- Vịnh Trăng Khuyết là một khách sạn bên ngoài sân bay gần nhà tôi, hình dạng của nó rất giống với hình dạng tôi viết, nhưng mà không phải ở ngoài bến xe mà là ngoài sân bay, lúc nhỏ tôi không hiểu vì sao khách sạn này lại có tạo hình đặc biệt như vậy, vị trí địa lý lại tốt nhưng vẫn luôn âm trầm nặng nề, hình như không ai vào ở, mỗi lần nhìn vào kiểu gì cũng sẽ nghĩ này nghĩ nọ… Coi như tuổi thơ của tôi bị ám ảnh, tất cả tình huống trong truyện đều do tôi bịa ra, đáng tiếc trước đây không chụp lại một tấm, bằng không có thể cho mọi người cùng xem, bây giờ khách sạn kia và những ngôi nhà xung quanh đều bị phá hủy, đổi thành tháp Phật ba tầng, nếu các bạn muốn xem thì chờ về nhà tôi sẽ chụp cho mọi người cùng ngắm.
- Trước đây không lâu có một bà cụ gần nhà tôi được hỉ tang, chính xác là hỉ tang, con trai bà tổ chức lễ nhạc hai ba ngày liên tục, chờ tới mười hai đến một giờ mới ngừng, nhưng hỉ tang mà, tôi muốn chúc bà lão ra đi thanh thản… Mà tình tiết trong truyện cũng là tôi bịa, không liên quan gì tới hiện thực.
- Thuyết nhổ tóc cũng là một phong tục chỗ tôi, không rõ nguồn gốc từ đâu, chỉ dùng để tham khảo, cho nên trước kia khi học cấp ba, đêm nào đi về một mình tôi đều sẽ nhổ tóc, cho nên vì vậy bây giờ mới hói đến vậy … Haiz.
- Về chuyện đưa quan tài lướt qua đầu, con cháu phải quỳ xuống thì đây là trải nghiệm của tôi lúc bà cố ngoại của tôi qua đời, ngoài mặt ông ngoại nói làm vậy có thể đưa bà cố ngoại lên đường bình an, không biết có hàm ý khác hay không, tôi hỏi thăm nhóm bạn bè, các cô đều nói không biết loại tập tục này, không biết ở chỗ khác có hay không, cho nên trong truyện cũng là tôi bịa, nếu các cục cưng biết thì có thể nhắn lại cho tôi.