Miễn Cưỡng Sắm Vai Phản Diện

Chương 67: Ngoại truyện 1



   "Cả ba đứa về làm kiểm điểm có cả chữ kí phụ huynh, sáng mai đến phòng 203 nộp lại tôi."

Thằng nhãi ranh tóc dựng ngược như songoku lại còn nhuộm đỏ cam chói lóa sồn sồn lên lôi ra một sấp giấy từ trong cặp mà nhét vào tay tôi.

   "Tưởng gì. Đây, ông cầm luôn hộ tôi, từ giờ đến hết năm khỏi phải đòi đây nhá!"

Nhìn vào đống giấy đánh máy in bản kiểm điểm đã có sẵn chứ kí mẹ nhóc này mà tôi tức anh ách, con hư tại mẹ trường hợp này không lệch phát nào đâu!!Bảo sao nó báo!! Bảo sao ai cũng coi nó như con báo to nhất cái trường này!!!

   "Ấy Vinh, đừng hỗn với thầy Hữu thế, thầy giận đó. Lỡ thầy giận quá, nhồi máu cơ tim, đột quỵ mà nghỉ dạy thì ai chơi với chúng mình à nhầm, dạy tụi mình?" - Thằng nhóc tóc dài bên cạnh mồm nói thế nhưng lại nhìn tôi với ánh mắt khinh khỉnh cùng cái nhếch mép mất dạy.

   "..."

Hảo. Hảo hán!!

Nó không nói thì tôi chỉ mới ức chế thôi, nó vừa đế cái mỏ cáo vào là y như rằng tôi tức đỏ cả mắt.

Trông hai cái bản mặt thú phát ghét. Tôi đành quay phắt sang nhìn cái thằng ranh con to xác nhất trong ba thằng đang bình thản tâng bóng mà quát.

   "Ba cậu tối bảo phụ huynh gọi điện ngay cho tôi!!"

Tên to xác kia thôi không tâng bóng nữa mà làm ra vẻ cau mày ngoáy ngoáy tai, lại còn dám quát ngược lại tôi.

   "Lắm mồm quá. Sao suốt ngày quạc mỏ lắm thế."

Thằng ranh tóc đỏ cam thì cười phá lên.

   "Gì vậy pa, thầy rảnh chứ má em đâu có rảnh vậy đâu."

Nhãi con tóc dài lại diễn cái giọng cợt nhả.

   "Ơ lỗi em. Em để thầy cô đơn đến thế à? Tối nay em gọi thầy rồi chúng mình tâm sự nhé?"

Khi mà ngôn ngữ bất lực thì bạo lực lên ngôi, tôi tức tối cầm hộp phấn lên mà nổi xúc động muốn biến nó thành cục gạch để táng cho lũ mất dạy này mấy nhát.

Chợt cắt ngang có tiếng nói nhỏ nhẹ chen ngang.

   "Thầy Hữu ơi, con có việc muốn nhờ thầy."

Ối dồi ôi bé Thanh đây rồi, thằng nhóc này là thành trì niềm tin cuối cùng của tối về cái bối cảnh học đường này!!! Đây mới là học sinh chứ lũ kia là lũ yêu quái mọi rợ, mất nết!!

   "Có việc gì thế?"

   "Ừm, con mới gia nhập clb pha chế, thầy uống thử cốc này rồi cho con nhận xét được không ạ?"

Tôi nhìn cốc nước thủy tinh có màu nước tím tím galaxy mà thích thú gì đâu, chẳng do dự mà uống cạn luôn.

Sau đó.

Ờm.

Thế quái nào lúc tôi lấy lại được nhận thức lại là lúc tôi đang show nude với ba thằng nhóc trước mặt vậy?!?!?!

Mắt thấy chúng nó đứa nào đứa nấy cũng nhìn mình với ánh mắt quái dị khiến tôi rén gì đâu, phản xạ muốn co chân bỏ chạy nhưng không được. Tôi sợ xanh mặt khi biết tay chân của mình đều bị xích hết lại.

Trong đêm tối, nhãi Vinh lúc này mới lộ ra đôi tai với cái đuôi đặc trưng của loài báo cùng đôi mắt hổ phách sáng rực như đã khóa chặt con mồi trong tầm ngắm. Nhãi Nguyên thì nở nụ cười ranh ma rồi lè cái lưỡi dài mà liếm môi, đôi mắt cáo cũng tràn đầy ý vị nguy hiểm.

Riêng nhãi Toàn chẳng để lộ ra hình dáng đặc trưng của loài nhưng với nét mặt nghiêm nghị cùng cơ thể to lớn cuồn cuồn cơ bắp của nó cũng đủ khiến tôi sợ xỉu.

Con báo cắn môi dưới lăm le nói.

   "Ê, nọ ông chấm tôi có 3 điểm thể dục thôi, hại tôi tí thì đúp đó. Hay lần này tôi với ông thi lại môn "thể dục" lần nữa nhé."

Con cáo thì bẻ ngón tay răng rắc rồi nhếch môi cười.

   "Ây hôm nọ xem lại cái camera em lắp trộm nhà thầy mới phát hiện ra thầy có đam mê chơi cửa đằng sau nên nhân dịp này em thỏa mãn thầy nhé?"

Con tinh tinh khổng lồ thì giữ cái điệu cau mày khó chịu nhưng giọng nói lại trầm đục khiêu gợi.

   "Tôi phát chán khi nghe thầy càm ràm rồi đấy Hữu, cái miệng xinh này để rên rỉ sẽ dễ nghe hơn. Tôi thích."

Tim đập loạn xạ, cả người tôi run lên bần bật trước từng bước tiến của ba con thú kia, chúng nó trên đà chiến thắng vồ tới cùng lúc khiến tôi chỉ có thể khóc thét.

Nghỉ việc!! Tôi sẽ nghỉ việc!!! Lũ này chỉ có quẳng vào sở thú chứ trường nào quản nổi chúng nó!!!

   "Vì đang mùa động dục của bọn em nên... Có vẻ sẽ dã man hơn mọi lần đó. Thầy cố lên nhé."

   "Ổng là của bọn mình mà. Đêm nay bọn mình phải chén nhiệt lên."

   "Hữu ngoan. Chúng tôi đều yêu thầy."

______________________

Sơ: Giải trí mụt chút trước bình yên nha mn 🥹🥹