Đoạt Thế Tranh Thiên

Chương 17: 17





Tiếp đó Hàn Phi hấp thu huyết nhục, để bồi bổ linh thể còn Tinh thạch để nâng cao tu vi.
Bên trong thức hai tinh thần Hàn Phi chuẩn bị ra tay trói buộc linh thần Thạch Ngưu, bất ngờ Hắc Viên nhào tới ác liệt tấn công xắn xé Thạch Ngưu, một màn này hàn Phi cũng có chút bỡ ngỡ, võ giả thông thường mỗi lần hấp thu đều tự mình chinh phục, siềng xích và tiêu hoá con mồi, chuyển hoá linh lực thành lực lượng cá nhân.
Sau khi cắn nuốt Thạch Ngưu không còn sót mảnh nhỏ tàn linh nào, Hắc Viên vuốt bụng ợ một tiếng, hai mắt lim dim khẽ khép như đang thưởng thức tiêu hoá.
Hàn Phi kiểm tra bản thân, phát hiện sức mạnh cơ bắp cũng tăng từ luyện thể nhị tầng hậu kì lên đến tứ tầng sơ kì, Y mừng rỡ thầm nghĩ:
“Hoá ra ta và nó cộng sinh còn có phương diện này, thông thường võ giả chỉ có thể hấp thu Tinh Hạch trong khả năng tiêu thụ nếu quá trình tinh tiến chịu ràng buộc.”
- Bên trong ta lại có đồng minh thay ta chiến, nếu gặp phải cường địch còn có thể cùng đồng hành đối kháng không phải tính là đồng đội?
Nghĩ đến đó ánh mắt Hàn Phi không khỏi động, hướng Hắc Viên đã thấy Hắc Viên nhìn mình bằng ánh mắt đáng thương, tay vỗ vỗ bụng hàm ý như muốn nói còn chưa đủ no.
Hàn Phi thấu tỏ cười tinh quái:
- Tiểu Hầu tử chết tiệt nhà ngươi, tưởng rằng dễ tóm một cái đầu Địa Thú nhất giai hậu kì lắm chắc?
- Nhưng cũng vì ngươi ngoan ngoãn xử lý hậu đài, ta sẽ cân nhắc tóm thêm mấy con đến nữa có điều trước tiên phải để ta luyện tập một chút nắm vững lực lượng hiện tại đã!
Dứt lời Y cuộn tay vung nắm đấm, một bộ quyền pháp căn bản hướng Hắc Viên đánh ra.
Hắc Viên ngồi dậy khoát tay chắn trước ngực chu chu cái mỏ lộ ý khinh thường, thân bất động đón lấy quyền của Hàn Phi.
Hàn Phi đánh thẳng một quyền lên ngực Hắc Viên, Nó không chút lây đọng, ngược lại Y còn bị phản chấn bay ngược trở lại.
Hắn thầm nghĩ: “thật kiên cố”
- Vừa nãy chỉ dùng một phần lực xem ra ta thấy thật đáng cười.

Y tăng lực động song quyền hướng đỉnh đầu Hắc Viên đánh tới.

Hắc Viên một tay nhấc lên chụp lấy song quyền của Hàn Phi ném hắn ngã sang một bên.
Hàn Phi lăn trên không mấy vòng, đáp đất miệng khẽ đánh giá:
- Cũng có chút thực lực, xem như sau này đã có chỗ luyện tập.

