Đế Quốc Nhật Bản

Chương 82: Ngày lễ Obon tiếp theo và phóng viên




" Thưa, bệ hạ. Ngày mai là ngày lễ Obon. Bệ hạ kêu thần tới là vì truyện này ? "

" Đúng vậy, ngày mai là lễ hội Obon, ta tính đốt lửa trên boong tàu hàng không mẫu hạm Kaga để dẫn lối cho những người đã thân đã khuất có thể thấy được thân của họ đã trở thành một binh sĩ bảo vệ tổ quốc mà thấy tự hào. Ngài thấy làm như vậy có được không ? "

Nagumo nghe được Hirohito nói như vậy, ông cũng bắt đầu suy nghĩ được một lúc rồi ông nhìn về phía Hirohito nói:

" Thần nghĩ có thể làm được bệ hạ "

Hirohito nói tiếp:

" Nhưng mà vấn đề hiện tại của chúng ta chính là không có thân cành cây gai Ogara để đốt lửa chạy "

Nagumo nghe nói như thế cũng gật đầu, ông cúi đầu xuống suy nghĩ lấy thân cành cây gai Ogara ở đầu. Bởi vì, toàn bộ hạm đội đã rời khỏi vịnh Tokyo được một thời gian và hiện đang chuẩn bị tiến tới đảo Ōshima thì Nagumo đột nhiên nhớ ra một vấn đề gì đó đó nên ông ngẩng đầu lên nhìn về phía Hirohito rồi nói:

" Thưa, bệ hạ. Trước khi khởi hành, một sĩ quan có đến báo với thần là thủ tướng đã cho người vận chuyển số lượng lớn thân cành cây gai Ogara trên tàu phụ trợ. Lúc đầu, thần không biết dụng ý của thủ tướng nhưng mà bây giờ thần đã hiểu được dụng ý của thủ tướng "

Nagumo kể lại mọi việc làm của Machiko cho Hirohito nghe với ánh mắt rất là sùng kình và tôn trọng. Hirohito nghe xong cũng rất là bất ngờ với việc Machiko có thể dự đoán trước được ông sẽ cho đốt lửa mà chuẩn bị số lượng lớn thân cành cây gai Ogara cho ông đốt lửa. Đã có đủ đồ để đốt lửa nên ông chỉ cần cho người chuẩn bị là được nên ông nhìn về Nagumo nói:

" Vậy ngài hãy giúp ta chuẩn bị những thứ này, ngày mai ta sẽ đốt lễ Obon "

" Vâng, bệ hạ. Thần xin phép cáo lui. "

Nagumo nói xong, hành lễ với Hirohito rồi đi ra ngoài phòng. Hirohito nhìn về phía Kiyoshi đang đứng kế bên rồi nói:

" Ngươi cũng đi hỗ trợ Nagumo đi, ngươi tham gia để giảm bớt áp lực cho ngài ấy. "

" Vâng, bệ hạ "

Kiyoshi hành lễ với Hirohito rồi đi ra ngoài hỗ trợ Nagumo. Hirohito thấy không còn ai nữa thì ông lại kệ lấy cuốn truyên rồi nằm lên gường đọc.

Nagumo sau khi nói chuyện xong với Hirohito, ông lập tức lên khoang chỉ huy nói lại những gì mà ông đã bàn với Hirohito cho các tham mưu của ông nghe để lấy ý kiến và mọi người đều đồng ý với cách làm này. Sau đó, họ bắt đầu hành động với sự trợ giúp của Kiyoshi. Tàu phụ trợ Hayasui là tàu chở số lượng lớn thân cành cây gai Ogara nhận được lệnh tăng tốc độ để tiếp cận hàng không mẫu hạm Kaga.

Tàu phụ trợ Hayasui sau khi tiếp cận hàng không mẫu hạm Kaga. Tàu phụ trợ Hayasui buộc phải đi song song cùng vận tốc với hàng không mẫu hạm
Kaga và số lượng lớn thân cành cây gai Ogara được cần cẩu trên tàu phụ trợ Hayasui lần lượt đi qua. Để an toàn nên toàn bộ hạm đội đều phải đi với tốc độ rất chậm nếu không đi với tốc độ bình thường thì cần cẩu trên tàu phụ trợ Hayasui có thể gãy đổ bất cứ lúc nào.

