Đấu La Thế Giới : Thiên Biến Vạn Hóa

Chương 38



Trung tâm của Liệt Hồn Sâm Lâm.

Khi Tiểu Vũ an toàn trở về, Tố Vân Đào cũng có thể thở ra một hơi, hỏi chuyện của Tiểu Vũ.

“ Tiểu Vũ, sao muội biết chúng ta ở đây mà để tìm? ”

“ Hì hì, tại muội thấy nơi này có hồn lực nồng đậm, cả việc cái khí tức quen thuộc của Tiểu Phan nữa, đã giúp muội tìm thấy hai người. ” Tiểu Vũ nhắm nhắm cặp mắt, mở miệng nói.

“ Tiểu Phan đâu Vân ca? ”

Trả lời lại Tố Vân Đào, nàng liền đảo mắt tìm kiếm thân ảnh của Phan Vũ, nhưng không thấy.

Tố Vân Đào chỉ cười mỉm, dịch thân hình ra để lộ Phan Vũ đang hấp thu hồn hoàn.

“ Ô Tiểu Phan vậy mà đang hấp thu hồn hoàn sao! ”

“ Đúng vậy, khi muội đuổi theo con hồn thú đó, bọn ta đã đuổi theo muội! ”

“ Trùng hợp làm sao lại gặp được hồn thú thích hợp với Tiểu Phan! ” Tố Vân Đào cảm thán nhìn về Phan Vũ.

Tiểu Vũ, cũng cảm thấy Phan vũ may mắn, gật đầu đồng ý.

Rồi nàng quan sát thật kĩ, tiểu Vạn Biến đang khoang chân lơ lửng trước mặt của hắn.

“ Vũ Hồn của Tiểu Phan, thật lạ a? ” Nàng nghẹo đầu quan sát.

“Đúng vậy, trước đây nó chỉ có hình dáng của một đoàn quang ảnh mà thôi, kể từ khi hấp thu hồn hoàn, thì nó lại có hình dạng kiểu đấy! ” Tố Vân Đào giải thích nói.

“ Vũ Hồn lại là bản thể của con người ??? ”

Tiểu Vũ, quan sát hồi lâu cũng không nhận ra điều gì khác thường ở vũ hồn này, nàng liền nhàm chán quay ra nhìn về phía Phan Vũ.

Chỉ thấy, gương mặt của hắn lúc này cực kì thoải mái, tóc của hắn từ đầu cắt moi đã chuyển thành tóc bổ luống, kết hợp với khuôn mặt đó làm cho người ta không nhịn được cười.

Vù ~

Từng gợn sóng năng lượng quanh thân hắn phát ra, cùng lúc đấy hồn hoàn thứ hai cũng dung nhập hoàn toàn vào vũ hồn.

Đồng thời, dưới thân hắn hai đạo hồn hoàn sáng loáng hiện lên.

Báo hiệu hắn đã bước vào cảnh giới Đại Hồn Sư.

Phan Vũ liền mở mắt ra, trong cặp mắt tinh quang ấy bắn ra một đạo năng lượng kì dị.

“ Ha ha…. Vạn Biến ơi là Vạn Biến ngươi cho ta món quà lớn quá rồi đó! ”

Tiếng cười của hắn vang lên, cũng với một niềm vui mà hắn không thể ngờ.

Dưới chân đạo hồn hoàn thứ hai, đang có dấu hiện chuyển biến về ngàn năm hồn hoàn.

“ Tiểu Phan, có chuyện gì vui sao? ” Tiểu Vũ hoạt bát chạy tới hỏi..

“ Tên nhóc này lại đạt được cái gì biến thái đó! ” Tố Vân Đào lắc đầu, hắn biết tính cách của Phan Vũ.

Chỉ cần có thứ gì mới, là lại cười với giọng điệu đó.

“ Hai người không biết, ta đạt được cái gì cường đại đâu! ” Phan Vũ nở nụ cười thần bí đạo.

“ Hừ! lại giờ trò bí hiểm! ” Tiểu Vũ hiếu kì muốn chết, mà tên này giở cái giọng điệu đó.

Tố Vân Đào chỉ quan sát đợi Phan Vũ nói ra.

“ Tiểu Vũ, ngươi cũng đừng có mà khinh thường, lần này ngươi không thắng được ta đâu Ha ha…” Phan Vũ lớn giọng nói.

“ Tiểu Phan đừng có mà đắc ý, ngươi tưởng chỉ có mình ngươi có Hồn kỹ mới sao? ” Tiểu Vũ vung vẫy tiểu nắm đấm chỉ về Phan Vũ.

“ Vậy sao? ”

“ Đệ Nhị Hồn Kỹ: Vũ Yến Dực ~ ”

Phan Vũ quát lớn nói, đồng thời dưới chân đạo hồn hoàn thứ hai sáng lên.

Sau lưng hắn, hàng ngàn lông vũ được tạo ra từ hồn lực tụ lại vào nhau, tạo thành một đôi cánh lớn dài 2 mét.

“ Chi Chi… ”

Tiểu Vạn Biến cũng không yếu thế mà tạo cho mình một đôi cánh màu xanh lam kết hợp với vàng nhạt đan sen lẫn nhau.

Đạp ~

Vù ~

Chỉ thấy Phan Vũ dùng lực bật lên, đôi cánh cũng vỗ.

