Kết Hôn Ngoài Ý Muốn

Chương 2: Hôn lễ



Editor: Sn

1.

Đám cưới của Rockefeller và Yarlin vô cùng long trọng, đúng như một hôn lễ hoàng gia, trang nghiêm và lãng mạn.

Thế nhưng, hai nhân vật chính lại chẳng hề bị bầu không khí này ảnh hưởng.

"Anh mang quá nhiều đồ đạc về đây, sao không mua hẳn một căn biệt thự riêng luôn đi!"

Rockefeller nhìn vào danh sách Yarlin gửi tới, chỉ muốn đập chết bản thân hai ngày trước.

Lúc đó, anh nghĩ rằng tốt nhất sau khi kết hôn hai người nên ở chung, đợi đến khi công chúng dần dần quên đi chuyện này rồi mới dọn ra ở riêng, để không đến mức bị vạch trần cuộc hôn nhân đầy giả dối này.

Nên là anh đã đề nghị Yarlin cùng sống chung.

Kết quả cái tên Yarlin đó hoàn toàn xem như là sắp xếp đồ chuẩn bị chuyển mang, mang toàn bộ đồ đạc của mình vào trong hoàng cung.

Cần biết rằng tẩm cung của chính Rockefeller cũng không hề khoa trương đến như vậy!

Yarlin ngồi bên cạnh Rockefeller, mặc cho thợ làm tóc tạo kiểu tóc cho mình, không mấy quan tâm mà nói: "Cung điện rộng lớn như vậy, sao lại không chứa hết được chứ."

"Hay là hoàng tử điện hạ đây là đã bắt đầu chán ghét người bạn đời của mình rồi sao?"

Rockefeller khẽ cười hai tiếng, những ngày qua anh đã sớm nhìn thấu bản chất của vị chủ tịch trẻ tuổi này. Những gì được viết trên báo chí nào là "khiêm tốn, nho nhã" rồi gì mà "bình dị gần gũi" đồ toàn là ngụy trang cả.

Sự bá đạo, ngang ngược, ác mồm, kiêu ngạo cùng với chủ nghĩa vị kỷ tinh vi đến mức cực đoan, khiến Rockefeller nhiều lần nổi điên lên.

*Chủ nghĩa vị kỷ: "Tư tưởng chỉ biết lợi ích của cá nhân mình, đặt trên lợi ích của người khác, của xã hội, trái với Chủ nghĩa vị tha." – Trích từ điển Tiếng Việt.

Điều đáng ghét hơn là anh thường xuyên không tìm ra lý do để phản bác.

Yarlin lật xem bản "ba điều quy ước" mà Rockefeller gửi tới, cau mày: "Trong thời gian hôn nhân không được đánh dấu, nghĩa là gì?"

"Có nghĩa là anh không được ra ngoài làm xằng làm bậy đó!" Rockefeller tức giận nói "Ta không muốn nhìn thấy có Omega nào chạy đến cửa hoàng cung, rêu rao rằng anh đã phá hủy sự trong trắng của họ, hoàng thất chúng ta không thể gánh nổi tai tiếng như vậy."

Nói đến đây, Rockefeller nhếch cao khoé môi, giọng điệu đầy sự châm biếm: "Nhưng ta đây thật sự không ngờ tới, vị chủ tịch tài năm của chúng ta thế mà đến nay vẫn còn độc thân, chậc chậc chậc, không biết còn tưởng anh có vấn đề về xu hướng tình dục ấy chứ."

Yarlin "cạch" một tiếng tắt màn hình cá nhân đi, hai chân tao nhã vắt chéo lại, mỉm cười nhìn về Rockefeller trong gương: "Tôi cũng không ngờ đến, hoàng tử điện hạ tôn kính của chúng ta lại chưa lần nào chạm vào Omega đấy, cái kiểu giữ cho tinh thần thuần khiết đến thế làm tôi rất muốn hỗ trợ ngài một vài buổi phỏng vấn riêng để cả nước trên dưới đều có thể học hỏi theo."

Hai người nhìn chằm chằm nhau trong gương, không ai chịu nhường ai, sự thật về tỷ lệ tương thích pheromone trăm phần trăm làm họ hiểu rất rõ đây thật sự là một chủ đề thương địch một vạn, hại mình tám trăm*.

*Thương địch một vạn, hại mình 800". Ý của câu này là dù đánh thắng được vạn địch, nhưng mình cũng hao tổn 800 người, chênh lệch tổn thất cho cả hai bên.

Nhưng bọn họ lại vô cùng khó chịu khi đánh dấu lần đầu tiên của mình lại vô tình dành cho đối phương.

Nhà tạo mẫu phía sau run rẩy hoàn thành công việc, vội vã rời đi trong bầu không khí căng thẳng đến đáng sợ.

Rockefeller và Yarlin hừ lạnh một tiếng, cùng nhau đi đến địa điểm tổ chức hôn lễ.

2.