Mất khoảng gần 1 giờ thì mới chuyển hết được số lượng lớn thân cành cây gai Ogara, tàu phụ trợ Hayasui cũng về vị trí của mình và toàn bộ hạm đội tiếp tục tiến tới với vận tốc hành trình là 15 hải lý trên giờ (28 km/h; 17 mph). Mặc dù, nói là số lượng lớn cũng không phải nhiều mà đủ số lượng để đốt trên chiếc hàng không mẫu hạm này. Thân cành cây gai Ogara sau khi được vận chuyển lên hàng không mẫu hạm Kaga sẽ được nhân viên ở đây mang xuống hoang chứa máy bay để một bên an toàn có người trông coi để phòng thờ phát sinh hoả hoạn không có đáng có.

Hành động này của hạm đội đã làm chú ý tới một số phóng viên Nhật Bản đi theo trong cuộc hành trình này của Hirohito nhưng mà họ không được phép ở trên các chuyến hạm để giữ tính bí mật cuộc chuyến hạm mà chỉ được sắp xếp sống ở các tàu phụ trợ trong cuộc hành trình này. Lúc đầu, hạm đội tính sẽ có 18 tàu thêm một tàu biển chở khách dùng để chở những ký giả nhưng mà bị Hirohito phản đối cho đi theo nói đùa cái gì lần này là ông đi chơi tham quan vòng quanh thế giới chứ có phải đi làm công vụ đâu mà phải cho phóng viên đi theo.

Nhưng mà, Hirohito có phản đối thế nào thì những người phóng viên này đều nhất quyết phải theo, ông đã phải nhờ Machiko vào hỗ trợ vào đuổi những phóng viên này đi, nhưng mà Machiko không có đuổi đi ngược lại còn đồng ý cho phóng viên đi theo, nên ông đã phải suy nghĩ cách khác đó chính là tàu biển chở khách không được sử dụng mà thay vào đó phóng viên phải sống trong các tàu phụ trợ, và phải làm việc như một nhân viên bình thường thì mới được cho đi, với yêu cầu như vậy Hirohto nghĩ những người phóng viên sẽ không tham gia nhưng mà Hirohito lại đánh giá thấp ý chí của những phóng viên này.

Không những họ đồng ý sinh sống trong các tàu phụ trợ mà còn đồng ý sống như một nhân viên bình thường. Hirohito đối với sự kiên trì của những phóng viên này chẳng thể làm cách nào, nên ông chỉ có thể đá những tên phóng viên này vào học viện hải quân cho họ một tháng huấn luyện làm thủy thủ sau đó kiểm tra rồi mới cho họ lên tàu. Sau khi, kết thúc hóa học làm thủy thủ 1 tháng chỉ cách chuyến hành trình của Hirohito đúng 1 tuần. Sau đó, các phóng viên có bài kiểm tra để xem họ để xem trong 1 tháng họ học được cái gì và có thể tham gia chuyến hành trình không thì tất cả các phóng viên đều hoàn thành bài kiểm tra xuất sắc cho nên họ mới được tham gia chuyến hành trình.

Hirohito sau khi biết được những phóng viên này lại hoàn thành xuất sắc bài kiểm tra cũng không biết nói gì hơn sự kiên trì của phóng viên. Hirohito hối hận nhất chính là cải cách lại ngành báo chí. Theo hiến pháp được thay đổi của Nhật Bản thì phóng viên được phân thành nhiều loại hình phóng viên khác nhau. Cụ thể là phóng viên truyền hình, phóng viên báo chí, phóng viên thường trú, phóng viên ảnh, phóng viên chiến trường..... Trong đó phóng viên chiến trường được xem là công việc nguy hiểm nhưng lại cao quý nhất của nghề báo. Người phóng viên chiến trường sẽ có nhiệm vụ ghi chép lại các cuộc xung đột, chiến tranh đã xảy ra.

