Khổ Vì ... Đại Gia

Chương 26: Chương 26




Tâm tình sáng nay của Thảo ko được tốt, con nhỏ đến trường với cái mặt đằng đằng sát khí. Vì sao ư? Chung quy tất cả đều cho ông chồng kiêm gia sư của nó gây nên
Sáng nay khi vừa mở măt, khuôn mặt đầu tiên nó nhìn thấy là của Minh, hơi giật mình 1 chút vì khuôn mặt tuấn mĩ đang say ngũ khiến người khác phải chãy nước miếng của anh, nó đang thầm mắng bản thân háo sắc thì bang hoàng nhận ra bản thân đang bị anh ôm cứng ngắc, cả 2 đứa đang nằm trên giường, đắp chung 1 cái chăn
Con nhỏ thét lên 1 tiếng kinh hoàng rồi sau đó ra sức mắng chữi, nhưng đáp lại nó là thái độ thờ ơ khiếu khích của Minh
“ ôm nhóc ngũ giống như ôm bao cát vậy, ko thoải mái chút nào. Với lại tại ai mà bổn thiếu gia đây mấy tháng liền phải nằm so pha, phải làm gia sư miễn phí, lại còn phải bế ai đó ngũ gật lên giường nữa, thật đúng là tiểu ô quy ko biết tốt xấu”
Càng nghĩ càng thấy tức, ông chú dám xem nó là bao cát hừ hừ … đúng là ko thể tha thứ được. nhưng nghĩ đến những lúc Minh thức khuya cùng nó giải bài tập, rồi ngũ trên sô pha thực sự khiến nó cảm thấy có chút ko đành lòng
Đang chuẩn bị đi canteen ăn cơm, ngẩng đầu lên nó lại phát hiện cách đó không xa có mấy nam sinh đang áp sát 1 nam sinh khác từ phía sau, có vẽ như sắp thanh toán cậu bạn đeo kính xấu số đó
Thảo ko kìm được đi theo, bình sinh nó ghét nhất cái trò ỷ đông hiếp yếu này, con nhỏ hô to khi thấy 7, 8 nam sinh bắt đầu vung tay vung chân
-Này dừng tay, các người đang làm gì đấy?
Tiếng Thảo vang lên khiến bọn chúng hướng ánh mắt phẩn nộ về phía nó
-Con ranh, bớt lo chuyện người khác đi.
Một thằng nam sinh hung tợn đe dọa. Nhưng con nhỏ đâu có vừa, nó lớn tiếng uy hiếp
-Các người sao lại hiếp đáp bạn học như vậy, mau thả bạn ấy ra bằng không tôi sẽ đi nói với thầy giám thị
Bọn chúng nhìn nhau lộ vẽ thiếu kiên nhẫn
-Bọn mày mặc xác con nhỏ đó, mau giải quyết thằng nhóc cho xong đi
Giọng nói thâm trầm quen thuộc từ phía sau đám nam sinh vang lên khiến Thảo giật mình, nó chưa kịp định thần thì đã thấy Duy từng bước đến trước mặt nó. Kễ từ lần trong bệnh viện, đến bây giờ Thảo mới gặp lại cậu. Vẫn khuôn mặt đẹp như tạc nhưng lạnh tanh ko chút biểu cảm, chiếc áo khoác đồng phục bị ném xuống đất, đáy mắt anh lên cái nhìn bất cần nhìn cậu bây giờ giống như 1 tên du côn bặm trợn.
Thảo ngây ngốc nhìn chằm chằm vào Duy, đang định mở miệng nói thì bị ánh mắt khinh bỉ của Duy làm con nhỏ câm bặt
-Lũ con gái ngu ngốc, thấy người đẹp trai thì liền ko chịu nỗi. nhưng mà con ranh, mày tốt hơn hết nên thu cái vẽ mặt thèm thuồng đó lại, nếu ko mày sẽ hối hận đấy

