Hoàng Hôn Nơi Chân Trời

Chương 7



Tịnh Kỳ và Vũ Hàng đi xuống nhà chứa củi mở cửa thả Tịnh Thi ra , lúc này do vì lực bị cha đập ly vào đầu quá mạnh khiến cho đầu Tịnh Thì hơi choáng cô ngả người nằm lên đống củi khô cuối nhà chứa , Tịnh Kỳ và Vũ Hàng bước vào thấy Tịnh Thi nằm bất tỉnh ở chỗ củi khô Vũ Hàng bật khóc nức nở " Chị hai à ! Có phải cha đánh chị cả mạnh quá làm chị cả chết không chị hai " Vũ Hàng vừa nói vừa khóc nức nở đưa tay lên lau hai hàng nước mắt đằm đìa cố tự chắng an bản thân, Tịnh Kỳ sờ trán kiểm tra mạch vẫn ổn " Chị cả không sau đâu , chỉ do ly đập vào đầu khá mạnh khiến cho chị ấy cảm thấy choáng nên chỉ ngất thôi " Vũ Hàng nhìn sang Tịnh Kỳ

" Chị có chắc chị cả vẫn ổn chứ ?" Tịnh Kỳ nhìn Tịnh Thi thở dài , vuốt mồ hôi trên trán vì cảm sốt của Tịnh Thi xuống " Chị đi theo anh Văn Thương không lâu nhưng chị bắt mạch có thể thấy chị cả vẫn ổn em yên tâm đi , giúp chị đỡ chị cả lên nhà trên , chị sẽ pha ấm trà nóng rồi lên liền" Tịnh Kỳ giúp đỡ Tịnh Thi lên để Vũ Hàng cõng lên nhà trên chữa trị " Chị hai nhớ pha trà xong rồi lên với em liền nhé , em sợ lắm " , " Em lên đi chị pha trà xong là lên với em " Vũ Hàng sốc Tịnh Thi lên để dể cõng " Dạ " . Tịnh Kỳ lên nhà bếp đổ nước nóng vào ấm trà rồi đêm lên nhà trên đi lên cô không quên mang một ít bánh đậu xanh theo .

Cô đi lên nhà trên thấy Văn Thương đang dìu mẹ ra bàn ngồi , thấy cô bà ta huýt mắt liếc dọc liếc ngang bà nội nhìn thấy tất cả nhưng không nói gì cả , Tịnh Thi được bà nội cho hít miếng dầu giơ cũng tỉnh táo lại , Tịnh Thi dựa vào vai bà còn được bà nội quạt cho nữa , còn Vũ Hàng chỉ dám đứng một góc kế bên bà nội . Vũ Hàng chạy lại đón lấy ấm trà và dĩa bánh đậu xanh trên tay Tịnh Kỳ mang lại chỗ Văn Thương , Tịnh Kỳ và Vũ Hàng lại đứng một góc gần bà nội . Thấy mọi người trong nhà có mặt đầy đủ cha đang uống trà thổi thổi rồi nhâm nhi " hazzz (hơi dài khi uống xong ly trà nóng ) , Văn Thương con xem bà nhà ta có gì đáng lo ngại không ?" Văn Thương nhìn Tịnh Kỳ xong quay sang nhìn mẹ " Dạ con kiểm tra thì mạch của bác gái đây vẫn ổn , chỉ là do trượt chân té nên va đập cộng thêm hoảng loạn nên dẫn đến bất tỉnh , cứ uống theo đơn thuốc con kê vài ngày và giữ tin thần thoải mái sẽ mau hết bệnh thôi ạ " Cha nhìn Văn Thương rồi gật đâu quay sang nhìn Tịnh Thi , Văn Thương hiểu được cha muốn hỏi tình hình của Tịnh Thi " Còn về việc bắt mạch của A Thi có vẻ hơi khó nói , bác trai bác gái và bà nội Tiểu Kỳ có muốn nghe không ạ " thấy Văn Thương nói vậy cả nhà ai cũng biết được tính nghiêm trọng trong câu nói , cha đổi tư thế ngồi lại tay hơi co lại , mẹ thì lãng tránh ánh mắt của cha , bà nội ngưng quạt lại nhìn Văn Thương " Tình hình sức khỏe con bé A Thi thế nào A Thương mau nói đi , chuyện gì khó nói đến nỗi ấp úng như vậy " Văn Thương lấy tay năng nhẹ kính lên nhìn chằm xuống sàn nhà " Mạch của A Thi con kiểm tra cảm thấy không điều cứ như mạch của người ..." nói đến đây Văn Thương không dám nói nữa , cha nhìn Văn Thương ngắt lời " Có gì khó nói cháu cứ nói Bác trai đảm bảo không có gì đáng ngại với cháu đâu " thấy Văn Thương cứ ấm úng Tịnh Thi cố ngồi ngay người lại , bà nội và Tịnh Kỳ đỡ Tịnh Thi ngồi dậy " anh Văn Thương , dù gì em cũng chơi với Tiểu Vân cũng lâu rồi anh cứ coi em như là Tiểu Vân em gái anh mà dễ dàng nói ra đi đừng ấp ấp mở mở nữa" thấy cả nhà điều mong chờ mình anh Văn Thương cũng không ấp úng nữa " Thưa bác trai bác gái và bà nội A Kỳ theo như những gì con được học thì mạch mà A Thi con bắt được là của bệnh nhân suy tim giai đoạn tư " Tịnh Kỳ nhìn Văn Thương " Giai đoạn tư là giai đoạn mấy trong bệnh suy tim vậy anh Văn Thương" cha và bà nội nhìn Tịnh Kỳ rồi quay sang chờ câu trả lời của Văn Thương " Trong y học giai đoạn tư của suy tim là giai đoạn cuối "