Nam Phụ Bá Tổng Và Tiểu Yêu Tinh Của Anh

Chương 11



Có điều cảnh giới tu luyện của hồ ly tinh tu không đủ vẫn chưa đủ thâm sâu, hôm sau vẫn chưa thể giữ Mục Cao Cách ở trên giường.

Lâm Vĩnh Gia ôm chăn lăn lộn ở trên giường: “anh Mục, đừng ra khỏi giường mà, em muốn anh ôm em ngủ!” Tuy rằng tối qua Lâm Vĩnh Gia đã bị Mục Cao Cách làm cho cả người bủn rủn, nhưng cậu vẫn muốn dính lấy anh nhân ngày nghỉ ngơi hiếm hoi này.

Cùng trao nhau hơi ấm không tốt sao?

“Anh muốn đi phòng tập gym.” Hôm nay Mục Cao Cách ăn vận thoải mái, không còn bộ tây trang giày da như trước, người bảnh bao thì mặc đồ tập cũng vẫn đẹp, Lâm Vĩnh Gia nằm trên giường, nhìn hình tượng khác lạ của Mục Cao Cách mà si ngốc cười.

Chồng mình đẹp trai quá đi mất.

Mục Cao Cách nhìn ánh mắt si mê của Lâm Vĩnh Gia, tâm trạng rất tốt cúi đầu hôn cậu một cái: “Em cũng đi tập gym với anh. Anh thấy độ dẻo dai của em không còn tốt bằng trước đó nữa."

Lời này đương nhiên điêu, nhưng Mục Cao Cách biết chắc thành thật mà bảo bé quấy rối Lâm Vĩnh Gia cùng mình đi phòng gym thể dục thể thao thì còn lâu mới được, nên chỉ đành nói vậy.

Quả nhiên Lâm Vĩnh Gia nghe được lời này thì hoảng sợ từ trên giường ngồi dậy: “Thật á? Em đúng là muốn đi phòng gym tập uốn dẻo giãn cơ một chút.”

Mục Cao Cách lâu lâu mới làm cho Lâm Vĩnh Gia ngoan ngoãn nghe lời một lần, thấy rất có cảm giác thành tựu, anh ngồi trên bàn ăn vừa ăn bữa sáng vừa xem Lâm Vĩnh Gia ra ra vào vào thay quần áo, làm tóc, chậc, bé rắc rối đi ra ngoài cũng thật phiền phức. 

“Em còn làm gì thế? Đi đến phòng tập gym thôi mà, có phải đi thi hoa hậu đâu.”

Dưới sự thúc giục của Mục Cao Cách, Lâm Vĩnh Gia mới cắn bánh bao miễn cưỡng lững thững cùng anh ra cửa: “Sao phải vội thế, em còn chưa kịp bôi chống nắng đâu".

Mục Cao Cách chưa tới phòng tập của khu biệt thự này bao giờ, trong khi Lâm Vĩnh Gia quen thuộc đưa quần áo của hai người cho quầy lễ tân rồi bắt đầu khởi động.

Mục Cao Cách nhìn xung quanh, tuy đầy đủ thiết bị nhưng đều không phải hãng anh hay dùng, lúc tập thấy không quen, chỉ đơn giản bắt đầu tập từ máy chạy bộ.

“Anh Mục, chạy bộ có chán không? Anh có muốn buôn chuyện với em không?” Lâm Vĩnh Gia ngồi trên quả bóng cao su nhảy lộc cộc đến bên cạnh Mục Cao Cách.

Hôm nay Lâm Vĩnh Gia mặc bộ đồ tập màu xám, quả bóng tập màu đỏ, lúc cậu ngồi lên, mặt bóng bóng nhẵn bị lõm xuống một ít.

Quả bóng có tính đàn hồi nên mông Lâm Vĩnh Gia bị nâng lên cao hơn bình thường, tròn tròn xinh xinh như một quả đào, làm người ta nhìn chỉ muốn sờ một phát, Mục Cao Cách theo bản năng nuốt nước miếng.

