Khu Bảo Tồn Loài Người

Chương 29: Trồng cây gì nuôi con gì?



Chương 29: Trồng cây gì nuôi con gì?

Sau một một giấc ngủ trưa ngắn vì trằn trọc với suy nghĩ “trồng cây gì, nuôi con gì” luôn văng vẳng trong đầu.

Đồng thời một câu trả lời bất hủ “trồng cây thuốc phiện, nuôi ve trong ca” cũng đi kèm theo khiến hắn khó lòng nghiêm túc suy tư được.

Khi tỉnh dậy, con thỏ thứ 6 vừa được xử lí xong.

Hắn vội vã ra rửa mặt và nhìn thành quả lao động sau hơn nửa ngày.

6 con thỏ, 3 con rết, 2 con chuột. Tất cả đều đã được đun chín và gác lên giá phía trên bếp lò.

À, con thỏ thứ 6 vừa mới được sơ chế, lột da và mổ bỏ lòng mề.

Chuẩn bị cho vào nồi luộc chín.

Nhìn thấy lượng thức ăn kinh người tăng vọt sau khi ngủ một giấc. Hắn cũng trở lên mộng bức.

Ngày trước, mỗi hôm chỉ có vài con mồi khiến suy nghĩ của hắn bị mang lệch.

Không nghĩ rằng khi thỏa mái săn bắn lượng con mồi kiếm được lại khả quan đến vậy.

Lập tức nhắc người vận chuyển gọi bộ lạc trở lại. Ngày hôm nay nên dừng việc săn bắt hái lượm tại đây.

Khi chưa có muối, thịt động vật trong môi trường không khí ấm áp như này rất khó có thể giữ đến ngày thứ 3.

Đi săn nhiều quá cũng không có ý nghĩa.

Bộ lạc vẫn nên duy trì lượng thực phẩm cân đối giữa thịt và rau quả.

Ngoài ra, cũng phải xen kẽ món cá nữa. Lượng thịt quá nhiều sẽ khiến mọi người phá vỡ thói quen ăn uống được hình thành từ trước.

Số thịt hiện tại đủ bộ lạc ăn thoải mái trong 2 ngày rồi.

Hắn cần gọi mọi người trở về để chế định lại kế hoạch sắp tới.

Việc sản lượng thịt, rau quả tăng lên sau khi có cây cầu đã được hắn nghĩ tới.

Nhưng hắn chưa tưởng tượng được nó lại tăng nhiều đến vậy.

Thế nên, hắn đánh giá sai lầm và hiện giờ hắn cần phân bổ lại kế hoạch lao động của bộ lạc.

Thay vì cả ngày rong ruổi đi bảo kê và săn bắn, hiện tại bộ lạc chỉ cần đi săn một buổi là đủ lượng thực phẩm ăn trong hai ngày.

Thời gian còn lại có thể trở về làm việc khác.

Không phải hắn không nghĩ đến việc tách mọi người thành nhóm nhỏ để đi săn.

Mà vì đó là điều không phù hợp. Đi săn là phải dồn tổng lực.

Xé lẻ mọi người sẽ làm tăng độ nguy hiểm khi vào rừng.

Phải nhớ, cái quan trọng nhất của bộ lạc hiện giờ là nhân số.

Nên làm bất cứ việc gì sự an toàn cũng phải được đặt lên hàng đầu.

Đến giữa giờ chiều, toàn bộ quân số đi săn, đi hái lượm đều trở lại.

Nhóm đi săn còn mang về thêm hai con thỏ xám. Nhóm hái lượm cũng dồn lại được vài sọt rau quả.

Nhắc mọi người nghỉ ngơi tạm rồi tập trung nhóm thủ lĩnh lại bàn bạc.

Ngoài mấy bô lão đã được hắn phân tích nguyên nhân hắn gọi mọi người trở lại.

Nhóm thủ lĩnh hiện còn đang lâng lâng với thành quả của buổi săn.

Ai nấy đều đang trong trạng thái muốn bắt tất cả những thứ nhìn thấy trong rừng về làm thịt.