Theo hiến pháp, nhà báo được tách ra khỏi ngành truyền thông được gọi theo ngành riêng là ngành nhà báo. Ngành nhà báo được cải cách theo kiểu Châu Âu, có nghĩa là được tự do ngôn luận nên nói được những gì mà mình cho là sự thật và hay thổi phồng một số sự kiện để kiếm lưu lượng người đọc. Hiến pháp có ghi rõ ràng các bài báo có liên quan đến trong nước đều được kiểm soát cực kỳ gắt gao còn ở nước ngoài thì các nhà báo chí muốn làm gì làm chính phủ chỉ kiểm soát với mức độ vừa phải.

Quan trọng hơn nữa là trong hiến pháp có ghi phóng viên nếu muốn có những thông tin mới thì phải luôn đi tìm hiểu những cái mới. Chính vì vậy mà trong những năm qua Nhật Bản luôn có rất nhiều thông tin mới nóng hổi được đăng tải, có rất nhiều công ty truyền hình thông hay nhà báo được thành lập và tìm các tin nóng hổi nhất trong và ngoài nước để cạnh tranh với nhau đưa tin cho người dân, đặc biệt là những vấn đề liên quan đến chiến sự hay kháng chiến trên toàn cầu được các phóng viên chiến trường liên tục đưa tin.

Mặc dù, Nhật Bản là một trong những nước đưa tin trong và ngoài nước nhanh chóng và kịp thời cho người dân biết nhưng mà cũng phải có giá đánh đổi của nó, hằng năm Nhật Bản cũng đã mất hơn 38 phóng viên chiến trường khi đang công tác ở nước ngoài, cho nên một bộ luật khác trong hiến pháp đã được ban hành đó chính là toàn bộ người dân trên cả nước đều bắt buộc học sơ cứu y tế ít nhất 1 tháng. Sau này, có bị gì mà không có người giúp thì có thể tự mình xử lý.

Tàu bệnh viện

Lúc này, trên boong tàu có một người phụ nữ tàm 23 tuổi có mái tóc dài, khuôn mặt cực kỳ xinh xắn và có vòng eo đầy đặn đang cầm lấy máy quay đang quay hết toàn bộ những chuyển động của hạm đội từ lúc tàu phụ trợ Hayasui đi song song và dùng cần cẩu vận chuyển gì đó lên hàng không mẫu hạm Kaga thì có một người đàn ông vạm vỡ trung niên tầm 45 tuổi đi tới nói:

" Này, ta đã tìm hiểu đi tìm hiểu rồi nhưng mà thuyền trưởng và những người cấp cao ở đây đều nói là cái gì mình cũng không biết "

Người phụ nữ nghe thấy vậy cũng ngừng lại và quay đầu nhìn về phía người đàn ông nói:

" Toàn bộ hạm đội đều chạy chậm chỉ đợi tàu phụ trợ Hayasui vận chuyển thứ gì đó lên hàng không mẫu hạm Kaga mà họ nói là không biết thì chỉ có thể nó là họ đang lừa gạt chúng ta thôi. Nếu chúng ta có ở trên thuyền kia thì tốt biết mấy. Đến lúc đó, chúng ta có thể quan sát và biết được mọi thứ. "

Người đàn ông thấy vậy nói:

" Không chỉ có mình con cũng muốn lên thuyền đó đâu. Lúc nãy, tui đi ngang qua rất nhiều phóng viên cũng muốn như cô như vậy. Nhưng mà, theo tui được biết là con tàu đó được lệnh của thủ tướng không được cho những người khác ở trên tàu bao gồm cả chúng ta ngoài trừ những người của hải quân và Cận Vệ sư ở bên đó. "

Người đàn ông vạm vỡ đó tên là David Johnson là người Mỹ gốc Phi. Gia đình ông là một trong những người Mỹ gốc Phi đã rời Mỹ sang Nhật Bản để tìm một cơ hội việc làm mới khi nước này đã và đang cải cách nên Nhật Bản thiếu hụt trầm trọng người lao động.

Hirohito đã yêu cầu đại sứ quán và KGB tại miền Nam nước Mỹ tìm những nhân tài người Mỹ gốc Phi đang bị đạo luật phân biệt chủng tộc là Luật Jim Crow chèn ép không cho người Mỹ gốc phi tại các bang miền Nam có nhiều quyền lợi hơn người da trắng và biến họ thành những nô lệ.


------------ Đôi lời từ tác giả:

Mai chủ nhật nên mình xin nghỉ nha các bạn.

----------------------------------