Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 1064: Đâu mới là “lãng mạn hóa”, đâu mới là “đời thường hóa”?




Quyển 3: Trật Tự Thế Giới Mới.

Ngô Khảo Ký đang cho rằng Ngô Huy Tuấn lãng mạn hóa tiểu thuyết hóa những gì trong giấc mơ? Có thật vậy chăng, hay Ngô Khảo Ký đang dùng suy nghĩ này để trốn tránh một thứ gì đó? Thực sự thì Ngô Huy Tuấn thấy những gì trong giấc mộng ngàn năm?

Thật ra Ngô Huy Tuấn viết lại câu truyện vì không tin tưởng vào giấc mơ, đúng là hắn có lý tưởng hóa , tiểu thuyết hóa vấn đề tình cảm hay làm hồng hóa nó, vì hắn cảm thấy nhân vật chính trong giấc mơ quá đau khổ. Hắn cũng thêm vào một số nhân vật theo tình cảm riêng của bản thân. Nhưng về mặt kỹ thuật thì hắn đang sửa cốt truyện sao cho gần nhất với “lịch sử” mà bản thân biết. Và cũng là lịch sử được nhiều người tin tưởng nhất.

“Lý Triều Bá Đạo Phò Mã” hay tên ban đầu là “Giấc Mộng Ngàn Năm” là một câu truyện dã sử, có xen lẫn lịch sử xung quanh yếu tố tình cảm. Mà lịch sử là một góc nhìn đa chiều, lịch sử không thể nhìn theo đơn tuyến.

Cho nên Ngô Huy Tuấn đang bày ra một góc nhìn bản thân về lịch sử. Hắn cảm thấy cần sửa chữa vấn đề tình cảm với những gì mình thấy trong mơ. Và càng cần sửa chữa vấn đề kỹ thuật vì trong mơ những thứ hắn thấy quá truyền kỳ, quá sử thi xa rời thực tế.

Vậy đâu mới là sự thật?

Lịch sử được người đời ghi chép lại?

Giấc mơ?

Những gì Ngô Khảo Ký tin tưởng đã từng xảy ra?

Hay những thứ Ngô Huy Tuấn viết trong tiểu thuyết “Lý Triều Bá Đạo Phò Mã”?

Có thể không thứ nào đúng, hoặc có thể cả bốn thứ kia đều một phần đúng.

Bởi sự kiện nào thực sự xảy ra đã là quá khứ, không ai tận mắt chứng kiến, ngay cả Ngô Khảo Ký những lúc tỉnh lại thì hắn cũng chỉ “nhìn” những thứ hắn “muốn nhìn”, “nghĩ” những thứ hắn “muốn nghĩ”. Vì đây là Ngô Khảo Ký tự sự, không phải là hắn đi tranh luận khoa học lịch sử để tìm chân lý. Cho nên chính bản thân của Ngô Khảo Ký cũng có tiếc nuối, cũng có đau đớn, cũng có những khoảng tối né tránh. Cho nên hắn mới là kẻ bị tình cảm ảnh hưởng nhiều nhất đến suy nghĩ. Vậy một kẻ như vậy nghĩ về quá khứ với con mắt u buồn, đau khổ thì có đáng tin hay không?

Còn Ngô Huy Tuấn thì sao? Ngô Khảo Ký cho rằng hắn đang lãng mạn hóa hiện thực, lại cho rằng những gì Ngô Huy Tuấn thấy trong mơ chính là những gì Ngô Huy Tuấn viết ra? Bởi Ngô Khảo Tước và Ngô Huy Tuấn lúc này không có liên hệ mà luân phiên xuất hiện, cho nên Ngô Khảo Ký sẽ không biết được Huy Tuấn thấy gì trong giấc mơ.

Nhưng có đúng là Ngô Huy Tuấn như Ngô Khảo Ký tưởng tượng, chính là một sự khao khát ẩn sâu trong tâm tưởng của Ngô Khảo Ký không? Những gì Ngô Huy Tuấn viết ra là khao khát của Ngô Khảo Ký ? Sự thật là vậy hay chỉ là Ngô Khảo Ký ngộ nhận?

Rất nhiều những câu hỏi chưa được giải đáp và thật khó hiểu.

Khi này đêm đã rất muộn, Huy Tuấn đang ôm lấy Lý Tô Ánh Nhi đã mệt mỏi nhưng gương mặt hạnh phúc đang ngủ thiếp đi bên cạnh hắn. Nàng gối đầu lên cánh tay cơ bắp của Ngô Huy Tuấn mà ngủ con lành, chân tay thì như bạch tuộc quắp lấy hắn không buông.

