[ĐN Harry Potter] Một Kiếp Đợi Chờ

Chương 63: Ngày nghỉ



Cuối cùng, dưới sự phối hợp từ nhiều phương diện, Quirell an toàn sống sót đến kì nghỉ hè. Nhưng xét thấy Nagini đã lấy Hòn đá Phù Thủy giúp Voldemort, Quirell cũng không còn lí do để tiếp tục ở lại Hogwarts nên ông ta gửi đơn xin từ chức. Từ khi Voldemort đảm nhiệm vị trí giáo sư môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám đến nay, không ai từng đảm nhiệm vị trí này có thể có những chiến tích huy hoàng như vậy nữa.

Nagini một mình về phòng ở gần đường Privet Drive, buổi chiều ngày thứ hai, Veronica đến chơi, đương nhiên mục đích chủ yếu là tìm cách giúp Nagini khôi phục lại thân thể cho Voldemort. Nhưng hôm nay cô ấy không đến một mình.

Nagini chớp mắt, kinh ngạc nhìn cậu bé gần mười tuổi đi phía sau Veronica, vóc dáng có chút cao hơn so với tuổi, mái tóc màu bạc dài hơn tóc của cô một chút, chúng mềm mại như tơ lụa vậy, đôi mắt hẹp dài giống Veronica nhưng đồng tử lại là màu đen thuần tựa màn đêm, khóe mắt hơi hếch lên, khóe miệng giữ nụ cười khẽ, mang lại cảm giác có chút tà khí.

Nagini rối rắm quay đầu đánh giá Veronica, sau đó lại nhìn về cậu bé kia, ngũ quan rất giống nhau, nhưng đặt trên mặt Veronica mang cảm giác thật thánh khiết thiêng liêng, còn đặt trên mặt cậu bé kia lại mang cảm giác yêu nghiệt. Chẳng lẽ do màu mắt khác nhau mà lại gây cảm giác hoàn toàn tương phản như thế sao?

“Cậu bé kia là ai vậy?” Nagini đã đoán được đáp án nhưng để chắc chắn vẫn hứng thú hỏi.

“Con trai của tôi,” Veronica ôm cậu bé vào lòng, ngồi trên sofa, mỉm cười trả lời, “Ansel Kukulkan Black, rất đáng yêu, đúng không!” Nói xong, còn yêu thương xoa đầu cậu bé.

“Mẹ!” Ansel dùng thanh âm trong treo khẽ oán trách, nhẹ nhàng tránh khỏi tay của Veronica.

Veronica thuận thế thả tay xuống, khẽ vỗ vai cậu, đặt cậu ngồi bên cạnh mình.

Cho dù đã đoán được nhưng Nagini vẫn cảm thấy quỷ dị, nhất là khi nhìn thấy khuôn mặt mang phong cách yêu nghiệt của cậu gần giống với Veronica, hơn nữa khi nghe cậu mang họ Black, cảm giác quỷ dị này rõ ràng lan tỏa cang thêm mạnh mẽ.

“Veronica, mỗi lần gặp mặt đều khiến cho người khác kinh ngạc không phải chuyện tốt đâu!” Rối rắm thật lâu, Nagini mới dùng ngữ điệu có vẻ bình thản uyển chuyển biểu đạt tâm tình rối rắm phức tạp hiện giờ của mình.

Veronica cười cười, ôm vai Ansel, dịu dàng ném ra quả bom thứ hai, bình tĩnh an nhiên cười với Nagini: “Bảo bối, vị này là La Famille Royale thuần huyết, tên là Nagini, đến chào cô đi nào!”

“Con chào cô!” Ansel nghe lời lễ phép chào hỏi.

Khóe mắt liên tục run rẩy, tốt xấu gì dáng vẻ của Nagini cô giờ mới chỉ mười sáu mười bảy tuổi, đương nhiên dáng vẻ của Veronica cũng chỉ là khoảng hai mươi mấy tuổi, nhưng vì sao Veronica nói cậu bé bên cạnh là con trai mình thì thật bình thường, còn cô bị gọi là ‘cô’ lại cảm thấy thật khác thường…

Chẳng lẽ là do ở cùng với học sinh ở Hogwarts lâu nên mình lại có thói quen giả đáng yêu?

Nhìn thấy dáng vẻ rối rắm hiếm có của Nagini, Veronica vui vẻ cười, sau đó bưng chén nước trên bàn lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, rồi dùng ngón tay xoay cái cốc trong lòng bàn tay, vào thẳng chủ đề chính, “Bảo bối Ansel nhận được giấp mời nhập học của Hogwarts, cô nhớ quan tâm chăm sóc nó một chút!”

Nagini nhíu mày, “Đương nhiên!” Chỉ là Ansel thân là con của cô, lại còn mang họ Black, có thể bị trêu chọc sao?

