Hóa Ra Đã Bảy Năm

Chương 22: Linh cảm của em





Phương Chấn Vũ ngớ ra sau đó xót xa ôm cô vào lòng , cô vì anh nguyện chấp nhận cô đơn cả cuộc đời còn lại, anh quá đổi hạnh phúc.Anh ôm rất chặt như muốn nhập cô làm một với anh , Khiết Tâm cũng dang tay đón nhận vòng ôm của anh .

\-" Khiết Tâm cám ơn em đã yêu anh"

Cuộc sống của họ trôi qua là những ngày  êm đềm mà tràn đầy ngọt ngào và hạnh phúc ai nhìn vào cũng phải ghen tỵ.

Mỗi ngày họ sẽ cùng nhau ăn sáng ,ăn trưa ,ăn tối , mỗi tối trên giường sẽ ôm lấy nhau trò chuyện rồi cùng nhau lăn lộn trên giường.

Hàng ngày anh sẽ cùng cô ra ngoài ,đi khắp nơi ở Paris để cô có nhiều ý tưởng cho áp phích, thời gian rãnh sẽ cùng nhau uống trà ,đi mua sắm .

Paris thế giới của thời trang , anh không ngần ngại tung tiền mua sắm cho cô đủ thứ xa sỉ nào là quần áo , túi xách , giày dép v.v mới đầu cô phiền hà về chuyện này rất nhiều nhưng anh làm như không nghe thấy, nên cô không nói nữa để anh muốn làm gì thì làm , thời tiết mát mẻ họ sẽ chạy xe đạp ngắm cảnh đẹp của vùng ngoại ô, lúc anh bận mở cuộc họp cô sẽ tranh thủ viết kế hoạch.


Nhưng có một điều hai người đều nhận ra rất rõ họ ngày càng không thể thiếu nhau.Nhất là anh bây giờ trở nên bám người  anh rất thích quấn lấy cô rồi hay giở trò lưu manh , có cơ hội là anh lại đè cô ra ôm ấp hôn hít, sau đó động tình là ăn cô một cách không thương tiếc.

Lâu ngày cô đã trở thành thói quen , xa anh mấy phút là cô đã thấy nhớ chịu không nổi rồi.Nhìn bản kế hoạch vừa hoàn thành cô mỉm cười hài lòng , cầm bản kế hoạch đến thư phòng tìm anh.Phương Chấn Vũ vừa kí xong tập hồ sơ mà Bill vừa fax tới ,nghe thấy tiếng mở cửa,cô đứng đó mặc chiếc đầm màu tím nhạt hai dây, dài qua gối ,kiểu cách đơn giản nhưng tôn lên được nước da trắng hồng và thân hình mãnh khãnh của cô,tóc được cô cuốn gọn gàng phía sau.

Nhìn khuôn mặt cười tươi ngọt ngào của vợ ,Phương Chấn Vũ cảm thấy công việc có mệt mỏi cách mấy cũng được xóa tan hết.

Anh biết anh hết thuốc chữa rồi,nhiều lúc anh nghĩ làm sau ngày xưa anh có thể dễ dàng buông tay để họ xa cách nhau bảy năm như thế.Bây giờ anh còn muốn thu nhỏ cô lại bỏ  vào túi để được bên cạnh cô mọi lúc mọi nơi.Haiz ...anh thở dài trong lòng yêu cô !biết bao nhiêu là đủ.

Anh đưa tay ra ý bảo cô đi vào.

\-"Sao đứng đó .Vào đây cho anh ôm một tý"

Khiết Tâm chu môi như lên án sự háo sắc của anh nhưng vẫn ngoan ngoãn đi tới đưa tay cho anh ,Phương Chấn Vũ kéo cô vào lòng siết chặt thân hình mềm mại , hôn lên bả vai ,gáy rồi vành tai ,môi anh lại dời lên má cô ,sau đó vùi đầu hẳn vào cổ cô \*\*\*\* \*\*\* ,đến khi trên cổ cô xuất hiện những kí ấn màu hồng nhạt ,mặc cho Khiết Tâm tránh né đủ hướng cô lấy tay đẩy đầu anh ra ,thở hỗn hển ,giọng run run bất mãn lên tiếng.