Bầu trời quang đãng, trời xanh mây trắng, những bông hoa kiều diễm tắm mình dưới ánh nắng rực rỡ, vô số những nhân vật quan trọng chỉ xuất hiện trên báo chí lần lượt bước vào hiện trường, tiếng đàn violin du dương vang vọng khắp đại sảnh cưới trang trọng và thanh tao.

Rockefeller và Yarlin đứng cạnh nhau, không thể phủ nhận rằng bầu không khí tại đây đã mang đến cho họ không ít áp lực và căng thẳng.

"Cười lên cái đi," Yarlin nhỏ giọng nói với Rockefeller, "Máy ảnh quay đến rồi."

"Yên tâm." Rockefeller nở nụ cười rạng rỡ, "Lễ nghi Hoàng gia của ta chắc chắn tốt hơn anh nhiều."

Yarlin nhìn về người bên cạnh mình, ừm, vị hôn phu, không thể phủ nhận, dung mạo của Hoàng tử điện hạ quả thật không chê vào đâu được.

Khuôn mặt trẻ trung sắc sảo, đôi mắt xanh biếc nồng nhiệt, mái tóc ngắn xoăn nhẹ màu vàng hoe mềm mại ôm sát tai, bộ vest trắng cắt may vừa vặn càng thêm vẻ phong độ lịch lãm.

Rockefeller nhìn thấy Yarlin đang nhìn mình, không khỏi nhướng mày: "Anh không quên lời thề ban nãy chứ?"

"Sao có thể quên được," Yarlin thu hồi ánh mắt, "Chi bằng Hoàng tử điện hại hãy lo cho buổi vũ hội tối nay đi, điệu nhảy của cậu tệ lắm đấy."

Câu nói này có phần quá đáng, Rockefeller lười phản bác lại con người cầu toàn này, bỗng thoáng nhìn thấy Mễ Tây Á ở đằng xa.

"Chúc mừng tân hôn!" Mễ Tây Á mỉm cười và nói khẩu hình với anh.

"Tân hôn? " Rockefeller vô thức muốn trợn mắt, nhưng vì camera vẫn quay, anh đành tiếp tục nở nụ cười.

Đây mà là kết hôn cái gì chứ? Có alpha nào sẽ kết hôn với một alpha khác chứ!

Cơ mà đây là đám cưới đồng giới alpha đầu tiên trên toàn đế quốc, cũng vì thế mà nó thành tâm điểm chú ý của truyền thông và tạo ra lợi thế dư luận cho việc thúc đẩy thông qua luật hôn nhân đồng giới.

Khi tiếng chuông nhà thờ ngân vang trầm hùng, Rockefeller và Yarlin cùng nhau bước lên thảm đỏ rực rỡ được tô điểm bởi hoa cát tường và hoa hồng đỏ, tiến từng bước về phía trung tâm lễ đường.

Cả hai đều diện vest trắng đồng điệu, những đường cắt may tinh tế, gọn gàng tôn lên đôi chân thon dài và vóc dáng cao ráo. Họ toát lên vẻ nam tính và mạnh mẽ của một Alpha, nhưng cũng không thiếu đi sự trẻ trung, năng động và thời trang của những đôi tình nhân, tạo nên sự hòa hợp đến bất ngờ.

Mái tóc đen dài ngang vai của Yarlin vốn được xõa giờ lại được buộc lên gọn gàng, bình tĩnh đối diện với ống kính, hơi gật đầu. Đôi mắt xanh biếc của hắn toát lên vẻ thanh lịch, trưởng thành vốn có, thể hiện rõ phong độ và tự tin.

Vị giám mục lớn tuổi mỉm cười nhìn cặp đôi mới cưới, cho đến khi quay người, đối mặt với những người thân, bạn bè, đồng nghiệp quen thuộc, đối mặt với nhiều phương tiện truyền thông và công chúng trước ống kính máy ảnh, Rockefeller mới thực sự nhận ra.

Đây là đám cưới của anh và vị Alpha bên cạnh chính là vị hôn phu của anh.

Khoảnh khắc đó, ánh mắt Rockefeller và Yarlin va vào nhau.

Mặc dù ai cũng hiểu rõ đây chỉ là một đám cưới giả, nhưng ai nấy đều không hẹn mà cùng mang theo chút tâm trạng coi trọng mà họ không muốn thừa nhận.

Sau khi linh mục đọc xong lời cầu nguyện, Rockefeller hít thở sâu, bình tĩnh lấy nhẫn kim cương, nâng bàn tay trái của Yarlin lên.

"Ta, Rockefeller Louis William, xin thề nguyện với người, ta sẽ trở thành Alpha của người, dù giàu sang hay bần hàn, khỏe mạnh hay bệnh tật, đều sẽ mãi mãi chung thuỷ, yêu thương người, mãi cho đến khi cái chết chia lìa hai ta."

Nói đến đây, ánh mắt Rockefeller bỗng dưng trở nên trang trọng, Yarlin im lặng nhìn chiếc nhẫn kim cương trên ngón áp út, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.

"Tôi, Yarlin Bernard, xin thề nguyện với người, ta sẽ trở thành Alpha của người, dù giàu sang hay bần hàn, khỏe mạnh hay bệnh tật, đều sẽ mãi mãi chung thuỷ, yêu thương người, mãi cho đến khi cái chết chia lìa hai ta."