Nhất là, Nagini đột nhiên nhớ tới một vấn đề, Salazar Slytherin là người mang huyết thống Viễn cổ vũ xà nên biết xà ngữ nhưng Slytherin là một dòng tộc phù thủy cổ xưa, hình như không có ghi chép nào cho biết dòng tộc này có loại kĩ năng nào như vậy, cho nên rất có khả năng Salazar Slytherin chỉ có một nửa huyết thống là Viễn cổ vũ xà. Như vậy, chẳng phải khả năng cao là huyết thống của Ansel sẽ giống hệt Salazar Slytherin sao…

Không biết khi cái tòa thành Hogwarts chưa tu sửa nhiều năm nhưng vẫn còn khỏe mạnh và cái mũ phân loại lôi thôi thường xuyên bị chuột rút kia nhìn thấy Ansel, có thể kích động quá mức mà…

Nagini lẳng lặng nhìn chằm chằm Ansel đang an tĩnh ngoan ngoãn ngồi cạnh Veronica, vô cùng vô tránh nhiệm mà thầm oán.

Veronica dường như cũng đoán được nghi vấn của Nagini, cười giải thích: “Ansel còn nhỏ, có vài ma pháp còn chưa khống chế tốt, cô hiểu mà, công chúa nhỏ!” Ý là nếu con của tôi nếu nhất thời xúc động mà dùng vài loại ma pháp vượt qua khống chế với người khác, cảm phiền cô giúp đỡ đừng để xảy ra án mạng…

Nagini thầm hiểu, hơi vuốt cằm, không ngờ tìm cô chỉ để nhờ cô làm vệ sĩ nha…

“Đúng rồi Nagini, Voldy đâu? Sao không ở đây?” Veronica nhẹ nhàng đặt cốc nước xuống, thoáng nhìn chung quanh, nghi hoặc hỏi.

“Anh ấy về trang viên với Quirell rồi.” Nagini thuận miệng đáp, sau khi Quirell từ chức, cô liền nói câu chú bí mật bảo vệ trang viên của hai người bọn họ nói cho Voldy, do lúc trước Veronica muốn đến đây nên cô mới tạm thời ở đợi ở đây, đương nhiên cũng là phòng trường hợp mà Harry bất ngờ đến chơi, dù sao họ cũng ở gần nhà nhau mà.

“Là vậy à!” Veronica gật gật đầu tỏ ý biết, sau đó nói: “Mấy ngày qua, tôi đọc không ít bộ sách về linh hồn, tình cờ thấy vài ghi chép không đầy đủ về ‘Trường sinh linh giá’ trong mấy bộ sách ma pháp Hắc ám, nói thật, tác dụng không lớn lắm.”

Nagini hơi sửng sốt, có chút buồn bã gật gật đầu, không nói gì.

Veronica cười an ủi, tiếp tục nói: “Từ kiến thức về ‘Trường sinh linh giá’ và linh hồn ở vài quyển sách này, kết hợp hiểu biết trước đây của tôi, tôi thấy trước khi giúp Voldy khôi phục thân thể, cần phải dung hợp linh hồn trước đã.”

“Thế phương pháp để dung hợp linh hồn là?” Nagini thử hỏi, giọng nói nhẹ tênh.

“Việc đó không khó, thật ra chỉ cần để cho hai mảnh linh hồn bị tổn thương ở gần nhau thì nó sẽ tự động dung hợp, còn việc khôi phục thân thể cũng có ma pháp tương quan, hơn nữa không chỉ một cái đâu nhé!” Veronica đứng lên, tới bên người Nagini, nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô, trấn an sự lo lắng của cô, “Hơn nữa, ma pháp mà Voldy đề cập trước đó hẳn là một ma pháp Hắc ám đi! Tốt nhất là không nên dùng nó! Nếu không cái thân thể được tạo ra kia sẽ trở thành một cái lọ đựng ma pháp Hắc ám, nếu dùng ma pháp Ánh sáng thì sẽ tạo thành thương tổn cực lớn Voldy!”

“Phương pháp cô nói là gì? Có cái nào thích hợp hơn không?” Nghe Veronica nói các mảnh linh hồn có thể dung hợp, Nagini khẽ thở phào, về việc khôi phục thân thể, cho dù dùng phương pháp không hoàn mĩ mà Voldy đưa ra cô cũng không để ý nhiều lắm. Ít nhất, cô còn có thể ôm cậu một lần nữa, cảm nhận sự tồn tại của cậu.

Veronica nhướng mày cười yếu ớt, “Yên tâm đi, tôi sẽ xử lí! Dù sao cô cũng không am hiểu về độc dược, đúng không? Voldy là người thừa kế Slytherin, nên trong thân thể cũng có huyết thống Viễn cổ vũ xà, đến lúc chỉ cần thì dùng máu của tôi sẽ hiệu quả hơn của phù thủy bình thường, đúng không?”

“Còn cô phải nghe lời tôi, dòng máu Hắc ám La Famille Royale rất mạnh mẽ, nếu sử dụng tùy tiện thì sẽ tổn thương linh hồn của Voldy, nên…” Thấy dáng vẻ nóng lòng muốn thử của Nagini, Veronica hơi dừng lại rồi giải thích.

