Nguyệt Hàn

Chương 49: Xin chào đồng chí (1)



Sau khi đi làm giấy tờ tùy thân xong, Thẩm Nguyệt Hy nhìn em dâu Trần Thị Diên, y khó hiểu nhìn đối phương.

Thẩm mẫu nhìn con trai, bà khẽ ôm con rồi nói "A Thần, lại phải đi rồi sao, lần sau về lâu hơn nhé".

Y cúi đầu "Vâng".

Thẩm Dư Quân đi qua ôm anh và mẹ "Anh à, lần sau về nhớ cầm quà đấy nhé, ừm, đi vui vẻ".

Thẩm phụ đứng đó, ông nhìn 3 mẹ con, Thẩm mẫu nhìn qua chồng rồi nói "Ông không lại đây à?".

Thẩm phụ khoanh tay "Ôm làm gì chứ, đâu phải xa lâu lắm đâu".

Thẩm Nguyệt Hy mỉm cười, Thẩm mẫu châm chọc một câu "Không biết ai là người sốc đến độ bật khóc trong đám tang của A Thần nhỉ".

Thẩm phụ đỏ mặt gãi mũi "Khi đó tôi nghĩ thằng bé ra đi thật, không phải là bà cũng khóc nhiều lắm sao, đừng có nói tôi chứ".

Y cười cười rồi ôm lấy Thẩm phụ, ông tỏ vẻ bất lực, nể lắm mới ôm, vỗ nhẹ lưng y "Đứa trẻ ngoan, lần này phải về sớm đấy, ba mẹ không có đủ lâu đâu, thuốc của con cha mẹ vẫn sẽ uống, nhưng cuộc đời không có nhiều cái 10 năm hay 20 năm đâu".

Y gật đầu "Con hiểu, vậy phiền 2 người chăm sóc A Du, chỉ cần tên nhóc này không phạm pháp thì được ạ".

Thẩm mẫu gật đầu, bà mỉm cười "Dĩ nhiên, Tiểu Giang rất ngoan, lại còn là đồ đệ của A Thần nên ta và cha con nhất định sẽ chăm sóc cẩn thận".

Y nhìn Giang Hàn Du, mắt phượng có 1 tia nghiêm khắc làm hắn giật mình đứng thẳng lưng. Giang Hàn Du biết rõ một điểm, bản thân có tu thêm bao lâu đi nữa cũng không đánh lại nổi sư tôn, trên giường thì may ra thắng.

Thẩm Nguyệt Hy thở dài rồi ra ngoài, Giang Hàn Du không cảm nhận được khí tức của sư phụ, Thẩm Dư Quân tò mò nói "Anh trai đi rồi sao?". Giang Hàn Du gật đầu "Không cảm nhận được khí tức của sư phụ".

..........

Thẩm Nguyệt Hy bây giờ đang nhìn tin nhắn nơi bảng hệ thống liên lạc của các vị thần.

[Chủ Thần: Có tội phạm chạy qua các thế giới, đối phương mang theo hệ thống là thức tỉnh giả giết các đại vận khí giả, các Thẩm Phán giả đang truy lùng, hy vọng tất cả hợp tác phối hợp]

Thẩm Nguyệt Hy đi vào không gian của mình, y nhắm mắt lại, 1 trận pháp bao quanh toàn bộ tam giới, y rũ mi xuống bắt đầu kiểm tra toàn bộ. Y nhìn gọi ra khí linh Mặc Trúc, quyển trục hiện ra các đại vận khí giả bên trong, y đứng nhìn 1 chút, phát hiện có 1 vị chết ỉu, rồi... Cái này... Nên xử lý!

Thẩm Nguyệt Hy tìm kiếm tọa độ phát hiện một điểm khoanh vùng chỗ đang di chuyển của kẻ giết đại vận khí giả, vị trí kia bên cạnh vị trí của Minh Ngự!

2 chấm đỏ bên cạnh nhau, Thẩm Nguyệt Hy lập tức sử dụng quy tắc không gian, nhoáng chớp mắt đã xuất hiện, y đứng trên không trung nhìn xuống bên dưới, có 2 người đang ngồi, một lam một bạch. Y nhắn tin báo cáo vào trong nhóm chat.

Y đáp xuống bên dưới, mắt phượng trầm mặc, Minh Ngự đứng lên lập tức vui mừng nói "Sư tôn".



Y gật đầu, sau đó nói "A Ngự, qua đây". Minh Ngự ngoan ngoãn đi qua, cậu mỉm cười vui vẻ "Sư tôn sao tới đây vậy? Sư đệ sao rồi?". Y khẽ vươn tay sờ đầu Minh Ngự sau y phong tỏa không gian xung quanh lại.

Y trầm mặc, sau đó nhìn qua bên kia "Vị kia tên là Lâm Trường An?". Minh Ngự gật đầu "Vâng ạ, Lâm công tử tuy là phàm nhân nhưng tâm địa lương thiện".