Giọng nói trầm ấm và êm ái của Yarlin vang lên, cẩn thận luồn chiếc nhẫn kim cương qua ngón áp út tay trái của Rockefeller, từ từ đẩy qua các khớp ngón tay, đến tận gốc ngón, khiến Yarlin cảm giác như đã trôi qua mấy phút rồi.

Khi hắn ngước mắt nhìn vào mắt Rockefeller, nụ cười của cả hai đều phai đi một phần, đồng thời cúi mắt né tránh ánh nhìn của nhau.

Mọi người đều vui mừng và hân hoan chúc mừng họ, tổ chức nghi lễ hoành tráng nhất để ăn mừng và chúc phúc cho họ. Nhưng chỉ có họ mới hiểu rõ quá trình này gian khổ đến mức nào.

Lời thề giả dối, bạn đời giả dối, hôn lễ giả dối.

Còn có cả nụ hôn giả dối.

Môi kề môi, ngay trước mặt mọi người ôm hôn đối phương, còn phải giả bộ như là mối tình thắm thiết, một bộ dáng kìm lòng không khống chế nổi.

Rockefeller tuyệt vọng nghĩ, diễn xuất của anh làm gì tốt đến thế đâu.

Nhưng kỳ lạ thay, anh bỗng dưng nếm thấy vị rượu vang rất nhạt, ngọt ngào, chát chát ấy, hương vị nồng nàn, khiến người ta hơi say mà không hề hay biết.

Nụ hôn này đã thay đổi hương vị.

Không còn nhẹ nhàng và dịu dàng, nó trở nên hung dữ hơn vài phần, cả hai cướp đoạt lẫn nhau mà không chịu nhượng bộ, hơi thở trong nháy mắt đan xen vào nhau, không biết ai đẩy ai, hôn đến mức cuối cùng lại thành cắn nhau đến bật máu mới dừng.

Khi Rockefeller lấy lại tinh thần, tay anh đã túm lấy cổ áo Yarlin, kéo cổ hắn về phía trước, kẽ ngón tay tạo ra nhiều vết hằn.

Yarlin cũng có vẻ hơi bối rối, tay phải của hắn không biết khi nào đã ôm lấy gáy và sau gáy của Rockefeller, buộc anh phải há miệng và nuốt xuống.

Hai người mặt đối mặt một lúc, Giám mục tuyên bố lớn bằng giọng cao vút của một bài thánh ca: "Hãy chúc phúc cho cặp đôi mới cưới này, họ sẽ cùng nhau trải qua cả cuộc đời, không bao giờ chia tay."

3.

Lễ cưới hoàng gia còn có một nghi thức, đó là đi xe ô tô đen cổ điển vòng quanh khu trung tâm.

Đây là đám cưới của Rockefeller, hoàng tử độc nhất vô nhị của đế quốc và điều đáng nói hơn là anh, một Alpha, lại kết hôn với một Alpha khác. Người dân chen chúc trên các con phố, vô số người muốn ra ngoài để xem cặp chồng chồng Alpha đầu tiên trong lịch sử đế quốc.

Nhìn vào những hoạt động chào mừng mà người dân đã chuẩn bị, Rockefeller ban đầu còn hơi không được tự nhiên nhưng chẳng mấy chốc anh đã bị bầu không khí của ngày lễ hội cuốn hút và hoàn toàn hòa mình vào đó.

Đôi mắt xanh biếc xinh đẹp đảo quanh giữa những lá cờ rực rỡ và tiếng nhạc du dương trên phố, thỉnh thoảng lại cất tiếng chào Yarlin.

Nhưng giờ đây không có sự theo dõi của giới truyền thông, Yarlin cũng chỉ trả lời qua loa vài câu, tâm trí đã sớm bay đến công việc của tuần tới.

Bỗng nhiên, Rockefeller lại bật cười một trận, cười đến nỗi thở không ra hơi, Yarlin im lặng phóng cho anh một cái liếc mắt rồi bị Rockefeller tóm lấy cổ tay, kéo sang bên cửa sổ khác.

Nhìn qua cửa sổ, thấy hai cậu bé đang nghịch ngợm. Một cậu bé hóa trang thành hiệp sĩ La Mã, tay cầm thanh gươm, một cậu bé hóa trang thành tu sĩ Druid, tay cầm gậy phép, đang hăng hái đấu kiếm và la hét ầm ĩ.

Yarlin vốn đang cố nén cười nghiêm mặt, cũng không thể nhịn được nữa, che miệng cười khúc khích cùng Rockefeller.

Rockefeller vui vẻ vẫy tay chào hai cậu bé bên ngoài, những người đã nhìn thấy họ.

"Không chào hỏi gì à?" Rockefeller vui vẻ vẫy tay chào hai người đã nhìn thấy mình từ cửa sổ.

Yarlin cười lắc đầu, cũng đưa tay ra chào họ.

Hai chiếc nhẫn kim cương giống nhau lấp lánh dưới ánh mặt trời.