Lãnh Chúa Tại Dị Thế Giới

Chương 9: Chiêu mộ (2)



Ba người Margaret Thatcher, Lê Trọng Giáp và Emma Watson theo Alicia đi vào trong nhà. Chỉ thấy xung quanh nội thất có một bộ bàn ghế làm bằng gỗ ở giữa là một chiếc bàn tròn dùng để họp và ở trung tâm có đặt một bàn làm việc, trên bàn để đầy văn kiện.

Đang ngồi ở trung tâm căn nhà cũng là ngồi trước bàn làm việc là một người thanh niên rất trẻ chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, gương mặt nhu hòa, điển trai mặc lấy một bộ trang phục kiểu la mã cổ đại, đang khẽ mỉm cười nhìn ba người bọn họ.

Phía sau chàng trai là một cô gái phương đông, dáng người rất gợi cảm, gương mặt xinh đẹp mang cho người ta cảm giác rất nhu hòa, dịu dàng đang đứng phía sau như cận vệ phục. Alicia lúc này chính đang ngồi ở một chiếc bàn nhỏ chuẩn bị giấy bút ghi chép.

- Xin chào, tôi là Nguyễn An, cũng chính là lãnh chúa nơi này. Cảm ơn vì ba vị đã đến đây, mời mọi người ngồi xuống nói chuyện. Tomoe, phiền em đi rót nước cho ba vị khách quý.

Nguyễn An đứng lên mỉm cười nói. Tomoe cũng nhẹ nhàng vâng một tiếng rồi đi xuống tiến hành rót nước.

- Thật không ngờ đại thần còn trẻ như vậy, em còn nghĩ là đại thần là một ông chú đây. Quả thật là tuổi trẻ tài cao, tài không đợi tuổi.

Margaret Thatcher cũng không có tỏ ra mình là ngoại nhân, mở miệng ra còn trêu đùa một chút.

- Đúng vậy, quả thật là mở rộng tầm mắt, vốn ta còn tự cho là mình rất tài giỏi rồi, nhưng gặp đại thần thì quả nhiên còn kém xa, quả nhiên là nhân ngoại hữu nhân.

Emma Watson cũng là thổn thức nói, vốn cho là đối phương phải là một vị lãnh đạo chín chắn, nhưng nhìn gương mặt này sợ còn ít tuổi hơn cả mình làm cho Emma Watson vốn thành tích rất tốt, tốt nghiệp cũng có được công tác thuận lợi, được lãnh đạo để ý và cất nhắc rất nhiều nhưng hiện tại nhìn thấy Nguyễn An liền cảm giác có chút thua kém.

- Xin chào, tôi là Lê Trọng Giáp. Lần này đến hưởng ứng lời chiêu mộ từ ngài.

Lê Trọng Giáp thì là khiêm tốn nói. Trong ba người thì Lê Trọng Giáp nhiều tuổi nhất, tính cách vẫn là trầm ổn nhất.



- Không nghĩ tới chúng ta có thể gặp nhau trong hoàn cảnh này. Thật giống như gặp lại đồng hương vậy.

Nguyễn An nói.

- Các vị, hiện tại chúng ta đều đến một thế giới mới, không biết khó khăn, nguy hiểm trước mắt như thế nào, phải đối mặt với những điều gì.

Nguyễn An tiếp tục nói, lúc này mọi người đều nghiêm túc lắng nghe.

- Điều sắp đến gần nhất là sự kiện huyết nguyệt, dã thú t·ấn c·ông. Con đường phía trước càng là không rõ ràng, có thể bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra tình cảnh lãnh địa hủy diệt, lãnh chúa m·ất m·ạng.

Theo lời Nguyễn An nói, những người ngồi trong phòng bao gồm Alicia cùng Tomoe Gozen gương mặt đều cũng là nghiêm trọng.

- Có lẽ đối với tất cả chúng ta đều là một lần trải nghiệm sống còn. Có câu nói nhiều người, nhiều sức mạnh, nếu chúng ta đoàn kết lại thì lực lượng sẽ càng ngày càng lớn mạnh. Có thể huyết nguyệt chỉ là sự bắt đầu, chúng ta còn cần đối mặt với càng nhiều nguy hiểm. Mọi người xem có đúng không?

Nguyễn An nói đến đây liền dừng lại hỏi mọi người.

- Đúng vậy đại thần, chúng ta đều cùng đến từ một nơi, mọi người đều nên cùng đoàn kết lại để tồn tại. Đây cũng chính là mục đích mà chúng ta đến đây.



Margaret Thatcher nghiêm túc nói. Emma Watson cùng Nguyễn Trọng Giáp cũng là gật đầu đồng ý.

- Mọi người đều nghĩ như vậy thì tốt rồi. Hiện tại cần mọi người cùng hợp lực cùng ta cùng nhau phát triển. Ta có chuẩn bị trước một bản hợp đồng, mời mọi người cùng xem. Nếu như đồng ý thì sáng ngày mai mọi người có thể di chuyển lãnh địa tới nơi này, cùng nhau cố gắng, còn nếu không đồng ý thì cũng không sao, mọi người có thể ở lại cùng dự buổi tiệc tối với chúng ta hôm nay rồi tiếp tục về lãnh địa phát triển.

Nguyễn An nói rồi liền ra hiệu cho Alicia. Alicia hiểu ý liền đưa cho ba người mỗi người một bản hợp đồng mà chính cô soạn theo ý của Nguyễn An. Margaret Thatcher, Emma Watson, Lê Trọng Giáp liền cẩn thận nhận lấy rồi nghiêm túc nhìn.

Nội dung hợp đồng chủ yếu có ba phần chính gồm quyền lợi, nghĩa vụ và trách nhiệm.

