng, thứ mà có khả năng chứng minh lực học thật sự của Bách Nhiên… Đó chính là việc Bách Nhiên sắp tham gia cuộc thi.

Cuộc thi không thể gian lận được, lần này thành tích của Bách Nhiên trực tiếp quyết định xem có thể lấy lại được mặt mũi cho trường không.

Nhưng cũng có người hỏi sao Bách Nhiên lại tham gia cuộc thi khoa học tự nhiên. Tuy rằng cậu cũng có hay tham gia thi, nhưng từ trước đến nay cậu không tham gia những cuộc thi liên quan đến học tập. Tại sao tự dưng giờ cậu lại đâm đầu vào học vậy?

Vì thế vô vàn tin đồn được truyền tai nhau, chuyện tình yêu hận của Bách Nhiên và Kiều Nam Gia càng được người ta quan tâm hơn.

… Kiều Nam Gia nhìn làn sóng mới trên mạng xong, cô càng cảm thấy may hơn vì giờ còn chưa khai giảng.

Vì người Kiều Nam Gia không khỏe nên cô cần nghỉ ngơi một thời gian.

Còn về vấn đề khó giải quyết mang tên cuộc thi kia, cuối cùng đẩy tới đẩy lui lại dừng trên người Bách Nhiên. Sau khi biết Bách Nhiên sẽ thay Kiều Nam Gia tham gia cuộc thi, ba người còn lại trong đội đều sốc. Đến cả Bách Ngạn cũng khó giấu nổi sự kinh ngạc.

“Sức khỏe Kiều Nam Gia không cho phép, tạm thời không tìm được người phù hợp.” Thầy tổng phụ trách giải thích như này, “Nói đi nói lại, trình độ Bách Nhiên cũng đáp ứng yêu cầu, nhưng vẫn phải cần sự phối hợp nữa.”

“Phối hợp? Với Bách Nhiên?” Có một người trong đội cười bất lực nói lên tiếng lòng của những người còn lại, “Chỉ sợ cả quá trình cậu ấy không để ý tới ai, ảnh hưởng tới kết quả của đội chúng em!”

“Em cũng lo!”

Bách Ngạn mím môi, bình tĩnh nói: “Chúng em sẽ giải quyết!”

“Bách Ngạn à, em quả là học sinh ngoan!”

Đương sự Bách Nhiên vẫn đang chơi game, cả quá trình cậu đều chẳng tập trung gì cả. Chỉ cần câu hơi mất tập trung một chút thôi là trong đầu cậu lại hiện ra gương mặt phúng phính của Kiều Nam Gia. Bách Nhiên nóng lòng chửi thầm một tiếng, mặt cậu vô cảm cầm ly trà lạnh lên uống ừng ực.

Mấy ngày gần đây cậu hơi cố tình tránh mặt Kiều Nam Gia. Chỉ là càng cố tránh thì cậu lại càng dễ dàng nhớ lại những đoạn ký ức về Kiều Nam Gia.

Chỉ là những đoạn ký ức ngắn thôi mà nó lại đẹp đẽ đến lạ thường. Dù chỉ ở trong cùng một căn phòng thôi cậu cũng cảm thấy vui.

Bách Nhiên cảm thấy mình bị điên.

Chơi một ván game chẳng vui, cậu cũng chẳng còn hứng nữa. Bách Nhiên nằm trên giường suy nghĩ về cuộc đời, cậu cảm thấy cuộc sống mà mình lên kế hoạch sẵn đã bị Kiều Nam Gia đảo lộn hoàn toàn.

Nhưng giận nhất là Kiều Nam Gia – người mà trước kia rất chăm làm phiền cậu thì mấy hôm nay lại rất im hơi lặng tiếng.

Bách Nhiên bổ não ra cảnh Kiều Nam Gia đang thẹn thùng mơ mộng về Bách Ngạn mà giận dữ ngồi dậy. Cậu cẩn thận nhìn danh sách những người Kiều Nam Gia follow, sau đó quan sát cẩn thận, chắc chắn rằng thời gian gần đây cô không follow thêm ai, cũng không like bài cho người khác. Thậm chí thời gian gần đây cô cũng đăng ít bài lên Weibo hơn nhiều.

Cậu xoa mái tóc rối tung của mình, nhắn tin cho Kiều Nam Gia.

Bách Nhiên: “Có chuyện gấp.”

Không lâu sau, Kiều Nam Gia gửi cho cậu một biểu tượng khó hiểu.

Bách Nhiên nghĩ thầm, trả lời trong vài giây như này, chắc chắn là cô đang chơi điện thoại. Còn đang làm gì trên điện thoại, có phải nói chuyện phiếm với Bách Ngạn không thì… Càng nghĩ Bách Nhiên càng khó chịu, càng nghĩ cậu càng chắc chắn Kiều Nam Gia đang nói chuyện phiếm với Bách Ngạn.

Không ngăn cản chắc là lại có thêm một nick Weibo follow Bách Ngạn nữa đó!

“……”

Bách Nhiên: “Thi cuộc thi này như nào cậu nói sơ qua cho tôi đi?”

Quả nhiên Bách Nhiên hỏi chuyện nghiêm túc. Kiều Nam Gia không có kinh nghiệm thực tế nên cô chỉ nói hết những yêu cầu mà đội trưởng Bách Ngạn đã nói với mình trước đó, chỉ cần phát huy sự xuất sắc của bản thân là được rồi.

Trả lời xong vấn đề đầu tiên, tới vấn đề thứ hai.

Bách Nhiên: “Quà tôi đâu?”

Kiều Nam Gia: “Đang trong quá trình chuẩn bị!”

