Đấu La Thế Giới : Thiên Biến Vạn Hóa

Chương 11




“ … ”

Phan Vũ không đáp lại câu hỏi của Tố Vân Đào, hiện tại hắn đang tiêu hóa mấy Hồn Hoàn cấp thấp này.

Nhưng trong đó ẩn chứa năng lượng, cũng khiến hắn có chút khó tiêu, chỉ thấy Vũ Hồn Vạn Biến ẩn ẩn có dấu hiệu thành một đoàn ánh sáng màu vàng, không còn bộ dạng đen huyền bí.

Nó đang không ngừng, biết hóa giống với màu của Hồn Hoàn trăm năm, hơn nữa quang đoàn xoay thật nhanh xung quanh hắn.

Lực hồn lực tự nhiên nhanh chóng bị hắn hấp thu, làm cho hoàn cảnh xung quanh vô cùng loạn.

Điều này cũng khiến cho Tố Vân Đào, phải cách xa Phan Vũ một khoảng cách, hắn cũng chỉ biết hộ pháp và đợi cho Phan Vũ thức tỉnh.

Rất nhanh thi thể của đám U Minh Lang, cũng bị thôn phệ sạch, kèm cả Hồn Lực mà bọn chúng phát ra. Xung quanh 1 dặm, hồn lực ở đâu tựa như bị đào rỗng, cỏ cây hoa lá cũng mấy đi một ít sinh cơ.

Phan Vũ từ từ mở mắt ra, trong ánh mắt của hắn lóe sáng, cơ thể của hắn cũng đã được bù đắp lại, do hắn bị suy dinh dưỡng khi mới xuyên qua.

Sưu ~

Tố Vân Đào thấy Phan Vũ tỉnh lại, hắn ầm thầm thở ra, sau đấy chạy tới chỗ Phan Vũ mở lời hỏi: “ Nãy là chuyện gì vậy, sau đệ lại hấp thu mất cái hồn hoàn đó? Đệ có bị đó là tự sát không hả? ”

Vừa mở tỉnh dậy Phan Vũ, vẫn chưa kịp load thì bị Tố Vân Đào mắng một trận, trong mắt của hắn cũng đầy là sự lo lắng.

“ Nghạch… đệ cũng chưa kịp nói cho huynh, thì Vũ Hồn của đệ đã lao tới ăn mất cái Hồn Hoàn kia rồi!” hắn bị những lời này của Tố Vân Đào, cũng không làm hắn tức giận, chỉ có sự ấm áp của tình thân mà thôi. Sau đấy, hắn mới bịa ra lý do để cho Tố Vân Đào không phải lo lắng.

“ Hả? Vũ Hồn tự cắn nuốt? nó có ý trí sao? ” trong cơn tức giận, hắn chưa kịp mắng thêm thì đã bị Phan Vũ dội gáo nước lạnh, liền đứng hình mất 5 giây.

Những câu nói làm cho Tố Vân Đào đầy đầu dấu chấm hỏi, cái tình huống này hắn tựa hồ chưa nghe qua bao giờ.

“ Đúng, nó tự thoát ra rồi cắn nuốt mấy cái hồn hoàn đó! Tựa hồ đối với đệ không xấu, hồn lực trong cơ thể đệ ngày càng tinh thuần hơn. ” thấy Tố Vân Đào bị hắn lừa quay vòng vòng, vì vậy mà hắn lại tiếp sử dụng nghệ thuật nói chuyện.

Thấy mặt của Tố Vân Đào không quá tin tường, Phan Vũ từ từ đi tới phía trước, rồi dựng lại trước cây đại thụ lớn.

Hắn chỉ giơ cánh tay trái lên, từ lòng bàn tay sáng lên, Hồn lực từ từ được áp xúc, rồi lại áp xúc đến lúc Phan Vũ cảm thấy được liền, vung tay ném ra ngoài.

Vù Vù Vù…

Quả cầu hồn lực được áp xúc, bị Phan Vũ ném mạnh ra ngoài, nó bay với vận tốc cực nhanh va chạm vào cây đại thụ.

Rầm ~

Sau đó một tiếng nổ lớn vang lên, kèm theo một lượng sóng dư ba nhỏ bắn ra ngoài, làm cho quần áo của hai người lay động trong gió.

Bùm ~

Âm thanh nổ lớn, toàn bộ thân cây va chạm với quả cầu Hồn lực bị phá hủy hoàn toàn, chỉ còn mỗi gốc và cách tán lá lẫn cành cây.

Bịch ~

Nó rơi xuống, làm cho khói bụi cũng tan đi, để lộ ra một chiến tích mà quả cầu đó làm ra.

“ Hả!!! ”

Miệng Tố Vân Đào há to, đồng tử giãn ra vì kinh ngạc không thôi, chuyện gì vừa mới xảy ra, chỉ là Hồn Lực cấp 10 mà thôi, sao có thể đánh ra ngang với Đệ Nhất hoặc Đệ Nhị Hồn Kỹ của hắn chứ.

“Ừng ực…! Sao đệ có thể làm được như vậy? ” Tố Vân Đào lắp bắp, tò mò hỏi.

“ Vân ca hỏi là cái quả cầu, hay là cách tạo ra nó? ” thấy đã đánh lạc hướng được Tố Vân Đào, Phan Vũ liền chuyển qua chuyện về áp xúc Hồn Lực thành quả cầu.