Lâm Vĩnh Gia vẫn chưa nhân ra mà còn ngồi trên quả bóng nhún nhún trước mặt Mục Cao Cách, nhảy lên nhảy xuống như một đứa trẻ chơi xe điện, cậu làm nũng với Mục Cao Cách: “anh Mục, nói chuyện với em nhanh lên, mãi anh mới có ngày nghỉ mà còn không nói chuyện với em, em chán chết mất.”

Mục Cao Cách nhìn Lâm Vĩnh Gia nhảy nhót như một bé thỏ xám đáng yêu, thời gian đến phòng tập gym cũng không đến nỗi vô ích.

Đột nhiên anh chú ý tới trong góc khu chạy có một người hình như đang nhìn chằm chằm Lâm Vĩnh Gia, mặt Mục Cao Cách ngay pập tức sầm xuống.

“Lâm Vĩnh Gia, đến bên này với anh.” Mục Cao Cách chỉ phía bên kia máy chạy bộ, nơi này anh có thể dùng cơ thể của mình ngăn chặn tầm mắt của gã đang nhìn lén Lâm Vĩnh Gia.

Lâm Vĩnh Gia không biết tại sao Mục Cao Cách tự dưng khó chịu: “Em không sang bên đấy được không? Chỗ đó nắng chiếu vô.” Bên kia máy chạy bộ, sàn nhà bị nắng gắt rọi xuống, nhìn thôi cũng khiến người khác thấy nóng.

Mục Cao Cách "bụp" một phát ấn nút dừng máy chạy bộ, sau đó dùng tay kẹp lấy eo Lâm Vĩnh Gia, bế cậu sang bên kia. 

“Phơi nắng một chút mới tốt cho sức khỏe.” Mục Cao Cách đặt quả bóng xuống, rồi lại xếp Lâm Vĩnh Gia ngồi trên bóng, ra hiệu cậu ngồi ngoan, sau đó mới bắt đầu chạy trên máy, lúc anh quay đầu nhìn về phía người trong góc, gã ta liền ngượng ngùng quay đầu đi.

Lâm Vĩnh Gia không biết tại sao Mục Cao Cách cứ phải nhất quyết bắt cậu ngồi cái góc nắng chói chang này, cậu đè mạnh mông xuống quả bóng phản đối: “Ghét em đen thui cũng là anh, bắt em phơi nắng cũng là anh.”

“Anh ghét em đen lúc nào?”

Mục Cao Cách tuy rằng vì bận rộn công tác nên có một khoảng thời gian không tập luyện, nhưng thể lực vẫn hơn người bình thường nhiều, dù vừa chạy vừa nói chuyện mà hơi thở vẫn là ổn định.

“Bình thường phòng tập gym có đông người không?” Mục Cao Cách không khỏi nghĩ đến, lỡ lần sau Lâm Vĩnh Gia tới phòng tập mà mình không đi cùng, biết đâu lại gặp phải tên nhìn lén, càng nghĩ càng hoảng.

Mặc dù đàn ông bị nhìn một tí cũng không sao cả, nhưng tưởng tượng cảnh mông Lâm Vĩnh Gia bị người khác thị dâm, Mục Cao Cách tức vãi chưởng, muốn đập phá cả cái phòng tập.

“Phòng tập không nhiều lắm đâu, em đến cũng chỉ tập luyện một chút, không để ý nhiều.” Lâm Vĩnh Gia nói rồi điều chỉnh tư thế, duỗi eo trên quả bóng, lộ ra vòng eo nhỏ trắng trắng mềm mềm.

Mục Cao Cách đen mặt ấn ngưng máy chạy bộ: “Đi thôi. Lần sau anh sẽ đưa thẻ cho em, em có thể đến phòng tập gym gần công ty anh.”

Lâm Vĩnh Gia không biết vì sao tự nhiên Mục Cao Cách nói muốn đi tập rồi lại vội vàng muốn về, nhưng không phải phơi nắng nữa cũng tốt.