Cho nên khi này Ngô Huy Tuấn chỉ có thể viết truyện bằng Nanochip, một thói quen hắn không muốn nhưng tốc độ thì cực kỳ khủng bố, bởi lẽ việc viết truyện chỉ bằng một tia suy nghĩ thậm chí nếu có phần mềm hỗ trợ có thể dựng phim 3D theo đúng những gì suy nghĩ, lẽ dĩ nhiên để dựng phim thì cần quá nhiều tư duy sẽ sớm gây mệt mỏi vô cùng.

“ Giấc mơ quả là kỳ lạ, một người thường làm sao có được những tính toán siêu phàm như vậy... đúng là mơ mộng mà....”

Trong ánh sáng nhu hòa của đèn ngủ, Ngô Huy Tuấn vẫn thức, hắn nhớ lại những gì mình nhìn thấy trong giấc mơ mà cười khổ.

Ngô Khảo Ký cho rằng Huy Tuấn hoàn toàn “lãng mạn hóa “ là sai, vì có nhiều chỗ thì Huy Tuấn đang đời thường hóa các nhân vật mà hắn nhìn thấy trong mơ. Bởi lẽ những gì hắn thấy trong mơ thì theo lăng kinh của Huy Tuấn là quá không chân thực, xa vời thực tiễn cho nên hắn sửa lại để các nhân vật gần gũi hơn đời thường, gần gũi hơn với lịch sử.

Ví như chuyện nhân vật Ngô Khảo Ký tiếp nhận chiếu phong vương của Đại Tống và có thời gian “tận tụy” làm Vương gia Đại Tống, dùng đó làm bước đầu tình toán cả Hà Bắc, tính toán cả Liêu Đông, tình toán toàn bộ chiến trường Hoàng Hà, tính đến Tống không ngóc đầu dậy được. Và thực tế trong mơ Ngô Huy Tuấn nhìn thấy một Ngô Khảo Ký chỉ đạo gần như hoàn toàn trận chiến kinh điển ở Hà Bắc, chỉ buông tay phút cuối để trở về Đại Việt lo lắng vấn đề Thăng Long đại dịch.

Huy Tuấn cảm thấy nhừng gì Lý Từ Huy và Ngô Khảo Ký đã làm trong giấc mơ quá thần kỳ và siêu thực, do đó hắn đang lãng mạn hóa về mặt tình cảm , nhưng lại đang đời thường hóa về mặt “kỹ thuật” để kéo những con người này về với đời thường hơn.

Tức là nếu so sánh thì Huy Tuấn cảm thấy IQ của cả hai người quá cao đối với những gì họ đã làm, cho nên hắn phải hạ xuống để không đến mức thần thánh hóa hai con người này khiến xa rời thực tế.

Như vậy đâu mới là chính xác , đâu mới là sự thật, và có gì ẩn dấu sau các câu chuyện?

Ngô Khảo Ký cho rằng Ngô Huy Tuấn viết ra những gì hắn thấy trong mơ, chỉ là một phần sự thật mà thôi. Ngô Huy Tuấn là viết những gì thấy trong mơ thông qua lăng kính của một chàng trai Human trẻ tuổi với chỉ số IQ tầm 135 cũng rất cao nhưng không có gì đặc biệt. Chính vì Ngô Huy Tuấn dùng chỉ số thông minh của bản thân áp đặt cho nhân vật cho nên các nhân vật không thể nào có trí tuệ vượt quá con số này. Thêm vào đó Ngô Huy Tuấn là một người chưa từng trải nhiều trong tinh cảm cũng như chính trị và xã hội, cho nên câu truyện hắn viết ra là lăng kinh chủ quan của một người trẻ tuổi, mộng mơ, kể lại giấc mơ theo những gì hắn cảm nhận được.

Câu truyện về Lý Từ Huy rất nhanh được Ngô Huy Tuấn viết lại...

Một tay xây dựng Bố Chính trở nên hùng mạnh, nhưng trong giấc nàng xây nó quá hùng mạnh đến nỗi Ngô Huy Tuấn phải chỉnh lại đôi chút để nó thật đi. Nàng không những có thể làm kinh tế, khoa học công nghệ mà rất có năng lực về mặt quân sự với khả năng học tập siêu việt. Như vậy quá siêu nhân rồi, Ngô Huy Tuấn không thể để một nhân vật siêu thực quá mức như vậy. Cho nên hắn làm lu mờ khả năng quân sự của nhân vật này, viết nàng chỉ biết đánh trận ở mức... trung bình, có hiểu biết về quân sự nhưng chưa chắc đã tinh thông.