Thực ra, về chuyện áp xúc đó, hắn cũng đã từ thử qua nhiều lần nhưng đều thất bại, hơn nữa việc ngoại phóng hồn lực khi mới chỉ giai đoạn Hồn Sĩ thực sự rất khó.

Nhưng nếu để cho hồn sư bình thường nghe được câu này, bọn hắn sẽ chửi cho Phan Vũ tỉnh lại, ngoại phóng Hồn Lực chỉ có các Hồn sư cao cấp mới làm được, còn các bọn chỉ lét đét cấp 10, 20 hay 30 với hai, ba vòng Hồn hoàn thì mơ đi nhé.

Quay trở về hiện tại, Tố Vân Đào đang nhìn chằm chằm Phan Vũ, nghe hắn giải thích, nhìn qua sức công phá của quả cầu đó, lẫn việc dễ dàng để tạo nói, Tố Vân Đào biết nó có thể là một loại tự sáng tạo Hồn Kỹ.

Phải biết ở Đấu La đại lục, hồn kỹ chỉ xuất hiện ở những hồn sư có hồn hoàn, đó là thường thức, nhưng trong đó lại có vài tên hồn sư thiên tài, hoặc là quái vật. Bọn họ, tự sáng tạo ra chiêu thức, mà không cần tới hồn Hoàn hay hồn kỹ.

Và bọn họ xưng nó là Tự sáng tạo Hồn Kỹ, mà những tên sáng tạo ra chúng không ai là không phải cường giả có tên tuổi trong hồn sư giới.

Ngay trước mặt Tố Vân Đào, là một chiêu thức giống với tự sáng tạo hồn kỹ, vì thế mà sau khi hoàn hồn thoát ra sự kinh hãi, lúc này trong mắt hắn giờ đang tỏa sáng, nhìn Phan Vũ.

Thấy được vẻ chờ mong của Tố Vân Đào, Phan Vũ biết qua ải, không phải giải thích về việc cắn nuốt hồn hoàn, về bí mật này hắn muốn ít người biết càng tốt.

Không để Tố Vân Đào thất vọng, hắn từ từ mở miệng nói: “ Chiêu thức vừa rồi, đệ gọi nó là La Toàn Hoàn ( Rasengan ), trong một lần đệ tập luyện, thì chợt nhìn vào một quả bóng nước, khi đệ chơi đùa với nó… ”

Đang nói chuyện tới điểm quan trọng, Phan Vũ liền dựng lại, chuyện này là cho Tố Vân Đào sốt ruột không thôi, hắn liền thúc giục nói: “ Tiếp đi, sao đệ lại dừng lại đến lúc quan trọng vậy! ”

“ Rột, Rột ”

Chợt tiếng đá trống phát ra tự bụng của cả hai, Phan Vũ trờ mắt nói: “ Đại ca à, tí nữa nói cũng được, nhưng bây giờ tối rồi, với lại chúng ta từ sáng tới trưa, đã có gì bỏ vào bụng đâu! ”

Hắn xoa bụng, ngồi bệp xuống rồi chỉ tay lên trời, lúc này Tố Vân Đào cũng cảm thấy đói, và phát hiện trời đã tối đen, thực sự thì hai chuyện vừa rồi làm cho hắn không để ý tới cảnh vật xung quanh.

Cả hai thực sự rất bất cẩn, may mắn là do động tĩnh cắn nuốt của Phan Vũ qua lớn, cộng thế việc uy áp đến từ Vũ Hồn Vạn Biến của hắn, làm cho bọn Hồn Thú không dám bén mảng tới khu này.

“ Chúng ta dựng lều, nghỉ tạm ở đây đi, ở này cũng an toàn! ” thấy lời của Phan Vũ cũng đúng, sau khi quan sát xung quanh.

Hắn liền lấy ra dụng cụ nấu ăn, từ một hồn đạo khí rẻ tiền mà hắn lấy được trong Phân Điện của Vũ Hồn Điện, rồi cả thức ăn mà Ti Ti đã chuẩn bị từ trước.

Phan Vũ cũng tới, phụ giúp cho Tố Vân Đào, vừa giúp gỡ thịt của một loại Hồn Thú giống lợn, đặt lên nướng, hắn cũng nói cách mà tạo ra chiêu thức đấy: “ Khi chơi đùa chán, đệ liền nảy ra ý sao không tự rót hồn lực vào ra, và thế là…. ”

“ Là sao? Thành công đúng không? ” vừa nướng thịt, Tố Vân Đào chờ mong nói.

“ Ha ha… Vân ca, huynh nghĩ xem huynh còn chả thành thạo điều khiển hồn lực, thì huynh nghĩ một tên gà mờ như đệ thành công sao! ” Hắn liền mở miệng cà khịa Tố Vân Đào.

“ Ách ~ cũng đúng, nhưng sao nãy đệ lại có thể tạo ra nó? ” khi bị nói vậy Tố Vân Đào cũng cảm thấy đúng, nhưng nghĩ lại thấy có lỗ hỏng.


“ Ngạch… ” Lần này hắn tự bóp *** rồi, ban đầu không nên nói dối làm gì.



Siêu Phẩm truyện Bóng Đá Việt Nam. Main lý trí, chịu khó. Hack không quá bá, cần rèn luyện mới có thể thành tài. Main hiện chuẩn bị sang Bundesliga. Cam đoan chất lượng nhảy hố. Mời bạn đón đọc
— QUẢNG CÁO —