Lúc sắp đi, một tên thiếu gia nào đó đi tới chào Mục Cao Cách: “Mục tổng, vừa rồi tôi nhìn bóng dáng giống anh, sao anh lại ở đây?”

Vừa nói vừa liếc mắt nhìn Lâm Vĩnh Gia đứng cạnh Mục Cao Cách.

“Tập thể hình mà thôi, trùng hợp thật.” Mục Cao Cách bây giờ mới phát hiện gã vừa rồi nhìn chằm chằm Lâm Vĩnh Gia chính là khối u ác tính trong giới thế gia tên Triệu Dư Dương.

“Tình mới hả? Chơi chán rồi đưa tôi thử một lần nhé.” Triệu Dư Dương không chút khách  khí biểu đạt dục vọng của mình.

“Đừng để tôi thấy anh đụng đến người của tôi, anh biết từ trước đến nay tôi không quan tâm quy củ của mấy người.” Mục Cao Cách ôm Lâm Vĩnh Gia trong lồng ngực, đưa cậu rời đi.

Lâm Vĩnh Gia cực kỳ ghê tởm ánh mắt của tên đàn ông vừa rồi, ngoan ngoãn ở trong vòng tay Mục Cao Cách, rủa thầm tên Triệu Dư Dương mắc bệnh liệt dương còn bị cắm sừng!

Mục Cao Cách không biết Lâm Vĩnh Gia đang tay đấm chân đá Triệu Dư Dương tay trong bụng, nhìn Lâm Vĩnh Gia cúi đầu không nói lời nào, tưởng rằng cậu bị hù dọa sợ hãi.

“Anh sẽ không đem em tặng cho người khác, anh cũng không quyền làm vậy, cho dù anh chia tay em, em cũng chỉ trở về tự do mà thôi.” Mục Cao Cách vỗ đầu an ủi cậu, lần đầu tiên nảy sinh ý nghĩ muốn đưa Lâm Vĩnh Gia về nhà mình ở.

“Không được, anh không được không cần em, ruột gan em dốc hết cho anh rồi.” Lâm Vĩnh Gia nghiêng đầu ôm Mục Cao Cách làm nũng, tiếng chuông điện thoại lại đột ngột vang lên.

“Lâm Vĩnh Gia! Cậu đâu rồi! Mấy giờ rồi mà cậu còn chưa livestream!” Lâm Vĩnh Gia vừa bắt máy đã nghe thấy chị Lâm gân cổ quát.

Lâm Vĩnh Gia bây giờ mới nhớ tới kế hoạch livestream sáng thứ bảy hàng tuần, cậu đã mua nguyên liệu sẵn, mỗi tội hôm nay quên béng mất chuyện này.

“Chị Lâm em xin lỗi em xin lỗi, em quên mất, em về liền live đây ạ.” Lâm Vĩnh Gia kéo Mục Cao Cách chạy về biệt thự, lúc về cửa cũng phải thở hổn hển.

“Livestream?” Mục Cao Cách thế mà không bị thở gấp.

“Dạ vâng” Lâm Vĩnh Gia vỗ vỗ ngực để thở “Bởi vì em biết kỹ thuật diễn của mình chẳng ra gì, gần đây phát sóng trực tiếp cũng trở nên phổ biến, em cùng công ty thương lượng trở thành chủ blog để nổi tiếng.”

“Phát sóng trực tiếp cái gì? Đánh đàn dương cầm à?” Mục Cao Cách nghĩ chỉ có nội dung đó Lâm Vĩnh Gia mới có thể lấy ra livestream.

“Livestream nấu cơm ạ.” Lâm Vĩnh Gia đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh lấy ra một đống nguyên liệu nấu ăn, bởi vì chưa có ai xem, cậu đơn giản mở thiết bị, rồi xử lý nguyên liệu nấu ăn.

Mới bắt đầu livestream, màn hình liền xuất hiện vài điều làn đạn

【 chủ blog rốt cuộc nấu cơm! 】

【 chủ blog, một tuần một lần tui chờ bồ cũng thật vất vả á! 】

【 chủ blog, chúng ta hôm nay ăn món gì ngon? 】

Lâm Vĩnh Gia một bên thành thục gọt vỏ khoai tây, một bên nói trước màn hình: “Mọi người đừng giả vờ, tui biết các bạn được công ty thuê, ngại quá đi mất.”