Nhưng phải biết rõ giới hạn của ngươi trước đã!
Hàn Phi cười gian sảo nhìn Hắc Viên, Hắc Viên như cảm giác được nguy hiểm nghiêm túc ngẩng đầu, hai tay vỗ ngực ngửa mặt rống lớn, thủ thế khiêu khích.
Hàn Phi nhếch miệng xuất ra phàm kiếm, kiếm khí va chạm thân thể Hắc Viên vang lên một tiếng leng beng, Hắc Viên đánh ra một quyền cuốn theo phong bạo đẩy lùi Hàn Phi về sau mấy bước,
Hàn Phi khoái chí thì thầm:
⁃ Chà, cái lực lượng này không phải ngang tầm với toàn lực của một tên luyện thể tứ tầng sao?
Hàn Phi lườm tinh quái, tay còn thừa phóng thích Thất Sát Phi Đao, không có tụ khí lăng lệ sát ý nhưng theo tính toán thì đủ để đánh bầm dập một tên luyện thể lục tầng để xem tiểu Hắc Viên này có bó tay chịu trói hay không.
khống chế Phi đao quần công bao lấy Hắc Viên chém cho nó đầy rẫy vết cắt lớn nhỏ lông nó cũng bị chém đứt không ít.
Hắc Viên gầm lên, bên ngoài thân bao phủ một tầng ngân quang, trên đỉnh đầu mọc ra bốn cái sừng như ảo ảnh, lực lượng sánh ngang với một tên luyện thể thất tầng toàn lực công thủ.
Hàn Phi sững người không kiềm được kích động:

- Là tăng phúc! Nó vừa hấp thu con Ngân Bì Thạch Ngưu loài này da dày mạnh phòng thủ, bản thân yêu chủ là bạo Viên ưu điểm sức công chiến.

Hàn phi bình tĩnh tránh né, tiếu dung tán dương:
- Công kích thật cuồng bạo, càng đánh càng hăng, rất tốt!
Hắn thu lại Phi Đao vì lực khống thông thường không đủ tổn hại Yêu Viên nữa nhưng nó lúc này dường như đã mất tự chủ, hung hãn lao vào tấn công Y.

Hắn không muốn lãng phí lực chỉ tay điểm vào hư không, tạo ra tường chắn lồng giam vừa để thử thời hạn mất kiểm soát của Yêu Viên.
Hắc Viên liên tục ra sức không ngừng tung quyền oanh kích từng lớp tường chắn rạn nứt vỡ vụn.

Hàn Phi phẩy tay gia cố lớp lại chồng lớp, Yêu Viên gầm lên dưới chân bùng ra hỏa khí nung chảy hàng loạt vật cản một lượt, lãnh khốc lao đến.

Hàn Phi lại một phen sững người:
- Còn có kĩ năng này? Ta nhớ Ngân Bì Thạch Ngưu bước chân có tản hỏa nhiệt bức cháy cỏ dại nơi nó đi qua.

Không ngờ sau khi bị Yêu Viên thôn phệ hỏa lực lại phát triển đến mức này, lực phá hoại này ước chừng có thể tổn thương Luyện Thể cảnh cửu tầng khi hắn sơ xuất, càng dư giả phá vỡ phòng thủ tuyệt đối của Luyện Thể cảnh bát tầng.

Yêu Viên vừa đến trước mặt khoảng cách chưa đến mười thước, Hàn Phi vung tay triệu lệnh không gian trói buộc, lực lượng vô hình tóm chặt Hắc Viên ném nó vào không trung khoá lại.

Hắc Viên giãy dụa thét gào, sau mấy hơi thở ngân quang quoanh thân nó mờ nhạt tan biến, cơ thể cường tráng vài điểm thu nhỏ, linh trí thường nhật như đã khôi phục, nhãn tình lườm hận ném tới kèm lời trách than:
- Chủ hồn ngươi bằng vào khống lệnh thức hải, bên trong này ai đủ sức hơn thiệt với ngươi.
- Ngươi chơi vậy, ai chơi lại?
Dứt lời nó lăn người nhìn sang một hướng khác, tựa bày ra hờn dỗi mặt khác lại kín đáo thưởng thức lực lượng vừa rồi của bản thân.

Trong đáy mắt còn thoáng ẩn hiện một tia đắc ý vì vừa rồi đã dọa được Hàn Phi một nhịp, tuy mặt mũi đặt ở hướng khác vẫn lén nhìn Hàn Phi khinh khảnh cười tựa ngẫm nghĩ:
“Tiểu tử nhân loại, ngươi không kiệp dùng chiêu này xem ta có cho ngươi ăn đủ hành hạ không”.

Bất quá bọn hắn vốn hai linh nhưng cộng sinh thành một, phụ hồn có ý riêng chủ hồn liền biết được, đến suy nghĩ nó cũng phải cẩn trọng xem nên nghĩ gì tránh hoàn cảnh tự đào huyệt lấp chính mình.