“ Ừm.. cứ như vậy đi” Ngô Huy Tuấn tự lẩm bẩm mà dùng suy nghĩ của mình để dựng lên một câu truyện về Lý Từ Huy. Với sự hỗ trợ từ Nanochip thì câu truyện rất nhanh được hoàn thành.

Quá rộng lượng đối với chuyện của Trát Mộc A Đóa và Hatakeyama Tokushi.

Cho dù cả cha của Trát Mộc A Đóa và Hatakeyama Tokushi đều hi sinh vì bảo vệ lợi ích Ngô Thị, đặc biệt là Hatakeyama no Minoru đã hi sinh trong lúc chiến đấu bảo vệ Ngô Khảo Ký . Và họ gửi gắm con gái của mình cho Ngô Khảo Ký. Thế nhưng vẫn không thể nào dễ dàng để Lý Từ Huy có thể chấp nhận hai người này như trong giấc mơ vậy.

Làm gì có chuyện một nữ Human với tư tưởng hiện đại có thể nạp thiếp cho chồng mình ngay cả khi Ngô Khảo Ký trong mơ không có hề yêu cầu chuyện đó. Đó là sự vô lý mà Ngô Huy Tuấn nhìn thấy. Ít nhất trong hiểu biết của bản thân thì Huy Tuấn chưa từng thấy có một phụ nữ nào như vậy. Cho nên hắn tăng lên kịch tính cho vấn đề này. Chuyển câu chuyện thành “gạo nấu thành cơm” sau đó để Ngô Khảo Ký chịu danh tiếng “lăng nhăng” rồi “chịu phạt” chịu khổ. Rồi Lý Từ Huy ghen tuông...

Như vậy đời hơn... còn giấc mơ thì Ngô Huy Tuấn tin không thể nào xảy ra được, nó quá mĩ mãn, quá vô lý để có thể xảy ra.

Tình tiết tiếp theo trong mơ đó là Lý Từ Huy trong lần sinh nở thứ hai có tai nạn, đứa bé đã không còn thậm chí nàng chìm sâu vào hôn mê gần năm mươi năm sống thực vật mới qua đời. Cả khoảng thời gian đó là u tối, tất cả những sự kiện khác đều mờ nhạt, chỉ có hình ảnh xám xịt một người đàn ông bầu bạn bên người vợ, từng ngày chăm sóc cô ta... khung cảnh xám xịt một màu, mông lung đau khổ cho đến khi người vợ qua đời.

Đây không phải là những gì lịch sử mà Ngô Huy Tuấn biết.

Đúng là có sự kiện Thánh Thiên đế lâm bệnh nặng vào khoảng những năm 1094, nhưng sau đó nàng bình phục và vẫn tỉnh táo điều hành đất nước cho đến những năm cuối đời. Đây là Lịch sử ghi lại với nhiều “bằng chứng”, cho nên Huy Tuấn lại sửa lại tình tiết để tiểu thuyết về Lý Từ Huy tươi sáng hơn....

Năm 1094 tháng 1, hạ sinh một hoàng tử kháu khỉnh , lấy tên Ngô Thần Đức.... Ngô Khảo Ký sau thế chến toàn thắng trở về thì hai người hạnh phúc bên nhau đến lúc từng người một ra đi vì tuổi già sức yếu. Bởi vì giấc mơ từ lúc Lý Từ Huy lâm vào hôn mê chỉ còn lại một màu xám xịt, cho nên những tình tiết cuối về Lý Từ Huy toàn là Ngô Huy Tuấn một phần bịa đặt theo chủ quan, một phần dựa vào lịch sử đã biết mà viết lên.

Câu chuyện đã viết xong. Ngô Huy Tuấn hài lòng tắt đi nanochip, quay qua một bên ôm lấy Lý Tô Ánh Nhi đang khò khò ngáy mà ôm lấy...

“ Ưm...ưm..”

Ai đó mớ ngủ, tay chân quờ quạng một hồi rồi lại như bạch tuộc quấn lấy Ngô Huy Tuấn.

Tuấn chỉ cười cười... nhẹ nhàng ôm nàng rồi cũng chìm vào giấc ngủ.


Hắn không phải thần, càng không thánh mẫu, hắn không tính toán được tất cả, vì người thông minh và lợi hại hơn hắn có rất nhiều.
Hắn một đường mạnh lên, một đường hủy diệt tất cả, một đường trở thành chân chính cường giả.

Ta là chính kiếp nạn của Chư Thiên Vạn Tộc.

mời các bạn đón đọc.