Làn đạn lập tức yên lặng, Mục Cao Cách đứng ở cửa phòng bếp nghe Lâm Vĩnh Gia nói thế thì không nhịn được cười, không quấy rầy cậu livestream mà đi tới thư phòng.

【 hệ thống: Tài khoản Kim chủ của Bé Gây Rối thưởng chủ blog Lâm Vĩnh Gia 10000 đồng vàng, khen ngợi nội dung xuất sắc của cậu, mọi người mau xem tại phòng phát sóng trực tiếp! 】

Tỷ lệ đồng vàng trên nền tảng phát sóng so với tiền thực là 1:1, nói cách khác Kim chủ Bé Gây Rối lập tức đánh thưởng Lâm Vĩnh Gia 10000 tệ, mãi mới xuất hiện thổ hào khiến mọi người sôi nổi vào phòng phát sóng Lâm Vĩnh Gia, Lâm Vĩnh Gia lúc này cũng bị hoảng sợ.

Kim chủ Bé Gây Rối?

Là ai, ai là Bé Gây Rối?

Mục Cao Cách ngày thường hay trộm kêu mình là Bé Gây Rối sao?

【Là chủ blog mới hả, làm sao mà có đại gia đánh thưởng lắm vậy?】

【Có khi là lăng xê, tự mình thưởng mình?】

【Đây là livestream nấu cơm? Nằm ở trên giường thấy hơi đói.】

Làn đạn bùng nổ làm Lâm Vĩnh Gia không thể không dừng công việc trong tay và lấy ra quả dưa chuột vốn để làm salad, nhìn làn đạn nghi ngờ mình lăng xê, cậu cười nhẹ với màn hình.

“Bạn trai tui đã tặng 10000 đồng vàng để cổ vũ tui, có vấn đề gì sao? Cơ mà các bạn đã đến thì không thể tay không trở về, bây giờ tui sẽ biểu diễn một màn thái dưa leo cho mọi người xem.”

【 bạn trai? Trước mặt mọi người comeout】

【 thái dưa leo, thấy hơi sợ. 】

【Hồi rrước tui từng xem chủ blog hai lần, cậu ấy nấu ăn rất khiêm tốn, mọi người đừng kích động như vậy.】

【Đúng thế, nhìn bố trí căn bếp của chủ blog, tui thấy chủ blog cũng không thiếu tiền. 】

Thủy quân công ty thuê bị nước đi không theo kịch bản của Lâm Vĩnh Gia làm cho sửng sốt, trải qua một đợt làn đạn oanh tạc mới bình tĩnh lại, bắt đầu phát huy tác dụng của mình.

Lâm Vĩnh Gia giơ tay chém xuống, con dao sắc bén cắt dưa leo ngọt xớt, đạp xuống chiếc thớt gỗ vang lên tiếng cộp cộp không ngừng, làm người nghe thấy rất sảng khoái.

【Tui đột nhiên cảm thấy lành lạnh】

【Tự dưng khoái, tự dưng đau.】

【Cá tính chủ blog đã thành công thu hút sự chú ý của tui.】

【Bởi kỹ năng cắt dưa và nhan sắc này, tui quyết định làm fan chủ blog.】

【Trọng điểm là đẹp thì cái gì cũng có thể tha thứ!】

Nhìn Lâm Vĩnh Gia bình tĩnh đối mặt với sự nghi ngờ của mọi người, Mục Cao Cách lại đánh thưởng cho cậu 10000 đồng vàng. Tuy Lâm Vĩnh Gia cả gan làm loạn nói mình là bạn trai cậu, nhưng Mục Cao Cách cũng không tức giận, rốt cuộc trừ Lâm Vĩnh Gia bé gây rối ngầm hiểu, chẳng ai biết tài khoản này là của anh.