Chủ hồn nếu muốn bằng phương pháp thích hợp có thể diệt phụ hồn, cắn nuốt tàn linh.
Xét về sức lực Yêu Tộc phát triển mạnh mẽ vượt trội Nhân tộc, nên khi hấp thụ thuộc tính đồng dạng, ưu điểm được kích phát không chỉ gấp đôi.
Hàn Phi như thấu tỏ tâm tư Yêu Viên, khẽ cười trừ:
- Lực lượng Yêu Viên đã ngang ngửa Địa Thú nhị giai, nếu không phải bên trong thức hải ta là bá chủ, e rằng khó tránh một phen khổ chiến.
- Không ngoài dự đoán của ta, tăng phúc có giới hạn.


Chỉ không biết trong bao lâu liền có thể sự dụng một lần.
Phẩy tay thả Hắc Viên xuống, mắt sắc thị uy.

Nó đang không ngừng biểu lộ sắc thái vui vẻ, hiển nhiên đắc ý một màn vừa rồi đến độ muốn tự kỷ.

Bất chợt đón ánh mắt kia, nó hoảng sợ co chân chạy vội về phía xa.
Thoát khỏi thức hải thu dọn giấu tích, từ lúc thoa lên Yêu Hương Dược Dịch đến bây giờ thời gian thấm thoát một nén nhang.

Đánh giá thực lực bản thân lúc này cùng với thủ đoạn sẵn có, Y dư giả đánh thương hai tên Luyện Thể Cảnh thất tầng đồng thời tẩu thoát dễ dàng.
Hắn định hướng tập trung tìm kiếm Huyền Thiết về phần Linh Quang đã chắc chắn nhận định năng lượng tích trữ đủ để kéo dài sinh mạng bản thân trong ba tháng, thời gian xắp tới sẽ không ngừng hoàn thành “Linh Khởi”, có điều sẽ chọn phương thức khác thay vì hút sinh cơ hung thú sẽ dễ tổn hại căn cơ.
Kiểm tra phương hướng nhóm đội, phát giác đám người Tam Đao đã đi chuyển sang khu vực săn bắt khác, Y nhanh chóng giữ khoảng cách vừa tầm nhìn khẽ ẩn nấp một chỗ quan sát tổng thể, ba nhóm mặt nạ đen, trắng, xanh lá đang quần cồng diệt sát năm con Địa Thú nhất giai trung kì.
Khẳng định bọn hắn còn lắm bận rộn, Y mới yên lòng tiến vào sâu bên trong Tiểu Tinh Lâm.

Lúc này trên người đã thoa Yêu Hương Dược Dịch ẩn đi khí tức Nhân loại không còn lo hung thú làm phiền, hắn một đường lao vun vút đi, chú tâm dò tìm Huyền Thiết cũng không quên tránh né các đội săn, xuyên qua khu vực thưa thớt người đến một dãy Núi đá lớn mới giảm tốc độ, chậm rãi phóng thích Linh Nhãn quét vào lòng đất tra xét.
Linh thức hoá nhập, Linh Nhãn tản mác trong một dặm xuyên thấu tứ phía Thạch Sơn, Y nhanh chóng phát hiện nhiều điểm chôn giữ Thiết Tinh, so với bên ngoài số lượng nơi này đã nhiều gấp trăm, hạ phẩm vô số trung phẩm cũng không ít nhưng hắn chỉ khai thác một ít Thiết Tinh trung phẩm vì giới hạn của túi đựng đồ xắp không đủ dùng.
Y liền lần mạch Tinh Thiết, men theo dấu thạch bàn khoảng ba dặm đã tiến vào rừng rậm hoang vắng, nơi này có nhiều thân đại thụ cổ xưa cao ngoài hai mươi trượng bao phủ thẳng đứng tựa tường thành vững chắc sâm nghiêm như một bức chắn có ý tứ, bên kia rừng cây vọng đến tiếng yêu thú gầm rú văng vẳng..


— QUẢNG CÁO —