Quyền lợi là Nguyễn An có thể cung cấp tài nguyên để mọi người triệu hồi nông dân để phát triển theo kế hoạch công việc định trước không cần lo lắng về tài nguyên và an toàn. Lãnh chúa có thể nhận mỗi tháng một ngàn đơn vị tài nguyên cùng với ba thành tài nguyên mà nông dân sản xuất được.

Trách nhiệm là mỗi người đều cần phải đảm nhiệm chức vụ được lãnh chúa giao phó để phát triển lãnh địa, yêu cầu phải cố gắng hoàn thành thật tốt nhiệm vụ được giao.

Nghĩa vụ là hủy bỏ cơ chế lãnh địa của mọi người, tất cả nông dân hay người được chiêu mộ đều phải là con dân của Đại Việt (Nguyễn An đặt tên cho lãnh địa) đều có nghĩa vụ phải phục tùng mệnh lệnh từ lãnh chúa, nếu có bất kỳ hành vi nào gian dối, phản bội lãnh chúa và lãnh địa thì đều bị chế tài bởi hệ thống. Nguyễn An cam kết chỉ cần không phản bội, mọi người cùng tập trung cùng nhau cố gắng phát triển thì tương lai của ai đều sẽ sáng sủa.

Ba người Margaret Thatcher, Emma Watson và Lê Trọng Giáp xem xong bản hợp đồng đều nhíu mày, mặc dù điều kiện đưa ra rất ưu đãi nhưng nếu như đồng ý với bản hợp đồng này thì bọn họ xem như cả đời là người làm công cho Nguyễn An. Suy nghĩ một lúc, Emma Watson liền nói:

- Hợp đồng này thì em có thể đồng ý với một điều kiện. Đó là thêm vào thời gian hiệu lực của hợp đồng. Hợp đồng sẽ có hiệu lực là ba năm một, sau đó nếu như còn hợp tác thì cần ký kết thêm.

Margaret Thatcher cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý, bởi như vậy xem như bán mình. Lê Trọng Giáp liền không giống như bọn họ mà là hướng Nguyễn An nói:

- Ta cũng không có dã tâm gì liền đồng ý với bản hợp đồng này. Nhưng ta muốn thêm một điều kiện đó là đại thần cần ưu tiên tìm được và bảo vệ vợ ta, nàng hiện tại đang mang thai, hy vọng đại thần chấp nhận.



Nguyễn An bình tĩnh nghe ý kiến của ba người. Ngồi ở một bên, Alicia liền ghi chép lại những điều này, đây là thói quen mà Nguyễn An đã dạy nàng, hiện tại nàng liền rất giống một người thư ký.

Đối với Margaret Thatcher và Emma Watson thì Nguyễn An cũng không ngoài ý muốn, bởi người phương tây họ rất để ý về quyền tự do và nhân quyền. Còn Lê Trọng Giáp thì khác, nhìn người này khá là khôn khéo, nghiêm nghị mà lại trọng tình nghĩa như vậy.

- Hợp đồng ta sẽ sửa lại là năm năm, sau năm năm thì hai cô có quyền tiếp tục ký kết tiếp hoặc không. Còn về anh Giáp thì ta đồng ý sẽ ưu tiên tìm kiếm chị nhà, chút nữa ta sẽ chat trong nhóm nhờ mọi người hỗ trợ tìm kiếm. Còn về hợp đồng thì cũng như bọn họ, ta sẽ để thời hạn năm năm, sau năm năm cũng có quyền tiếp tục gia hạn hoặc không.

Nguyễn An cũng liền tỏ ra hào phóng nói. Năm năm là thời gian không quá dài nhưng cũng không ngắn, Nguyễn An tin tưởng nếu bọn họ thực sự cố gắng thì năm năm sau bọn họ mà có ý tưởng thì mình cũng có lực lượng đủ để trấn áp.

Làm người hai đời, hai thế giới, đến thế giới này là thứ ba kiến thức đến hơn mấy ngàn năm lịch sử, thì không có một thời đại nào mà chế độ quân chủ chuyên chế có thể tồn tại lâu, chỉ có lợi ích hài hòa chia sẻ thì mới có thể tồn tại lâu dài, tựa như tư bản vậy, nếu không rất dễ bị mọi người xâu xé.

- Cảm tạ đại thần khẳng khái.

Margaret Thatcher và Emma Watson ánh mắt nhìn về phía Nguyễn An hoàn toàn khác hẳn, hai người bọn họ đều là giới tinh anh của xã hội liền hiểu rõ ngọn ngành trong đó. Mặc dù nói là hiểu nhưng để làm được điều đó không phải ai cũng làm được, bởi chỉ có người tầm nhìn và lòng dạ rộng lớn mới có thể quyết đoán được như vậy. Quả nhiên phát triển được như vậy không phải người bình thường.

- Cảm tạ đại thần đã hiểu.

Lê Trọng Giáp cảm kích nói. Sau khi thấy mọi người như vậy, Nguyễn An mỉm cười nói:

- Nếu mọi người đều đồng ý thì đặt bút ký vào đây, hiện tại tài nguyên đang có chút khó khăn, qua một thời gian ta sẽ hướng hệ thống chứng giám. Ba người cũng theo mọi người gọi ta là lãnh chúa thôi. Tối nay sẽ có buổi tiệc hoành tráng, mời ba vị ở lại góp vui rồi sáng mai liền di chuyển lãnh địa tới nơi này. Alicia, cô liền dẫn ba người bọn họ tham quan lãnh địa chúng ta.

Alicia vâng một tiếng rồi dẫn theo ba người đi ra ngoài.