\-" Chấn Vũ ..đừng như vậy mà ...em có chuyện muốn nói với anh...ưhm"

Phương Chấn Vũ hôn mạnh lên môi cô một cái ,mới luyến tiếc buông cô ra.

\-" Hửm .Em muốn nói gì bà xã"

Khiết Tâm sửa lại dây áo của mình bị anh kéo xuống ,cô định rời khỏi đùi anh xuống ngồi chỗ đối diện ,nhưng anh cứ ôm chầm lấy eo cô.

\-" Ngồi như vậy nói chuyện"

Cô muốn cắn cho anh một phát ,có ai bàn bạc công việc mà ngồi tư thế này không chứ .Dù bất mãn nhưng cô vẫn ngồi yên cho anh ôm,cô lấy bản kế hoạch để trên bàn đưa trước mặt anh ,nở nụ cười ngọt ngào.


\-" Phương tổng ,mời anh xem qua"

Nghe cách xưng hô của cô  ,anh nhếch môi cười rồi lấy bản kế hoạch xem .Viết rất chi tiết , nội dung rất sâu sắc,nêu cao được giá trị của sản phẩm ,nội dung kể về đôi tình nhân yêu nhau tha thiết ,nhưng vì hiểu lầm họ rời xa nhau .Sau bao năm tháng xa cách họ một lần nữa lại trở về bên cạnh nhau .Vì yêu họ vượt qua bao khó khăn đến bến bờ hạnh phúc ,trong lễ cưới chàng trai tặng cho cô bộ trang sức mang tên "Sunshine" Chàng trai nói ra ý nghĩa của tên gọi ,vì cô mà anh đã thiết kế ra bộ kim cương đó .Cảnh cuối họ ôm  hôn trên bờ biển ,những viên kim cương lấp lánh dưới ánh nắng ,Chàng trai nhìn vào mắt cô gái thốt lên rằng :"Em là ánh sáng  của cuộc đời anh ".

Khiết Tâm thấy anh bỏ bản kế hoạch của cô xuống ,anh trầm tư không lên tiếng ,cô sốt ruột nũng nịu ôm cổ anh hỏi.

\-" Không ổn hả anh ,em ..."

\-" Sao em biết bộ trang sức đó anh thiết kế là vì em "

Chưa nói hết câu để bị anh cắt lời.

Khiết Tâm mím môi cười cười sao đó ôm chặt eo anh ,đầu vùi vào ngực anh .

\-" Em linh cảm thôi ,nhưng anh có thể xem đó là sự tưởng tượng của em cho bản kế hoạch cũng được "

Anh yêu thương hôn lên môi cô.

\-" Lâm trưởng phòng .Vậy anh phải nói sự linh cảm của em đã đúng rồi"

Khiết Tâm dù đoán được bộ trang sức đó anh thiết kế là vì cô,nhưng khi nghe chính miệng anh thừa nhận cô cảm thấy lòng ngọt ngào hạnh phúc không nói nên lời .Đang cảm động muốn khóc , bất ngờ anh bế ngang cô lên đi ra cửa bước nhanh về hướng phòng ngủ .

\-" Chấn Vũ anh bế em đi đâu ,anh chưa nói em biết bản kế hoạch của em có tốt không mà "


\-" Rất tốt .Anh sẽ gửi fax cho Bill.Kêu cậu ta sắp xếp chuẩn bị ngày quay áp phích "

\-" Thật sao .Tốt quá .Vậy anh thả em xuống đi ,để em gọi điện báo về công ty"

\-" Không cần để khi khác ,bây giờ chúng ta làm việc khác"

Đã biết còn cố hỏi.Cô cố gắng nhịp thở rối loạn để lên tiếng

\-" Làm gì? "

Phương Chấn Vũ nở nụ cười xấu xa

\-" Lúc nãy em nói linh cảm cho em biết anh thiết kế bộ trang sức đó là vì em ,vậy bây giờ em thử linh cảm xem chuyện sắp tới anh sẽ vì em làm gì"

\-"..........."

Thế là cả buổi trưa cô bị anh lăn qua lộn lại ,mệt mỏi hai người ôm nhau ngủ cả buổi chiều.