Giờ nghỉ trưa không quá dài , mọi người ăn xong liền quay trở lại phòng làm việc , ngày đầu tiên đối với Du Thừa Ân coi như khá thuận lợi .
Tan làm đã là năm giờ rưỡi chiều , cô đứng ở bên dưới công ty , bởi vì xe điện đã được người của Hàn Thiên Viễn đưa về nên cô đành đứng bên ngoài bắt taxi .
Trên tay cô là điện thoại đã được bấm gọi cho Tô Lam , cô nói muốn mời Tô Lam đi ăn tối để chúc mừng công việc thuận lợi .
Nhưng hiện giờ Tô Lam đang ở hộp đêm của người yêu , bảo Du Thừa Ân cùng đến đó chơi.
Người yêu của Tô Lam là một đại gia có tiếng trong thành phố , anh ấy sở hữu một chuỗi hộp đêm và vào những năm học đại học , Tô Lam cũng thường xuyên kéo cô vào đó . Bọn họ chỉ đơn thuần uống nước tán ngẫu sau đó lại ra về cứ như chỉ vào một quán trà sữa mà hồi cấp ba thường ghé.
Vào những lúc như vậy , Tô Lam sẽ đến sau đó cằn nhằn "Đã đến đây còn uống những thứ như thế"
Cũng vào lúc này ,có một bóng người ập đến , cô còn nghĩ lại là bà chúa của cô rồi thế nên không buồn ngẩng lên nhìn , cho đến khi chiếc ghế bên cạnh lún xuống mà người nói nhiều như Tô Lam lại im lặng đến như vậy đã thu hút ánh mắt của cô .
Không gian huyên náo xung quanh và những người trong bar như được làm mờ đi , trong mắt cô chỉ còn lại người đàn ông phía đối diện , người ấy cất tiếng nói rất xa lạ nhưng lại có phần quen thuộc:"Mình nói chuyện chút đi"
Có đôi khi chúng ta có thể lớn lên về thể xác , trưởng thành trong nhận thức thay đổi trong tính cánh nhưng hình ảnh và kỉ niệm đã qua về chúng ta có lẽ mãi mãi không thể thay đổi trong lòng một ai đó.
Ánh mắt Du Thừa Ân đặt vào nơi hai người tiếp xúc da thịt , đến khi Dư Trì để ý thì cô đã lia mắt qua chỗ khác gọi một người phục vụ lấy ly cocktail trên khay anh ta nhấp một ngụm .