Không hiểu sao khi không hắn lại gọi mọi người quay trở lại.

Đừng nói cái gì mà bảo vệ môi trường sống với duy trì hệ sinh thái.

Chính mấy người truyền lời còn không hiểu thì làm sao đám người nghe gián tiếp có thể hiểu được.

Cái duy nhất mọi người có thể nghe hiểu là hắn bảo mọi người dừng lại và trở về, chấm hết.

Ngồi xuống suy nghĩ cách giải thích cho mấy phần tử hiếu chiến được rõ ràng.

- Thức ăn mỗi ngày cần được duy trì ở một lượng hợp lí.

- Ăn quá nhiều cũng không tốt.

Mấy người ngồi nghe xong lại trợn mắt nhìn nhau. Bộ lạc trước giờ chẳng luôn hướng tới ăn no à?

Không hiểu sao ăn no lại không tốt.

Chính hắn cũng đang suy nghĩ vào đường rẽ. Đời trước, mọi người hạn chế ăn uống vì ít lao động tay chân.

Năng lượng nạp vào quá nhiều, hơn xa số tiêu thụ nên mới không tốt.

Còn bộ lạc hiện tại có mấy người đủ năng lượng để hoạt động cả ngày mà phải lo ăn nhiều không tốt.

Nếu có, cũng chỉ cần chia nhỏ thành 3 bữa thay vì dồn vào một bữa tối để giảm tải cho dạ dày là được.

Phải biết, lượng vận động một ngày của mọi người là cực lớn.

Hầu hết thời gian mọi người đều ở trong trạng thái di chuyển khi ở trong rừng.

Suy nghĩ lại, hắn mới thấy tư duy của mình chưa bắt kịp với thực trạng.

Nó vẫn bị kẹt ở cách suy nghĩ của người hiện đại, nhiều thứ tưởng chừng như khoa học nhưng khi hắn áp dụng lại không đúng với thực tế.

Cần phải điều chỉnh lại, hiện tại, hắn đã là bộ não của bộ lạc.

Quyết định của hắn là quyết định hướng đi và tương lai tất cả mọi người.

Nếu hắn không đứng dưới góc nhìn thực tế để suy nghĩ, một lúc nào đó hắn sẽ đưa bộ lạc đến diệt vong chứ không phải văn minh.

Rất may mắn, tính cách của hắn cũng giúp hắn tránh đi phần nào.

Việc họp hành tham khảo ý kiến mọi người trước khi đưa ra bất cứ quyết định sẽ làm giảm thấp sai sót.

Không ai hiểu rõ tình hình của bộ lạc hơn nhóm thủ lĩnh này.

Chải vuốt lại một loạt các suy nghĩ chớp nhoáng trong đầu.

Hắn bắt đầu giải thích lại.

Hắn muốn cải tổ lại cách thức kiếm ăn và sinh hoạt của bộ lạc để có thể phát triển tốt hơn.

Sau một hồi giải thích, mọi người vẫn lơ ngơ không hiểu tại sao và hắn muốn làm gì?

Chăn nuôi là cái gì, trong rừng thú hoang đầy dẫy, chỉ việc vào bắt, cần gì phải nuôi?

Tốn công tốn sức, kết quả thì vẫn vậy.

Trồng cây, tại sao phải trồng cây?

Trong rừng chúng vẫn mọc thành từng khu, chỉ việc đến hái về là được.

Cần gì phải trồng cây, lại còn phải chăm sóc có phải tốn thời gian không?

Hắn biết rất rõ lợi ích của việc chăn nuôi trồng trọt.

Nhưng khó để giải thích thông được khi mà bộ lạc có thể dễ dàng vào rừng thu hoạch những thứ mình muốn.

Chỉ là xa hơn vài bước chân mà thôi.

Còn an toàn? Ha ha, có rìu nơi tay đám thủ lĩnh đã không biết hai chữ sợ hãi đánh vần ra sao nữa rồi.

Trên người ngoài gan ra thì không còn gì khác.