Thẩm Nguyệt Hy: "...".

Ban nãy y mới xem sơ lược xong, Lâm Trường An, huyết mạch ma thần, mang hệ thống, giết và cướp đoạt không ít đại vận khí giả. Y thở dài rồi búng trán đứa ngốc nhà mình "Không nêm tin người".

Y thở nhẹ sau đó rút ra kiếm bản mệnh Hoài Tẫn ra "Lâm Trường An, rút trường tiên của cậu ra".

Lâm Trường An mỉm cười ổn trọng "Công tử hẳn hiểu lầm gì rồi, tiểu sinh thân thể yếu nhược, nào có thể đánh nhau".

Thẩm Nguyệt Hy không quen nói nhiều, y trực tiếp động thủ, trận pháp bắt đầu xuất hiện tạo ra đế vực khiến đối thủ rơi vào thế bí, y rút hết linh khí và quỷ khí trong khu vực rồi lao qua tấn công.

Đối phương né tránh cẩn thận xin tha nhưng nhận ra thế kiếm là sát chiêu nên cũng bộc lộ dáng vẻ thật, huyền thiết dực xuất hiện sau lưng, tay cầm trường tiên giáp bạc, con ngươi huyết sắc lạnh lẽo.

Lâm Trường An khẽ nói "Ngươi là người quen với cái kẻ tên Vĩnh Dạ kia sao? Động thủ cũng nhanh đấy, nhưng tu vi yếu quá".

Thẩm Nguyệt Hy che tu vi ở cảnh giới Dung Hợp trung kỳ, y không nói mà vung kiếm. Lâm Trường An khẽ cau mày rồi cũng lôi ra quỷ khí và ma khí đối đầu với y, y khẽ cau mày khó chịu rồi tấn công mạnh mẽ hơn.

Minh Ngự nhìn sư tôn làm ra 1 chiêu vô số kiếm, rồi tạo ra các kiếm linh đủ loại phóng qua, Lâm Trường An dùng thiết dực cản lại thì Thẩm Nguyệt Hy quăng bùa chú qua.

Đánh 1 chút Lâm Trường An bị vào thế yếu bị đánh văng xuống đất, vừa lúc muốn tấn công Minh Ngự thì Mặc Trúc xuất hiện, thiên thư tạo thành quyển trục bao phủ lấy, tạo thành trận pháp, thiên thư như họa, họa non sông núi biếc và từng án chữ vàng tinh tế viết bằng thần ngôn.

Thẩm Nguyệt Hy nhìn quyển trục quây thành vòng, y dẫm trên không trung, sau đó vung kiếm chém đứt cánh của đối phương, Lâm Trường An bị đau mà mặt trắng bệt, nhưng không rên một tiếng.

Y lạnh lùng nhìn xuống, sau đó áp chế, chữ trong giấy bay ra thành dây trói buộc chặt cả người đối phương thành con nhộng.

Thẩm Nguyệt Hy đáp xuống, lúc này 4 vị Thẩm Phán ung dung tới muộn, y giao người cho đối phương, chữ vàng cũng bay về lại quyển trục sau đó quyển trục biến thành một phiến quạt ngọc bay về tay của Minh Ngự.

Thẩm Nguyệt Hy đáp xuống đất, y búng trán đối phương, ngữ khí nghiêm khắc "Con đấy, xém chút bị giết rồi, tên kia giết không ít người rồi".

Minh Ngự lúng túng rồi gật đầu , chỉ là Lâm Trường An kia đánh được với sư tôn hơn 1 khắc, vậy là Lâm Trường An mạnh hơn cậu rồi, là cậu sai sót không nhận ra, haiz.

Thẩm Nguyệt Hy thở dài, sau đó nhịn không được mà búng trán Minh Ngự "Quạt kia là Thần Khí, đừng làm mất, nó sẽ bảo vệ con".

Y cũng nhận ra hình như đứa nhóc này trông già hơn rồi... Có là do tu vi. Y xoa đầu đối phương "Vậy thì vi sư cũng phải rời đi, A Ngự cẩn thận chút nhé".



Minh Ngự kéo kéo tay áo của sư tôn, tỏ vẻ đáng thương, thấp giọng nói "Sư tôn... Người mới về mà... Sao lại gấp vậy chứ?".

Y không rút tay áo lại mà để cậu kéo "Ta cần thu thập lại linh hồn của Ngạn Thanh nên khá bận". Minh Ngự buông áo bào của sư tôn ra, có chút buồn bã "Con hiểu rồi sư tôn".

Y trầm mặc, có chút khó chịu trong lòng, sau một chút mới lên tiếng "A Ngự, tới 1 ngày con đột phá Tiên Đế cảnh, con sẽ hiểu được mọi thứ ta làm, bây giờ cứ cố gắng tiếp, phải tin bản thân".

