Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2172: Chẳng lẽ là luyện đan





"Hì hì, nghe nói năm đó mẹ của Nghê Hoàng bị Canh Tộc bắt đi, sau đó bị người ta nhốt lại, trở thành tình cảm cấm kỵ!", Bạch Tuấn Khanh cười hì hì.



"Mấy tháng sau sinh ra Nghê Hoàng, không lẽ nơi này chính là căn phòng kia?"



"Nói cho cùng, Mị Cảnh sẽ nhìn thẳng vào góc khiến người ta sợ hãi nhất trong nội tâm!"



Những người khác của Mị Tộc nghe xong lời này, ánh mắt lập tức trở nên nghiền ngẫm!



Năm đó,



Sau khi Canh Tộc bắt đi mẹ của Nghê Hoàng, Mị Vương lại không hề tỏ vẻ gì!



Dù sao thì,



Năm đó mẹ của Nghê Hoàng chỉ là một nha hoàn tầm thường!



Chỉ bị Mị Vương say rượu sủng hạnh một lần!







Ai sẽ quan tâm đến sự sống chết của một nha hoàn như vậy?



Ai mà ngờ được, lúc ấy mẹ Nghê Hoàng đã mang thai.



Vì để sinh ra Nghê Hoàng, bà ta chịu hết lăng nhục tại Canh Tộc, cuối cùng thê thảm chết đi!



Canh Tộc trả Nghê Hoàng lại Mị Tộc!



Không một ai nghĩ tới, huyết mạch của Nghê Hoàng lại cực kỳ mạnh mẽ, gần như thừa kế hoàn hảo huyết mạch của Mị Vương!



Cho dù Mị Vương dốc hết khả năng đền bù cho Nghê Hoàng, đều không thể bù đắp những tổn thương do mẹ cô ta mang đến!



Lúc mọi người đang cười đùa.



Đột nhiên.



Bạch Tuấn Khanh chỉ vào quả cầu thủy tinh: "Mau nhìn kia, trong Mị Cảnh xảy ra biến hóa!"



Chỉ thấy, trước người Diệp Bắc Minh và Nghê Hoàng chậm rãi xuất hiện ba bục cao nhỏ.



Bục cao nhỏ thứ nhất đặt một tờ giấy ố vàng.



Bục cao nhỏ thứ hai đặt một đống dược liệu.



Bục cao nhỏ thứ ba là một đan đỉnh luyện đan.



Nghê Hoàng đi đến trước bục cao nhỏ đầu tiên, nhìn thoáng qua chữ viết trên giấy, rồi quay đầu nói: "Anh Diệp, tôi biết thuật luyện đan của anh không tệ, phải chăng đã đạt tới cảnh giới Đan Tổ?"



Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Hẳn là chưa đến đâu".



"Thế xong rồi..."



Khuôn mặt Nghê Hoàng chìm trong vẻ hồn bay phách lạc, cả người như một quả cầu da xì hơi: "Đây là một đan phương thượng cổ, trên đó ghi lại một loại đan dược trước thượng cổ!"



"Mị Cảnh sẽ kiểm tra người tiến vào từng lĩnh vực một, nếu trên con đường luyện đan, anh Diệp vẫn chưa đạt tới cảnh giới Đan Tổ..."



"Sợ là chúng ta không có hi vọng..."



Nghê Hoàng nảy ra xúc động muốn khóc!



Cô ta làm đủ hết chuẩn bị, không ngờ đến cả cơ hội thử một lần cũng không có!



Bên ngoài, mọi người Mị Tộc nhìn xuyên qua quả cầu thủy tinh, chứng kiến toàn bộ bên trong Mị Cảnh!



"Dược liệu? Đan đỉnh? Chẳng lẽ là luyện đan?"



"Trước đó có người tiến vào kiểm tra của Mị Cảnh, cũng có luyện đan!"



"Có điều, Nghê Hoàng học luyện đan lúc nào?"



Đang lúc mọi người thấy nghi ngờ.



"Không tốt rồi, đây không phải Mị Cảnh đang kiểm tra Nghê Hoàng, mà là đang kiểm tra người trẻ tuổi kia!"



Lão già béo cảm nhận sự không thích hợp, sắc mặt trầm xuống.


"Cái gì? Kiểm tra thằng rác rưởi kia á?", Bạch Tuấn Khanh bối rối.