Nếu gặp đám hổ báo, gà ác, thì chăn nuôi hay trồng trọt cũng vẫn giống đi săn thôi.

Không chạy chỉ có chết.

Suy nghĩ về có thể dùng uy vọng để ép buộc mọi người làm theo ý hắn.

Nhưng chính hắn hiện cũng không chắc chắn, đây có phải con đường đi đúng đắn hay không.

Nên mới tham khảo ý kiến của mọi người.

Muốn phát triển chăn nuôi và trồng trọt có vài điểm khó mà hắn cũng chưa có biện pháp nào.

Về chăn nuôi. Nuôi con gì? Hắn đã nhắm đến lũ thỏ rừng.

Loài này có nhiều ưu điểm như: ăn thực vật, sinh sản nhanh, hắn không dám chắc nhưng hắn đoán cũng không chênh lệch nhiều.

Loài ăn cỏ thịt thơm ngon lại còn không có khả năng tự vệ nào khác ngoài tốc độ chạy.

Đẻ không nhanh và nhiều đã sớm tuyệt chủng.

Điểm khó khăn khi chăn nuôi cũng rõ ràng.

Khả năng nhảy cao, chạy nhanh và đào hầm thuộc dạng thiên phú trời ban khiến hắn chưa nghĩ ra địa điểm khả dĩ nếu quyết định chăn nuôi thỏ.

Khi nuôi thỏ tập trung sẽ kéo những loài săn mồi cỡ lớn mò đến cũng là một điểm nan giải khác.

Về trồng trọt. Hắn cũng mới chỉ nghĩ đến việc trồng chuối dọc con suối mà thôi.

Những loại cây ăn quả hay rau rừng khác hắn thậm chí chưa biết đặc điểm, môi trường sống cần thiết thì trồng trọt kiểu gì.

Sau một hồi bàn bạc hỏi rõ một vài đặc điểm của các loài cây cối và động vật.

Hắn quyết định, đình chỉ kế hoạch chăn nuôi trồng trọt.

Nguyên nhân có hai.

Thứ nhất, nguồn thức ăn trong rừng rất phong phú, chỉ phải di chuyển một đoạn đường mà thôi.

Thứ hai, bộ lạc chưa đủ khả năng tự vệ trước các loài săn mồi hung mãnh nếu chúng đến xâm phạm.

Vấn đề quay trở lại, bây giờ bộ lạc chỉ cần nửa ngày làm việc đã đủ thực phẩm cung cấp cho hai ngày tiếp theo.

Khoảng thời gian ở giữa đấy mọi người nên làm gì? Số nhân lực cho việc nung gốm, rèn sắt và kiếm củi đã được bố trí đủ rồi.

Mới tí tháng tuổi đã phải suy tư thế này. Không biết tóc có mọc lên nổi hay không nữa.

Lại hói từ nhỏ thì ai bù lại cho hắn. Tặc lưỡi, hắn quay lại bảo với mọi người.

"Trước hết, cứ dọn sạch bãi trước cửa nhà, dù không trồng trọt chăn nuôi gì thì cũng cần một khoảng rộng thoáng trước cửa".

Hắn cần một bãi rộng, thoáng ở tầm thấp, muốn tăng cường sức chiến đấu thì phải luyện tập bài bản.

Cái hắn muốn rèn luyện cho mọi người chính là khả năng bắn cung và ném lao.

Hơn nữa, có một khoảng trống trải trước cửa nhà cũng đễ cho nhóm canh gác phát hiện mối nguy hiểm từ sớm.

Phá hủy nơi ở của đám rắn rết cũng như mấy loài thích sống trong bụi rậm đi luôn.

Bố trí tạm công việc trong nay mai cho bộ lạc, hắn lại bắt đầu lâm vào trong trầm tư.

Không có giấy bút để nháp các kế hoạch và vẽ sơ đồ tư duy, làm cho những suy nghĩ của hắn bị chồng chéo và không rõ ràng.

Nghĩ đến đây hắn lại phải hỏi xem tre đã được chặt về hay chưa?

