Hoàng Tử Lạnh Lùng

Chương 27: Chương 27




Mọi chuyện cứ diễn ra theo quả tuần hoàn của nó. Hắn thì vẫn lo cho cô không biết cô có gặp nguy hiểm gì không cái dì ghẻ của bọn nó không phải vừa, 1 phần lo cho cô 1 phần hắn đang bù đầu vào công việc và đang tìm kiếm liên lạc của nó, hắn chỉ biết hiện tại nó chỉ ở Anh còn những chuyện khác hắn chưa điều tra ra.
Cô hôm nay đi chơi với anh, lâu rồi 2 anh chị chưa hâm nóng tình yêu của mình hôm nay 2 người quyết định đi chơi đây đó để ôn lại kỉ niệm ( cần chi đi anh chị bỏ vô nồi cơm điện là nóng sôi à ), anh dắt cô đi nào là xem phim, công viên, khu vui chơi vâng vâng và mây mây
Đi chơi từ sáng đến giờ cô cảm thấy mệt lã người ngồi xuống chiếc ghế cạnh bờ hồ cô mệt nhọc nói:
-Anh à! Mua cho em lon nước ngọt đi, em khát sắp chết rồi đây này? – cô mặt bí xị nói với anh, anh cười, cái tật trẻ con vẫn không bỏ, anh xoa đầu cô cười nói:
-Em đợi đây 1 xíu nha, anh sẽ mua về cho em – anh cười hiền nói
-Nhanh nha anh! Em mệt lắm rồi á
Anh gật đầu cô ngồi đó đợi anh, 1 lúc sau cô nhìn mãi không thấy anh lại, cô loay hoay thì có ai đó đánh vào gáy cô, làm cô ngất đi, cô có cảm giác ai đó vác cô lên rồi từ đó cô chẳng biết gì nữa, anh quay lại với vẻ mặt đẫm mồ hôi, ra là mua nước đẹp trai quá nên em nào cũng bu lại xin số điện thoại rồi bảo làm quen anh tìm đủ mọi cách mà vẫn không thoát cuối cùng cố gắng lắm anh mới thoát khỏi nhưng sao chẳng thấy cô đâu, anh định lấy điện thoại gọi cô nhưng thấy điện thoại cô ở trên ghế lúc nảy cô ngồi, anh có linh cảm không tốt, vừa lúc điện thoại anh reo nhìn màn hình là hắn:
-Alo – anh nói
-Sáng này mày đi chơi với em gái tao đúng không
-ừ đúng có gì sao?
-Nó đang ở với mày đúng không

-À lúc nảy … lúc nảy…..
-Lúc nảy làm sao?
-À em ấy nói khát tao mua nước thì không thấy em ấy ở đây nữa tao chỉ thấy mỗi cái điện thoại của em ấy thôi, tao có linh cảm xấu mày ạ?
-Khốn kiếp – hắn chửi thề rồi dập máy
Còn anh chẳng hiểu cái mô tê gì cả, ra là lúc nảy hắn đang làm việc thì có tin nhắn điện thoại nói: muốn cứu em gái con hãy đến địa chỉ XX, đi 1 mình nếu ta phát hiện được thì coi như mạng em gái con khó mà giữ được, hắn ngồi trầm ngâm suy nghĩ là bà ta chứ không có ai cả, bà ta uy hiếp hắn bằng cô sau. Quay lại hiện tại, anh đang đi kiếm cô khắp công viên nhưng chẳng thấy bóng với dáng cô đâu. Anh mệt ngồi nghỉ, anh chỉ còn cách là điện hỏi hắn lúc nảy hắn nói chuyện với anh giống như hắn đã biết được gì đó, suy nghĩ là làm anh rút điện thoại hỏi hắn:
-Alo – anh nói với giọng khẩn trương
-Gì?
-Cô ấy đâu
-Bị bắt cóc rồi
Anh thẩn thờ, lấy lại bình tỉnh anh hỏi: - Là ai – anh cũng lạnh lùng không kém

-Bà ta
-Mày nói rõ đi
-Vợ nhỏ của thằng già đó – hắn bực quá nói luôn
-Ở đâu
-Địa chỉ XX. Mà mày định làm gì?
-Cứu cô âý
-Nhưng mục đích của bà ta là tao này
-Tao không quan tâm, không lẽ mày để cô ấy thế sao?
-Tao sẽ nghĩ cách
-Khỏi cần nghĩ ngợi tao đi cứu cô ấy
-Mình mày sẽ không làm được gì đâu, bà ta không đơn giản như chúng ta nghĩ
-Tao sẽ làm được mày yên tâm
MỌI CHUYỆN SẼ RA SAO? ANH VÀ HẮN CÓ CỨU ĐƯỢC CÔ HAY KHÔNG, MUỐN BIẾT HÃY ĐỢI CHAP SAU NHÁ MỌI NGƯỜI IU IU IU MỌI NGƯỜI NHIỀU NHIỀU NHIỀU J J J