“Ừ!” Nagini rầu rĩ đáp. Dù sao dùng máu tươi của Veronica để giúp Voldy khôi phục thân thể cũng được, dù sao người ta cũng là Viễn cổ vũ xà, quả thật hơn xa so với nửa cánh tay của Peter Pettigrew, còn có máu tươi của Harry, cộng thêm tro cốt của người cha đáng ghét của Voldy, nghĩ mà khó chịu.

“Phải rồi, còn nữa, Trường sinh linh giá bị tách ra cũng có ý thức, vì để Voldy có tư duy và tình cảm bình thường, chủ hồn cần chiếm vị trí chủ đạo. Nhưng giờ linh hồn của Voldy quá yếu ớt, đầu tiên là bị pháp thuật Hắc ám hiến tế mạnh mẽ làm bị thương, sau đó lại bị phản phệ của Avada Kedavra, cộng thêm nhiều năm tiêu hao nên có khả năng sẽ yếu hơn mấy cái Trường sinh linh giá!”

“Cho dù có máu tươi của Kỳ Lân và thuốc thanh đằng ma pháp chữa trị cũng chưa đủ mạnh!” Veronica hơi ngừng lại, dường như ngẫm nghĩ mới nói tiếp: “Cho nên để Voldy tự mình tới tìm tôi, tôi sẽ nghĩ mấy phương pháp tốt giúp cậu ấy chữa trị chủ hồn.”

Khóe miệng giật giật, nhưng Nagini vẫn ngoan ngoãn gật đầu, nhưng câu nói vừa rồi của Veronica, cô cảm thấy cái từ ‘phương pháp tốt’ kia như được rít ra từ kẽ răng vậy, khiến cho người ta rợn cả sống lưng… Veronica chắc là định ‘dạy dỗ’ Voldy một chút, nhỉ…

“Veronica, giờ đi gặp Voldy sao?” Nagini châm chước hỏi.

“Ừ!” Veronica cười gật gật đầu, sau đó cầm tay Ansel rồi xoay người nói với Nagini: “Thật trùng hợp, tôi vẫn chưa thấy nhà của hai người bao giờ đâu!”

“Trang viên của Voldemort?” Nagini dường như nhớ tới chuyện gì đó rất vui vẻ, cười ngọt ngào, “Nơi đó rất đẹp, thật đó!”

Còn Voldemort đang ở trạng thái linh hồn, giờ anh đang nghiên cứu sách trong thư phòng, chỉ huy Quirell lấy sách, lật sách, sau đó nghiêm túc nghiên cứu.

Đến khi Nagini, Veronica và cả cậu bé Ansel Black ‘ảo ảnh di hình’ đến đây, gia tinh Ôn Kì và Kaka đều lập tức thét chói tai xuất hiện, “Chủ nhân nhỏ đã trở lại, chủ nhân nhỏ còn dẫn theo khách, Ôn Kì…”

“Yên lặng!” Veronica lẳng lặng nhìn hai gia tinh một cái, tầm mắt lạnh lùng bình thản và mệnh lệnh ngắn gọn làm cho Ôn Kì và Kaka nháy mắt yên lặng, nơm nớp lo sợ đứng một bên.

Nagini kinh ngạc trừng lớn mắt, nhìn hai con gia tinh, sau đó lại nhìn Veronica, “Lời nói của tôi cũng chưa từng hiệu quả như vậy!”

“Bởi vì cô còn nhỏ!” Veronica nhẹ nhàng nhếch môi, cố ý dịu dàng nói. Rồi ôm lấy Ansel, “Là chủ nhân thì cô nên dẫn đường đi chứ, Nagini! Cô nói Voldy giờ đang làm gì nhỉ?”

“Đọc sách!” Nagini nhún vai, không cần nghĩ đã trả lời, sau đó bước nhanh lên thư phòng trên tầng. Voldy ở nhà thì khẳng định đang đọc sách tìm tư liệu, nghiên cứu tình trạng của mình hiện giờ và biện pháp khôi phục.

Veronica nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Ansel, hai người cùng một nụ cười gian rồi bước đi theo Nagini.

Nagini nhẹ nhàng đẩy cửa thư phòng ra, Quirell hoảng hốt, Voldemort thì trấn định ngẩng đầu, nở một nụ cười dịu dàng, “Nana, em đã về?”

“Không chỉ có em!” Nagini nhét hai tay vào túi, ngồi lên chiếc ghế bên cạnh Voldemort, chào hỏi Quirell đang sững sờ rồi mới bổ sung: “Còn có Veronica và con trai cô ấy!”

Nghe nói Veronica và con trai đến đây, Voldemort nhất thời sững sờ.

Đúng lúc đó, Veronica vừa đi đến cửa thư phòng, dựa người khung cửa mỉm cười, chỉ Voldemort đang ở trạng thái linh hồn ngồi sau bàn học, dịu dàng nhỏ nhẹ nói với Ansel: “Bảo bối, đó là Voldemort, chính là người mà con nhìn thấy tên trong ‘Lịch sử Pháp thuật cận đại’, bình thường bị định với đứa trẻ sống sót Harry Potter đó, mau chào anh đi!”