Một Chút Tình

Chương 20: Tập Cuối



Lại một năm nữa sắp trôi qua!

Anh có nghe thấy lời chào của năm mới sắp tới gần. Lần này về quê ăn tết sớm hơn mọi năm. Nhà luôn là nơi mang đến những cảm giác nhẹ nhàng và bình yên. Không cần gắng gượng hay cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, là nơi duy nhất không phải sợ hãi. Tôi sẽ cố gắng làm việc thật tốt, để mỗi khi trở về nhà sẽ luôn cảm thấy xứng đáng với những công sức mà mình đã bỏ ra.

Mỗi ngày thức dậy là thêm một ngày có cơ hội được ở bên những người mà mình yêu thương. Dù cho chẳng ai có thể ở bên ai mãi mãi, nhưng mỗi khoảnh khắc vui buồn đều đáng trân trọng như nhau. Cuộc sống vốn dĩ vô thường, chẳng ai biết trước được ngày mai sẽ ra sao, điều duy nhất chúng ta có thể làm và nên làm đó là trân trọng từng giây từng phút ở hiện tại.



Năm mới ai cũng hy vọng những điều mới mẻ sẽ tới, và may mắn sẽ luôn ở bên cạnh mỗi chúng ta. Tôi sẽ luôn tìm kiếm hạnh phúc mỗi ngày, chứ không phải chỉ gói gọn trong thứ người ta gọi là 'một tấm chồng'. Thay vì mong chờ hay than trách duyên số, tôi chỉ muốn mình trở thành phiên bản tốt nhất, trước khi có ai đó tới trong cuộc đời này, ít nhất tôi vẫn sẽ thấy vui khi được là chính mình và làm điều mình thích.

Những dòng đầu tiên của năm mới nên được bắt đầu bằng những cảm xúc tươi vui. Hết thời gian đón Tết ở nhà, thì tôi sẽ chuẩn bị ra Hà Nội để tiếp tục công việc. Ở nhà thật bình yên, thật thoải mái, chẳng muốn bon chen đi đâu nữa cả. Nhưng tại sao mọi người đều muốn đến những thành phố lớn, cho dù đó có là nơi ồn ào và vất vả?

Thực ra thì điều gì cũng có cái giá của nó. Thành phố cũng có những điều giữ chân người ta ở lại. Có lẽ mọi người sẽ nghĩ đến việc về quê khi tuổi đã xế chiều, khi muốn tìm một nơi yên bình để an dưỡng tuổi già. Nếu muốn tuổi già được an nhàn thì đương nhiên khi còn trẻ sẽ phải vất vả hơn một chút, phải kiếm thật nhiều tiền trước hết là lo toan cho cuộc sống hiện tại, sau đó mới đến tương lai gần, tương lai xa..

Ở nhà có sân có vườn, có cây cối hoa lá bố trồng, có vườn rau và đàn gà của mẹ, có tiếng chó sủa đinh tai nhức óc, có tiếng gà gáy mỗi sáng sớm, có tiếng chuông leng keng mỗi khi đàn bò, đàn dê nhà hàng xóm đi qua, có tiếng lợn kêu éc éc bên kia tường, tất cả đã tạo nên cuộc sống ở thôn quê này.

Đây là nơi mình ao ước một ngày nào đó sẽ dẫn một chàng trai về nhà ra mắt, là nơi những đứa con của mình sẽ mong ngóng được về mỗi dịp hè, là nơi sẽ trở thành cả tuổi thơ của chúng. Ao ước về một gia đình nhỏ chưa bao giờ lại mãnh liệt đến thế này. Chẳng ai tin được rằng một đứa con gái có tính cách đàn ông như mình lại cũng có lúc mơ về những điều nhẹ nhàng và bình yên đến vậy. Cho dù mạnh mẽ đến đâu, thì nàng cũng là một cô gái có lúc yếu lòng và cần được ai đó thẩu hiểu, chở che.



Tình yêu và sự nghiệp luôn là những thứ con người mong muốn được vẹn toàn nhất. Với mình lúc này thì toàn bộ thời gian đang dành cho sự nghiệp, vì vậy mà cuộc sống cũng đang mất đi sự cân bằng cần thiết. Hãy cứ tiếp tục nuôi dưỡng cảm xúc mỗi ngày để chờ đợi tình yêu đến! Như cách mà ai đó đã từng nói, chỉ là duyên chưa tới, duyên chưa tới mà thôi.

Đồng hồ đã điểm mười hai giờ. Ngay sau phần bắn pháo hóa kéo dài gần mười lầm phút là phần chúc tết của Chủ tịch nước. Gia đình tám người ngồi quây quần bên ghế sô pha ngoài phòng khách, trên tay mỗi người là một ly rượu vang đỏ. Đúng vào thời khắc giao thừa, chúng tôi đã chạm ly và dành cho nhau những lời chúc tốt đẹp nhất cho một năm mới đã đến.

Bố tôi luôn có thói quen tự xông đất cho nhà mình. Bố sẽ mặc bộ vest đẹp nhất, đi ra khỏi cổng từ trước giao thừa rồi sau đó sẽ quay lại sau khi thời khắc giao thừa đã điểm. Từ ngoài cổng đã vọng lại tiếng chúc cả gia đình năm mới bình an của bố, sau đó chúng tôi cũng lần lượt dành những lời chúc tới bố mẹ, sau đó là các chị em của mình.

Tôi mỉm cười ngắm nhìn từng gương mặt trong gia đình mình. Chị gái tôi đã có gia đình nhỏ của chị ấy. Từ sau khi chị ấy kết hôn thì một năm quây quần đầy đủ từng thành viên trong gia đình quả thực là hiếm có. Em trai tôi cũng đã trưởng thành, chẳng bao lâu nữa cũng sẽ lấy vợ, sinh con, đến lúc đó thì cơ hội để bên nhau có lẽ cũng chỉ còn mấy ngày Tết này mà thôi. Tôi thực sự muốn những khoảnh khắc tươi đẹp như thế này dừng lại thật lâu.

Trong lòng chúng tôi đều thầm ước những điều tốt đẹp nhất. Vài năm nữa thôi có lẽ tôi cũng sẽ có một gia đình nhỏ của riêng mình nhỉ. Chỉ nghĩ thôi cũng đã cảm thấy vô cùng ấm áp rồi. Tiếng pháo hoa vẫn còn văng vẳng bên tai, những lời chúc, những tiếng cười và hơi ấm dần dần đưa tôi vào giấc ngủ.

Một năm mới bình an!

---Hết---