“ Hừ bây giờ ta đã có thể phi hành, Tiểu Vũ ngươi dùng gì để đấu với ta…Ha ha.. ” Phan Vũ cười gian trá.

“ Đáng ghét, sao tên này lại được hồn kỹ phi hành chứ! ” Tiểu Vũ giẫm chân xuống đất tức giận, khuôn mặt nàng vì tức giận mà đỏ như trái cà chua.

“ Đáng kinh ngạc, Tiểu Phan đệ quả thực là may mắn đó. "

" Phải biết, để có thể phi hành thì Hồn sư phải đạt cảnh giới từ Hồn Đế trở lên! ” Tố Vân Đào tấm tắc nói.

“ Hơn nữa, ở cấp bậc Hồn Đế cũng chỉ gọi là có một chút năng lực mà thôi, còn ở cấp Hồn Thánh thì có thể chân chính gọi là phi hành, những cũng chỉ là dùng hồn lực để phi hành mà thôi! ”

“ Còn, Hồn Đấu La thì có thể tự do phi hành, nhưng thời gian có hạn, không thể linh hoạt như là Phong Hào Đấu La được !!! ” Tố Vân Đào giải thích đạo.

“ Vậy có nghĩa là tên Tiểu Phan thối kia gặp đại vận sao? ” Tiểu Vũ không tin tưởng nói.

“ Ừm! ” Tố Vân Đào gật đầu.

“ Ta chỉ mới nói về khả năng mà Hồn Sư cao cấp có được thôi, còn về phần nếu một Hồn sư có vũ hồn là Chim loại không nói tới, nhưng hồn sư thuộc dạng thú và khí vũ hồn. ”

“ Nếu như có được loại hồn kỹ phi hành, thì chiếm ưu thế hơn hồn sư không có hồn kỹ phi hành! ” Tố Vân Đào nói lên toàn bộ trí thức mà hắn học và tích suốt năm tháng ở trong Vũ Hồn Điện.

“ Vậy sao! ” Tiểu Vũ vẫn không tin.

“ Để ta thử, Đệ Nhất Hồn Kỹ: Yêu Cung ~ ”

Nàng không thể chấp nhận, Phan Vũ đè đầu cưỡi cổ nàng được, vì vậy mà nàng quyết đánh bẹt hắn.

Đạo hồn hoàn đầu tiên của nàng sáng lên, chỉ thấy tốc độ của Tiểu Vũ tăng lên 50%.

Tiểu Vũ bật nhảy, giẫm các cành cây hoặc lá cây để có thể đạp không phi hành.

Sưu ~

Viết ra chữ thì cảm tưởng lâu, nhưng từ lúc Tiểu Vũ đọc ra hồn kỹ lẫn bật nhảy chỉ trong vòng vài giây mà thôi.

Tố Vân Đào thấy Tiểu Vũ dưới chân xuất hiện thêm một đạo hồn hoàn nữa, ánh mắt hắn kinh dị nói: “ Tiểu Vũ, muội đã thu hoạch được đệ nhị hồn hoàn rồi sao? ”

“… ”

Tiểu Vũ không đáp lại, bây giờ nàng đã sắp tới nơi Phan Vũ đang phi hành mà đứng.

“ Khà khà khà ~ ” Phan Vũ chỉ cười mỉm.

Chợt thấy, đôi cánh của hắn động liền biến mất tại chỗ….

Sưu ~

“ Hả! ” Tiểu Vũ sắp đuổi tới, liền thấy Phan Vũ biến mất tại chỗ.

Nàng liền nhanh chóng, sử dụng nhu kỹ xoay thân mình, mượn không khí để nhanh chóng trở lại mặt đất.

Tiểu Vũ biết, nếu giao chiến trên không nàng sẽ rất thua thiệt.

“ Hừ bắt được ngươi rồi! ”

Đột ngột, một âm thanh quen thuộc phát ra từ sau lưng của nàng, Tiểu Vũ mới chỉ kịp quay người mà thôi.

Vẫn chưa kịp để mượn lực, quay về liền bị Phan Vũ xuất hiện sau lưng.

Hắn dùng hai cánh tay ôm thật chặt lấy vòng eo Tiểu Vũ, đầu hắn để gần tai của nàng.

Điều này, làm cho Tiểu Vũ như bị đóng băng vậy, liền mất đi ý thức, chân tay luống cuống, không biết phải làm gì.

“ Hả! Tiểu Phan, đệ làm gì vậy, nam nữ thụ thụ bất thân! ” Tố Vân Đào thấy cảnh này, liền kinh ngạc nói.

“ Vậy sao, Tiểu Vũ! ” Hắn lại ghé vào tai nàng nói

Cả hai đang rơi tự do xuống, với tư thế Phan Vũ ôm lấy vòng eo của Tiểu Vũ, cả hai đang cắm đầu xuống đất.

“ Ta..ta…” Tiểu Vũ đây là lần đầu có người ôm lấy eo của nàng, lại còn là khác giới nữa.

Điều này, làm cho nàng thực sự không biết phải làm sao.

Thấy Tiểu Vũ, đã bị hắn đùa cho đơ người, và cũng sắp rơi xuống chạm mặt đất, Phan Vũ huy động đôi cánh.

Vù ~

Liền đổi tư thế đáp xuống.

Ầm ~

Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?
— QUẢNG CÁO —