Minh Ngự gật đầu, cậu bị dừng chân tại Xuất Khiếu đỉnh phong đã lâu, bây giờ nghe Thẩm Nguyệt Hy nói vậy khiến cậu càng có quyết tâm, cún con nhỏ buồn bã cũng nạp đầy thanh máu, nhào qua ôm sư tôn một cái rồi chạy mất.

Thẩm Nguyệt Hy: "..."

Y cười cười bất lực rồi ra khỏi không gian, dựa vào cảm ứng của nội đan đi tới trước 1 thế giới, y liên lạc với thế giới thần của bên kia. Thế giới bên kia có 2 vị thần cùng quản, Nhân Thần và Dạ Hoàng?

Hm???

Y cẩn thận suy ngẫm sau đó liên lạc với Nhân Thần nói chuyện. Sau 1 chút có 1 vị xuất hiện, y nhìn mỹ nhân mặc váy đen trước mặt, trên cổ còn có dấu hôn đỏ bắt mắt, đối phương nhìn y rồi nói "Nha, sao lại liên hệ ta vậy? Sáng Tạo Thần của thế giới S-1512?".

Y nói về vấn đề kia xong thì Nhân Thần gật đầu, sau đó mở bảng hệ thống ra kiểm tra 1 chút rồi nói "Có danh sách nè, cậu chọn 1 thân phận và thay thế, mà cậu muốn ở lại lâu hay mau?".

Y trầm mặc rồi nói "Tới ngày đối phương qua đời". Nhân Thần suy nghĩ 1 chút thì Huyết Hoàng xuất hiện, đối phương mặc áo sơ mi trắng, trên người còn có khí tức của Nhân Thần.

Y trầm mặc, Huyết Hoàng lên tiếng "Nói chuyện gì vậy?". Nhân Thần nhìn qua Huyết Hoàng rồi cười nói "Đang nói chuyện về thân phận nè, người ta đi tìm linh hồn đồ đệ a, bây giờ phải tìm thân phận".

Thẩm Nguyệt Hy chọn 1 chút rồi dừng lại ở một nhân tộc, y bấm vào đó. Nhân Thần xem rồi nói "Vậy sẽ đổi tên nhé, gương mặt vẫn là của cậu, chúc cậu sẽ sinh hoạt vui vẻ, đừng làm các hành động trái với xã hội đấy nhé".

Y gật đầu, sau đó nói "Ta hiểu, lần này cảm ơn 2 người, chúc 2 người hạnh phúc".

Nhân Thần cười tủm tỉm rồi ôm Huyết Hoàng, mắt cô nàng tràn ngập vui vẻ và ấm áp "Dĩ nhiên rồi, cảm ơn nhé, Sáng Tạo Thần sống ở tu tiên làm ta tưởng cậu cổ hủ lắm chứ".

Y trầm mặc nói "Có lẽ vậy, nhưng ta trải qua ở hiện đại vị diện cũng hơn 30 năm, cảm ơn hai người". Y đáp vào vị diện, sau đó nhanh chóng bắt đầu thân phận của mình.

Nhân tộc và Huyết tộc dễ đánh nhau, toàn gây chiến nhưng 2 vị thần lại là vợ chồng, đúng là không ai biết được đường nào mà lần. Thảo nào mà con người và huyết tộc cứ đâm vào yêu nhau, kẻ yêu người hận.

Y thở dài, bây giờ y tên Lục Thanh Giản 22 tuổi bây giờ đang thất nghiệp, không có quan hệ nhiều với bạn bạn bè hay người nhà, sống qua ngày nằng nghề viết lách, cha mẹ mất trong tai nạn, có căn nhà được đền bù, có thể nói là có thể sống qua đại học cũng được, có căn nhà mua trước tại 1 khu, bây giờ giá nhà khu kia 1m² đã trên mấy ngàn tệ, nói chung là vừa may vừa không may.

Thẩm Nguyệt Hy cẩn thận sắp xếp kiến thức, y đi hiện ở nhà của Lục Thanh Giản, nhìn giấy tờ đều thay đổi hết, y rũ mi xuống, khẽ cười nhẹ môi. Thế giới này huyết tộc sống quá ẩn mình, như một bí mật được chính phủ giữ kín và ngụy trang thành các vụ tai nạn.

Thẩm Nguyệt Hy buộc mái tóc đen dài của mình lên rồi đeo khẩu trang vào, linh điệp từ sư đề khế xuất hiện và bay trong không trung, y nhắm mắt lại rồi bắt đầu cảm ứng, y thu hẹp phạm vi cẩn thận dùng tinh thần lực nhận dạng của linh điệp, nó bay về phía của cục cảnh sát số 7 Nam Thành, y 'nhìn' nó bay vào trong sau đó tán vào một viên cảnh sát, bên kia lại đang họp về vấn đề người tử vong vì mất máu.

Thẩm Nguyệt Hy mở mắt ra, con ngươi đen tuyền khẽ trầm, sau đó miết nhẹ môi mình, Cảnh sát à, khó tiếp cận, haiz.