Lí do cậu đòi quà rất hợp tình hợp lý, nhưng dường như đó cũng là lẽ đương nhiên. Gần đây Kiều Nam Gia đang bận rộn dành thời gian để chỉnh sửa tài liệu ôn tập cho Bách Nhiên, đương nhiên cô không rảnh để làm chuyện khác.

Cô định chờ tới sau khi Bách Nhiên về thì cậu sẽ nhận được bất ngờ của mình đầu tiên!

Một bên đoán mò, một bên tự tin. Hai người vốn chẳng cùng một mạch suy nghĩ…

Bách Nhiên đi thi.

Cả quá trình Kiều Nam Gia đều lo lắng, cô sợ đội có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, nên liên tục hỏi tiến độ của Bách Nhiên. Bách Ngạn làm đội trưởng, cả quá trình cậu đều tường thuật trực tiếp tiến độ cho Kiều Nam Gia làm Kiều Nam Gia không có cảm giác có lỗi.

Bách Nhiên: “Không khí hài hòa.”

Bách Ngạn: “Mọi thứ bình thường.”

Bách Nhiên: “Tôi rất hợp tác.”

Bách Ngạn: “Ai cũng vui hết.”

Tình huống thực tế là…

Hai thành viên còn lại của đội: “Bầu không khí lạnh âm độ, lúc nào cũng giương cung bạt kiếm như sắp đánh nhau. Lúc Bách Nhiên làm mặt không biểu cảm đúng là không ai dám đến gần QAQ!”

Đối thủ: “Bạn nam siêu đẹp trai kia dữ như quỷ vậy! Chỉ viết bài thi thôi mà cứ cảm giác như bạn ấy muốn ăn thịt chúng tôi luôn vậy! Vậy thì đã đành, cậu ấy còn dùng thực lực đè ép chúng tôi nữa o(╥﹏╥)o”

Kiều Nam Gia không biết tình hình, cô bổ não ra cảnh lớp băng trên người Bách Nhiên tan ra, lúc ấy cậu khá giản dị và gần gũi.

Lúc này, Chu Ngôn Quân kết bạn WeChat với Kiều Nam Gia.

Quả nhiên là người mang máu bà tám, Chu Ngôn Quân tám chuyện trên trời dưới biển một lát rồi chuyển chủ đề sang Bách Nhiên. Cậu vô (cố) tình hỏi quan hệ giữa hai người Bách Nhiên với Kiều Nam Gia. Kiều Nam Gia nói dõng dạc từng câu từng chữ gửi qua voice chat.

“Đừng tin lời đồn, đừng lan tin đồn! Bạn Chu Ngôn Quân à!”

Kiều Nam Gia nói: “Cậu nhìn Bách Nhiên như người sẽ yêu đương với người khác sao?”

Chu Ngôn Quân thấy lời Kiều Nam Gia rất thú vị, cậu cười nhạt một tiếng rồi tiếp lời: “Cậu nói cũng đúng, tính tình bình thường của cậu ấy bí hiểm lắm, đi đâu cũng chẳng ai biết. Nghỉ hè năm ngoái tớ bảo sẽ cho cậu ấy ăn sinh nhật, nhưng cậu ấy không tới. Tớ cũng chẳng còn cách nào khác.”

Nghỉ hè… Năm ngoái?

Kiều Nam Gia sửng sốt: “Bao giờ sinh nhật cậu ấy thế?”

Ở đầu kia, một lúc lâu sau Chu Ngôn Quân vẫn chưa trả lời. Chắc là cậu đang đi xem ngày chính xác. Kiều Nam Gia chờ một lát thì thấy cậu trả lời: “Thứ ba tuần sau.”

Chu Ngôn Quân nghĩ thầm, nếu Kiều Nam Gia có thể tổ chức sinh nhật cho Bách Nhiên một lần thì tốt quá.

Nhưng người như Bách Nhiên, đến cả ba mẹ ruột mình cũng không thèm quan tâm, vậy mà lại thích Kiều Nam Gia. Thiên thần nhỏ làm tan chảy trái tim của tảng băng, đúng là kỳ diệu.

Chu Ngôn Quân có ý tốt khuyên Kiều Nam Gia không cần vội: “Cái tên Bách Nhiên đó… Rất ghét người khác tạo bất ngờ cho mình. Đồ cậu ấy ghét nhiều lắm, cho cậu ấy bất ngờ mà không cẩn thận có khi lại phản tác dụng. Cậu cũng đừng ôm quá nhiều hy vọng.”

Trong đầu Kiều Nam Gia nhớ lại món quà mà Bách Nhiên vẫn luôn hằng mong nhớ từ chỗ cô.

Cô có thể nhân cơ hội đó tổ chức một sinh nhật nho nhỏ cho cậu chứ nhỉ?

Nhưng nhìn lời Chu Ngôn Quân nhắn, Kiều Nam Gia không khỏi cảm thấy đo ự. Nếu Bách Nhiên ghét cô tạo bất ngờ cho cậu, nghĩ thôi cũng thấy khó xử rồi. Cô không nên ghi chữ chúc mừng sinh nhật.

Điều duy nhất Kiều Nam Gia tin tưởng chính là món quà siêu to khổng lồ của mình.

Chắc chắn Bách Nhiên sẽ rất thích!

Lúc này, Bách Nhiên đang ngồi trong sân thi đấu làm bài tự dưng hắt xì một cái, trong lòng cậu lại ôm sự mong chờ nho nhỏ, không biết sau khi về, Kiều Nam Gia sẽ cho cậu bất ngờ gì.

Tác giả có lời muốn nói:

Kiều Nam Gia: Tớ rất tự tin!

Bách Nhiên: …
— QUẢNG CÁO —