Giọng nói thâm độc mĩa mai của Duy khiến nó bất giác rùng mình, tại sao Duy lại giống như ko quen biết nó, cậu hận nó đến mức này sao, gương mặt lạnh lùng đó dường như ko phải Duy mà là 1 người khác
Con nhỏ đứng chôn chân tại chổ, 1 tiếng cũng nói ko thành lời. Duy đi phớt qua nó, miệng nhếch lên thành nụ cười giễu cợt
Mấy tên con trai còn lại theo lời Duy ra sức thượng cẳng chân hạ cẳng tay với cậu bạn 4 mắt khiên cậu ta không ngừng cầu xin
Tình thế cấp bách khiến Thảo sực tĩnh, máu anh hùng nỗi lên nó gạt cơn bàng hoàng qua 1 bên, nó vận dụng kĩ năng karate của xông vào đám đông
Chỉ trong chốc lát, mặt 1 thằng trúng 1 đấm, bụng 1 thằng trúng thêm 1 đấm nữa, 1 thằng khác bị đạp 1 cước, mũi 1 thằng bị trọng thương …
Thảo thề, nó chỉ định can ngăn 1 chút thôi mà, nhưng là … nhìn mấy nam sinh đanng kêu la oái oái, nó ko kìm được liền nói
-Thực xin lỗi, xin lỗi
Con nhỏ quay sang nhìn cậu bạn 4 mắt đang tơi tả
-Cậu ko sao chứ
Trái với mong đợi, cậu bạn đó lại nhìn nó với vẽ mặt kinh hoàng hơn so với lúc bị mấy tên kia đánh, cậu ta lắp bắp định nói gì đó nhưng liền 3 chân 4 cẳng chạy mất
Nó cười tê tái, chưa kịp nói gì thì đã thấy 1 ngườ bừng bừng khí thế xông vào
-Tất cả mấy cô cậu đến phòng giáo vụ ngay cho tôi
Âm thanh này như 1 tiếng sét đánh ngang tai, mấy thằng đang la oái oái cũng im bặt luôn
Phòng giáo vụ tập trung rất nhiều người, mấy người đanh nhau gây chuyện đều có mặt tại đây. Kễ cả nó
Chủ nhiệm mặt sắt vô tình la hét ầm ầm vào mặt học sinh, lỗ tai Thảo ong cả lên, mặt nó dính đầy nước miếng của thầy
Các phụ huynh đều được báo đến đây, nhìn mấy cậu quý tử mặt mày bầm dập thì không khỏi ồn ào

Mà Thảo là tội đầu sỏ, nhìn cái miệng giáo viên nói liên hồi, nhịn ko được nói
-Em chỉ định can ngăn thôi, ko phải cố ý ( can gì, biến mấy thằng thành bao cát trút giận kia mà)
-Can ngăn mà có thể thành như vậy a
-Thật ko ngờ 1 đứa con gái lại bạo lực như vậy
-Trời ạ, nhìn bảo bối nhà tôi bị đánh nè
-…
Cửa phòng giáo vụ bị đạp ra, Minh vẽ mặt lo lắng xông vào, tìm kiếm bong dáng Thảo xông tới, anh nắm lấy bả vai con nhỏ vội vàng hỏi
-Em ko sao chứ
Vài vị phụ huynh nhìn thấy Minh tới, nghĩ là người nhà của con nhỏ, có người mở miệng hỏi
-Này chú, đây là con gái nhà anh, anh nhìn xem nó đánh thằng Tuấn nhà tôi ra nông nỗi này, nhà anh giáo dục con gái kiểu gì vậy
-Con gái con lứa, chẳng nết na gì hết, mới tý tuổi đã như thế này, ko biết sau này lớn lên sẽ ra sao nữa, đúng là làm xấu xã hội
-Đúng vậy, anh làm bố sao lại dạy con bạo lực thế
-Bố bạo lực thế thảo nào con chẳng giống
-…
….
Làm bố?

