Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy

Chương 445



Hứa Hạo Nhiên càng nói càng tức giận.

"Không được, em nhất định không thể để nữ thần của em bị thứ cặn bã này cướp đi được!"

Nói xong, Hứa Hạo Nhiên vội vàng đuổi theo.

Hứa Hạo Nhiên lái theo sau chiếc Ferrari màu trắng.

Qua những con phố tấp nập, cuối cùng cũng đến một nhà hàng Pháp cao cấp.

Nhìn Viên Tuấn Khải và Cố Ngôn Hi vào nhà hàng cùng nhau.

Hứa Hạo Nhiên, đang ngồi trong xe, không ngừng lắc đầu.

"Nhà hàng Pháp này, có vấn đề, ở đây nhất định có vấn đề”.

Ngay khi Hứa Hạo Nhiên đẩy cửa xe và định đi theo.

Thì giọng một cô gái đột nhiên phát ra gần đó.

"Lôi Phong, anh cũng ở đây à!"

Hứa Hạo Nhiên cảm thấy giọng nói này nghe rất quen.

Quay đầu lại liền nhìn thấy một cô gái mập mạp mặc váy hoa, đang mỉm cười đứng cách đó không xa.

Hứa Hạo Nhiên chớp mắt nhìn Viên Đa Đa, nặng hơn một trăm ký trước mặt.

Viên Đa Đa rất béo và có đường nét tương đối tròn trịa.

Tuy nhiên, có vẻ như nó không làm cho người ta khó chịu mà lại thấy khá đáng yêu.

"Lôi Phong, sao anh lại ở đây? Đi ăn cơm với bạn à?"

Giọng Viên Đa Đa rất to.

Hứa Hạo Nhiên lo lắng rằng giọng nói của Viên Đa Đa sẽ thu hút sự chú ý của Cố Ngôn Hi và Viên Tuấn Khải, nên nhanh chóng đưa tay che miệng Viên Đa Đa lại.

"Người đẹp à, nói nhỏ chút được không?"

Đây là lần đầu tiên trong đời có một người đàn ông che miệng Viên Đa Đa.

Cô ấy đỏ mặt và khẽ gật đầu.

Hứa Hạo Nhiên buông tay, sau đó thu mình lại đi theo Cố Ngôn Hi và Viên Tuấn Khải.

Viên Đa Đa cũng học theo tư thế của Hứa Hạo Nhiên.

Hai người cùng nhau bước vào nhà hàng Pháp cao cấp.

Viên Tuấn Khải và Cố Ngôn Hi vào một phòng đặt trước.

Nến đỏ, thức ăn tinh tế.

Trai xinh gái đẹp.

Mọi thứ trong phòng đều có vẻ rất lãng mạn.

Đây là lần đầu tiên Cố Ngôn Hi và Viên Tuấn Khải hẹn riêng.

Để quên được Lý Phong, Cố Ngôn Hi đã phải quyết tâm rất nhiều.

Cậu chủ nhà họ Viên trước mặt trông rất nho nhã, có tư chất.

Anh ta là sự lựa chọn tốt nhất của nhiều phụ nữ.

So sánh kỹ càng với đám cậu ấm lái xe thể thao, thích chơi gái kia.

Viên Tuấn Khải trông thật hoàn hảo.

Dưới ánh nến lãng mạn.

Viên Tuấn Khải nhìn Cố Ngôn Hi với ánh mắt trong veo.

Anh ta trông rất lịch lãm.

Anh ta cười thật quyến rũ.

Viên Tuấn Khải nhìn Cố Ngôn Hi trìu mến cười nói: "Cô Cố, đêm nay cô như bước ra từ một bức tranh vậy. Tôi rất vinh dự được ăn tối với cô”.

Cố Ngôn Hi cũng nở một nụ cười ngọt ngào.

Cô nhìn Viên Tuấn Khải và cố gắng loại bỏ Lý Phong ra khỏi tâm trí.

Cả hai nói chuyện vui vẻ.

Viên Tuấn Khải cũng nhiều lần nói rằng anh ta sẽ đầu tư vào một bộ phim lớn.

Hy vọng Cố Ngôn Hi có thể trở thành nữ chính của bộ phim này.

Cố Ngôn Hi vẫn rất thận trọng.

Không từ chối, và cũng không đồng ý ngay lập tức.

Lúc này, Viên Tuấn Khải gọi người phục vụ bên cạnh đến.

"Làm phiền mở một chai Lafite năm 1986”.

Người phục vụ quay lưng rời đi.

Vừa mở cửa, anh ta không khỏi giật mình.

Bởi vì sau cánh cửa, có hai người đang trốn!

Hứa Hạo Nhiên nhanh chóng đưa tay bịt miệng người phục vụ và kéo người phục vụ sang một bên.

Hứa Hạo Nhiên nhét một trăm nhân dân tệ vào túi người phục vụ. Nói với anh ta.

"Người anh em, chúng tôi đang phải đảm nhiệm một nhiệm vụ rất quan trọng”.

"Cậu phải coi như chúng tôi không tồn tại”.

"Hiểu chưa?"

Người phục vụ gật đầu.

Hứa Hạo Nhiên tỏ vẻ hung dữ và đặt tay lên đũng quần của người phục vụ.

"Nếu còn không hiểu”.

"Thì chết với tôi!"

Người phục vụ sợ đến mức sống lưng lạnh toát, chân run lập cập.