Hóa ra, trong buổi sáng và trưa bộ lạc đã đi được mấy chuyến.

Rất nhiều tre đã được chặt mang về, nhưng do quá dài nên không vác thẳng vào động được.

Chúng được chất đống trong cầu. Mọi người vẫn đang chờ hắn ra chỉ đạo việc lát sàn cầu.

Hôm trước hắn có nói dùng tre để lát, nhưng không có mô hình miêu tả nên chưa ai hiểu phải làm như thế nào.

Ngon rồi, gọi mọi người đi ra, bắt đầu công việc thôi.

Khi chưa nghĩ ra kế hoạch dài hạn. Thì ta xử lí từng việc một cũng được.

Từng nhóm từng nhóm người được phân công rõ ràng.

Nhóm chọn tre, nhóm chặt khúc tre, nhóm đục lỗ nhóm ráp lại rồi đóng mộng.

Mỗi nhóm cũng chỉ cần hai người vì trong hầm cũng không phải quá rộng rãi.

Ngoài ra, hai bô lão cũng được cử ở lại chỉ đạo cùng với hắn.

Số còn lại thì công việc đơn giản hơn.

đốt lửa bốn phía và phát quang đám dây leo khu trước cửa.

Một nhóm cầm rìu cũng luôn phải đi theo đề phòng rắn rết lao ra bất ngờ.

Cứ thế, không khí lao động lại bắt đầu dâng cao.

Không còn nỗi lo cơm áo gạo tiền, lao động vì đam mê nên năng suất cứ phải gọi là tăng vọt.

Đến chiều tối muộn, cả cây cầu đã hoàn thiện.

Toàn bộ đường đi bên trong đều được lát phẳng, không còn tồn tại cái khe ở giữa hai cây gỗ nữa.

Đoạn hẹp nhất phía gần cửa hang cũng có độ rộng hơn 2 mét và cao hơn đầu thủ lĩnh một chút.

Thừa một chút thời gian, hắn còn cho mọi người thêm lá xạ hương giã nát rồi bôi vào các khe.

Tránh đám côn trùng nhỏ thừa cơ chui vào ở, biết đâu có loài gì đó mang độc lại không hay.

Nhóm dọn cây phát bụi cũng phát được một khoảng rộng.

Vào khoảng 50 mét tính từ sân đá và rộng chừng 100 mét kéo dài sang hai bên.

Lá cây được gom lại chờ hong khô sẽ đốt lấy tro.

Dĩ nhiên là những loài cây không có độc.

Xung quanh đây những loài có độc đã bị dọn dẹp sạch sẽ trong lịch sử phát triển của bộ lạc rồi.

Nếu thu hoạch được cỏ sẽ tốt hơn, nhưng hiện tại cứ thử với lá cây trước xem thế nào.

Nếu tro than lá cây không có tí vị mặn mòi nào của muối hắn sẽ tính đến chuyện cắt cỏ.

Thông báo cho mọi người kết thúc công việc quay về nghỉ ngơi rồi chuẩn bị ăn uống.

Hắn cũng lóc cóc đi bộ về hang động.

Một buổi chiều đi lại chỉ trỏ nhiều, cũng khiến hắn có phần mệt mỏi.

Quay lại nhìn xem trạng thái của đám người.

Ai nấy cũng đều tươi cười, tinh thần có vẻ rất tốt.

Đối với những người này. Chỉ cần được ăn no, mọi vấn đề đều không phải là vấn đề.

Sống vô tư không cần suy nghĩ thật là thoải mái biết bao.

Tâm trạng của hắn cũng trở lên khá hơn,

Ít nhất, bộ lạc đang tiến triển tốt lên từng ngày. Việc gì phải lo lắng suy nghĩ quá nhiều cho mệt mỏi.



Đô thị sinh hoạt nhẹ nhàng, ấm áp, ba ba toàn tài, con gái 7 tuổi thông minh, hiểu chuyện, dễ thương, các mẹ nuôi có năng lương, tất cả có tại
— QUẢNG CÁO —