Con gái
Quản giáo??
Minh nghe thấy lời nói của mấy bà này vẽ mặt xanh mét, bão tố vù vù, sấm chớp đoàng đoàng, nghiến răng nghiến lợi, 2 tay nắm chặt
Thảo miệng chữ O, mắt chữ A
Con nhỏ không dám ngẫng mặt nhìn Minh
Mặt Minh thiếu chút nữa lệch đi, anh thế nào lại thăng cấp lên hàng cha của Thảo, anh ko thể có con gái lớn như vậy được, anh chỉ mới 26 tuổi
Minh ko phản bác, nhưng con nhỏ cũng cứ thế để im, cho ỗng tức điên lên
Tuy là hoàn cảnh ko thể nói Thảo là vợ anh, nhưng tận đáy lòng Minh vẫn dâng lên cảm giác thất vọng cùng khó chịu
-Ông giải quyết thế nào
Mắt Minh đảo về phía thầy hiệu trưởng, ánh mắt tức giận sắc bén làm ông ta không khỏi phát lạnh. Thầy hiệu trưởng ho khan 1 chút, chỉ vào mấy đứa học sinh nói
-Cậu, cậu, cậu … mấy người các cậu tụ tập đánh nhau bắt nạt bạn bè, cũng may có bạn Thảo tới kịp, nói ko chừng các cậu còn gây ra an mạng, hậu quả nghiêm trọng, các cậu mà dám gây chuyện thì tôi sẽ kí giấy cho các cậu nghĩ học đấy, nghe chưa
-Còn Thảo viết bản kiểm điểm, mai nộp cho thầy
Mấy vị phụ huynh ko cam tâm nhưng thấy bộ mặt tức giận của thầy hiệu trưởng thì đành im lặng, dù sao cũng là do con của họ gây chuyện, đánh bạn học
Trên đường về, Minh lái xe ko nói gì, Thảo len lén nhìn anh chỉ thấy môi anh mím chặt, vẽ mặt u lãnh rợn người, trong mắt tóe lên lữa giận và sát khí, nổ máy xe cũng mang theo tức giận lao thẳng về phía trước
Người mù cũng thấy anh đang phi thường tức giận, có điều giận vì bị nhầm thành bố hay là do nó gây chuyện đánh nhau. Có lẽ là cả 2, Thảo xấu bụng cố nén cười
Đáng đời ai bảo gọi nó là bao cát
Từ chồng trở thành bố, nhìn anh đâu già tới mức đó … nhưng mà nó phải cố nén, cố nhịn cười, nếu con nhỏ mà cười thì khác nào thêm dầu vào lữa, đấm thẳng vào mặt Minh
Về đến nhà, Minh đùng đùng bước vào cửa, cả thân hình cao lớn toát ra vẽ tức giận.
Thảo bước theo anh trong lòng thầm nhũ ko việc gì phải sợ

Nhưng ngoài dự đoán, từ chiều cho tới lúc dùng bữa, Minh ko hề hé nữa lời chỉ lạnh lùng nhìn nó
Nó thấy anh như vậy bèn ra sức lấy lòng, gắp miếng thịt gà bỏ vào chén của anh
-Chồng yêu, ăn nhiều 1 chút
Minh lạnh tanh nhìn nó, ko có 1 tia xúc động. Thảo cảm thấy khó chịu, nó ko chịu nỗi anh lạnh lùng như thế. Con nhỏ nhìn sang bà Lan cầu cứu
-Minh, cháu làm sao thế đồ ăn ko hợp khẩu vị sao
-Ko có, cháu chỉ thấy miếng gà này quá chua
-Chua ư !
Bà Lan giật mình nhìn Minh, thằng cháu bà vị giác ko có vấn đề gì chứ
Chỉ có Thảo là biết vì sao, nó dỡ khóc dỡ cười nhìn Minh
Về phòng, nó nhìn Minh mang gối về salong định đi ngũ
-Chú, nằm ở giường đi
-Hừ !
Minh hừ lạnh, ko thèm nhìn nó … giận rồi giận thật rồi
Mấy ngày sau, anh vẫn lạnh nhạt với nó thậm chí ko thèm đưa nó đến trường, ko thèm nói chuyện với nó,Thảo mang bài tập hỏi anh, anh nói bận, muốn anh đưa đến trường anh nói ko rãnh
Chưa bao giờ nó thấy anh như thế, từ trước đến nay anh luôn chọc ghẹo nó, khiến nó tức xì khói nhưng lại làm nó thoải mái chứ ko phải khó chịu, ủy khuất như bây giờ
Con nhỏ biết Minh giận nó vì nó gây chuyện, vì bị biến thành papa nhưng đâu phải nó cố ý đâu, anh dựa vào cái gì mà có vẽ mặt đó, Minh hờ hững khiến nó ko thích, ngực cũng cảm thấy đau, ko biết như thế nào cho phải
Giận thì cho giận luôn, hờ hững thì cứ việc …
Nhưng đến ngày thứ 7, Minh đột nhiên đi công tác.