Hè Này, Ta Vô Tình Yêu

Chương 20: Trừng phạt



Tại thành phố Los Angeles - Mỹ ( Các nhân vật nói bằng tiếng anh hết nha mn)

Trong căn phòng tối tăm lạnh lẽo nơi góc phố nhộn nhịp bật nhất về chốn ăn chơi của nước Mỹ hoa lệ. Có một người đàn ông bị trói tay chân nằm co ro ở một góc. Đôi mắt ông ta đầy sự sợ hãi nhìn về chiếc ghế quyền lực ở phía trên, cơ thể không chịu được mà run lên lẩy bẩy

Người đàn ông trên chiếc ghế kia, là người mà đã ra lệnh cho thuộc hạ tra tấn ông suốt 2 ngày trời rồi. Không biết là đã cầu xin hắn bao nhiêu lần nữa, cứ mỗi lần bị thương nặng là hắn khái bác sĩ đến chữa trị, nhưng vết thương này chưa lành, lại có một vết thương khác được đè chồng lên

Sự đau đớn và mệt mỏi về thể xác và tinh thần đã đến mức cực hạn, người đàn ông không thể ráng thêm được nữa. Ông ta liền nhắm mắt lại, sau đó bất tỉnh vì đói và đau khổ

- Bang chủ, hắn ta ngất rồi

Giọng người con trai đứng bên cạnh sau khi vỗ má ông ta vào lần thì chợt lên tiếng nói. Anh ta là người khá cao nhưng cũng khá gầy gò. Nhìn sơ, ta có thể thấy anh ta là người trung thành với chủ nhân của mình

- Ambush, mau tạt nước lạnh cho ông ta dậy. Ta chưa cho phép ông ta có quyền được ngất

Giọng lạnh lẽo vang lên giữa khung cảnh im lặng đầy chết chóc. Ambush nghe xong thì bất giác hơi rùng mình, ở dưới này vốn dĩ đã rất lạnh rồi, tạt nước lạnh nữa chắc thành người bị cóng luôn quá

Như hiểu được Ambush suy nghĩ gì, Lucas - người đàn ông nãy giờ vẫn đang ngồi trên chiếc ghế quyền lực kia lại mấp máy môi. Vừa cất lời làm cho các thuộc hạ dưới trướng mình cảm thấy bang chủ thật "độc ác"

- Có vẻ hơi quá đáng quá, các ngươi phụ Ambush thêm thật nhiều muối vào. Vừa làm cho hắn ta tỉnh dậy ngay lập tức, vừa khiến hắn xát khuẩn những vết thương



Tuy rằng hình phạt bị tra tấn suốc 2 ngày là quá đơn giản nhưng nhiêu đó cũng đã thấy rõ sự tàn ác bên trong của Lucas. Bất kì ai chạm đến Selina của hắn, chắc chắn hắn sẽ không tha cho

Một lúc sau, chiếc thùng đầy nước muối được đưa đến dội thẳng vào người đàn ông đang nằm bất tỉnh dưới mặt đất. Một nguồn nước vừa lạnh và rát bởi muối, các vết thương chưa lành hẳn bất chợt nhận được nguồi xát trùng mà đau lên từng cơn. Khiến ông ta không thể nào chịu đựng nổi mà tỉnh dậy, giọng run rẩy cầu xin

- Xin..hãy..tha cho tôi...

- Tại sao?

Một giọng nói vang lên sau đó, Lucas trừng mắt nhìn ông ta. Đôi con ngươi lạnh lẽo như đang muốn ăn tươi nuốt sống mình

- Tôi... xin lỗi....

- Ai là người đưa ông đến phá công việc cũng như làm tổn hại đến người phụ nữ của tôi?

Lucas dùng giọng trầm, anh không thể nào kìm hãm được sự tức giận trong cơ thể mình. Mỗi khi nghĩ đến cảnh người con gái anh thích, thương yêu bị làm hại, bị tổn thương thì trong lòng anh lại muốn trừng phạt thật nặng nề họ. Họ không có lý do để làm hại cô nhưng anh có lý do để họ phải trả giá

Ambush đứng ở bên cạnh thì tay chân run rẩy không thôi, theo bang chủ nhiều năm nay. Cũng đã quen với việc hành hạ, chết chóc. Nhưng sát khí ầm này của Bang Chủ tỏa ra rất ghê gớm không như những lần trước mà tỏ ra vẻ thlàm

- Không... không...ai cả...là....do tôi...tự....mình....làm



...****************...

Renekton đưa Khánh My vào khách sạn 4 sao cách xa khu vực thành phố trung tâm, để tránh mọi người phát hiện được có điểm nghi ngờ. Khách sạn này như nằm gần vùng ngoại ô thành phố

Phòng thì hắn đã đặt trước từ ngày hôm kia. Hành lí vẫn để y như như cũ, cứ như chỉ đi ra bên ngoài để làm những việc cá nhân.

Nhân viên khách sạn thì có chút gì đó hoảng loạn khi hắn vác Khánh My lên trên phòng của mình. Nhưng vì nhân viên ở đây không có tiếng tăm, cũng như không có gan lớn để thắc mắc cũng như gọi điện cho cảnh sát đến. Với lại, Renekton là người đã cứu chủ của khách sạn này trước bờ vực phá sản. Tóm lại, không nên tìm hiểu mọi thứ quá sâu và không nên đụng chạm vào người đàn ông này

Vác Khánh My lên trên giường một cách nặng nề, người con gái này dáng người mảnh khảnh, dễ thương, lại pha nét trưởng thành sớm hơn. Thật đúng gu của hắn ta

Lúc này, một cô gái nhỏ nhắn ở phòng bên cạnh mở cửa đi vào phòng bên trong. Trên người cô là một chiếc váy ngủ, cô khoác thêm một chiếc khoác mỏng bên ngoài nhằm che đi những vết hôn và vết bầm tím do bạo lực mà thành

Khuôn mặt có sự hốc hác đến khó coi, cô mang ly nước cho Renekton - im lặng mà đứng sang một bên. Ánh mắt có sự thương cảm cho Khánh My, cô không nghĩ một người thông minh như cấp trên của mình mà lại dính bẫy của người đàn ông cặn bã và bỉ ổi này

Vốn dĩ 3 ngày nay Levy bị nhốt ở đây, trước khi ở đây cô có nói với Alex rằng mình sẽ về quê thăm mẹ vì bà bị ốm nặng nhưng thật chất là bị đe doanh bởi Renekton rằng hắn ta sẽ giết em trai cô và tung những tấm ảnh bẩn thỉu đó lên mạng

Khi đến đây, điện thoại cô đã bị tịch thu và đập nát. Cô ở đây, cứ như là một sự cầm tù vậy. Không được tự do, phải sống trong một môi trường ngạt. Cô muốn báo cho Khánh My biết về hắn ta để tránh né nhưng... mọi thứ đã quá muộn rồi....

Vì lúc đó,...cô đã bị bắt ở đây...