Anh ta nhanh chóng gật đầu, chật vật bỏ chạy trong ánh mắt đe dọa của Hứa Hạo Nhiên.

Ngay sau đó, người phục vụ đi bưng một chai rượu vang đỏ đến.

Hứa Hạo Nhiên chộp lấy chai rượu đỏ: "Trong chai này không bỏ thuốc đúng không?"

Người phục vụ lắc đầu mạnh.

Hứa Hạo Nhiên nghiêm mặt nhìn người phục vụ: "Tôi không tin, cậu mở ra uống một ngụm đi!"

"Chai rượu này còn nguyên đai nguyên kiện, không thể mở được”.

Hứa Hạo Nhiên trông không tin tưởng.

Sau khi Viên Đa Đa giải thích, Hứa Hạo Nhiên mới để anh ta đi.

Tuy nhiên, cậu ta vẫn ghé ở mép cửa, nhìn thẳng vào đôi nam nữ trong phòng.

"Lôi Phong, anh thích Cố Ngôn Hi à?"

"Cô ấy là nữ thần của tôi, tôi không cho phép bất kỳ người đàn ông nào làm ô uế cô ấy!"

"Nếu người đàn ông này đối xử tốt với cô ấy, tôi sẽ không nói gì”.

"Nhưng nếu hắn giở trò, thì …”

Hứa Hạo Nhiên bày ra biểu cảm rất lạnh lùng.

"Đến lúc đó, tôi sẽ cho hắn nếm thử nắm đấm của tôi cứng như thế nào”.

Viên Đa Đa nhìn Hứa Hạo Nhiên đầy ngưỡng mộ.

Đúng là định mệnh rồi.

Ngầu quá!

Đẹp trai quá!

Nam tính quá.

"Có vấn đề, nhìn xem! Có vấn đề!"

Ngay khi Viên Đa Đa còn đang ngây ngốc, Hứa Hạo Nhiên chỉ vào Viên Tuấn Khải bên trong qua khe cửa.

Khi Viên Đa Đa nhìn vào phòng, thấy rượu vang đã được mở ra.

Khi Viên Tuấn Khải mượn người phục vụ rót rượu.

Anh ta ở một góc mà Cố Ngôn Hi không thể nhìn thấy.

Bí mật rút một thứ bột màu trắng từ móng tay ra và đổ vào ly rượu vang đỏ của Cố Ngôn Hi.

Một khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Hứa Hạo Nhiên làm sao có thể chịu được?

"Ầm!" một tiếng.

Hứa Hạo Nhiên đá tung cửa đi vào.

Cậu ta chỉ vào Viên Tuấn Khải và hét lên: "Thằng khốn nạn, nhìn bề ngoài thì hiền lành nhã nhặn!"

"Không ngờ lại làm mấy chuyện bẩn thỉu như vậy sau lưng!"

Nhìn thấy Hứa Hạo Nhiên đột nhiên đi vào, Cố Ngôn Hi giật mình.

"Cậu Hứa, sao cậu lại ở đây?"

"Chị Ngôn Hi, đừng lo lắng, em sẽ bảo vệ chị!"

Nói xong, Hứa Hạo Nhiên xắn tay áo lên.

Lúc này, Viên Tuấn Khải vẫn mang nụ cười tao nhã đó trên mặt.

Anh ta nhìn Hứa Hạo Nhiên cười nói: "Anh Hứa, anh có hiểu lầm gì không?"

“Tôi hiểu lầm cái con khỉ!

Hứa Hạo Nhiên chỉ vào ly rượu của Cố Ngôn Hi.

"Vừa rồi tôi đã tận mắt chứng kiến anh cho bột trắng vào ly rượu này”.

"Anh nói gì vậy?"

Sắc mặt Viên Tuấn Khải hơi thay đổi.

Anh ta nhanh chóng nói: "Anh Hứa này, anh đừng nói linh tinh, nếu không, tôi sẽ kiện anh tội vu khống đấy”.

Hứa Hạo Nhiên chế nhạo.

"Tôi biết anh sẽ nói vậy mà”.

"Nếu như anh không thẹn với lương tâm thì hãy tự mình uống cạn ly rượu này đi”.

Hứa Hạo Nhiên ngửa đầu, thái độ cứng rắn.

Viên Tuấn Khải không ngờ rằng sẽ có một kẻ phá đám như vậy, đột nhiên nhảy vào rồi làm hỏng việc tốt của mình.

Bây giờ sự việc đã được phơi bày, Viên Tuấn Khải không hề giấu giếm mà cười lạnh một tiếng.

"Vì mày đã phát hiện ra, nên tao sẽ không giấu diếm nữa”.

"Tao đã bỏ thuốc vào đấy, vậy thì sao nào?"

Hứa Hạo Nhiên cười lớn, vỗ tay.

"Ngoài mặt thì nói lời ngọt ngào, đằng sau thì lại giấu dao à!"

"Hoho, tôi đã nói rồi mà! Mấy thằng đẹp trai không tin được đâu!"

Trong khi nói, Hứa Hạo Nhiên đã xắn tay áo lên.

Cậu ta vào tư thế chiến đấu.

Viên Đa Đa đứng bên cạnh Hứa Hạo Nhiên.

Cô ấy say mê nhìn Hứa Hạo Nhiên, ánh mắt cô ấy lấp lánh.

Đẹp trai quá!