Đạo Tình 2 [Tùy Tâm - Lam Tư]

Chương 27: ...



Về đến Lam Gia , Tùy Tâm mệt mỏi bay thẳng lên phòng . Đến khi lưng chạm đến chiếc giường , cô mới an tâm thở dài một tiếng .


Chẳng ngờ rằng cũng có lúc đầu óc lại chẳng lo lắng thứ gì . Lâu nay cất giấu một người đã lâu , bây giờ thật sự đã được thoải mái .


Tùy Tâm trở mình , đúng lúc Lam Tư mở cửa bước vào .


Anh dịu dàng đi đến bên Tùy Tâm , Tùy Tâm theo đà bật ngồi dậy .


-" đã nói chuyện xong rồi ?". Lam Tư đến ngồi cạnh Tùy Tâm , bàn tay vén những loạn tóc bên tai cô .


Tùy Tâm gật đầu , sau đó cô nắm lấy tay Lam Tư đang ở trên mặt mình -" nói ra rồi thật sự rất thoải mái , thế nào hôm nay cũng sẽ ngủ ngon ". Cô hí hửng hôn lên bàn tay của anh .


Lam Tư khẽ cười , anh rút nhanh bàn tay của mình lại , sau đó thuận thế đè Tùy Tâm xuống , người anh áp đảo trên người cô . Men đôi môi dọc theo làn cánh môi đến vành tai , anh thả hơi nóng của mình vào rồi buông lời ám mụi -" đương nhiên , tối nay anh sẽ giúp em ngủ ngon ".


Hơi thở của Lam Tư nóng như lửa , mùi hổ phách cứ nhàn nhạt như vậy xông vào thính giác của Tùy Tâm khiến cô ấm áp như được chở che bảo vệ . Tùy Tâm cũng không kiêng nể , hôm nay tâm trạng cô thật sự rất vui , chỉ muốn vứt bỏ hết bụi trần và ở cùng người đàn ông tên Lam Tư này .


Tùy Tâm khoác hai tay lên cổ Lam Tư ghì mạnh xuống đến mức chiếc mũi cao thẳng của anh chạm phải mũi cô . Tùy Tâm khẽ cười dâng chiếc môi hôn lên chiếc mũi cao ấy , dọc theo hơi thở hôn đến chiếc môi mỏng mê người của anh .


Hơi thở của Lam Tư ngày càng nặng , anh chóng hai tay xuống giường để giảm bớt sức nặng của cơ thể mình . Yết hầu hơi xuống bất kiểm soát . Đôi môi anh cũng bắt đầu tham lam muốn thêm nữa .


Bàn tay Lam Tư nhanh chóng trượt xuống phần eo của Tùy Tâm ghì mạnh . Tùy Tâm cảm nhận được ngọn lửa nóng đang cháy hừng hực trong người Lam Tư , và cũng cảm nhận được cái gì đó cọ cọ bên dưới đùi .


Tùy Tâm nhịn cười dở trò thách thức -" ây da , em không muốn ăn cơm trước kẻn đâu ". Vừa nói bàn tay cô vừa vuốt tấm lưng rộng lớn của anh .


Lam Tư cũng rất nhiệt tình đáp trả -" ngày mai anh sẽ thông báo cho Lam Bang , lễ cưới sẽ tổ chức vào một tuần sau . Giờ thì em hãy ngoan ngoãn một chút ". Vừa nói bàn tay anh vừa vuốt ve gương mặt diễm lệ của Tùy Tâm , đôi môi cũng tham lam lại tham lam cắn đứt nút áo đầu của sơ mi cô rồi tiến vào bên trong .


Tùy Tâm sợ nhất là nhột , cô cười khanh khách lên , bàn tay vừa đẩy Lam Tư , loạn xạ đẩy cả đầu anh ra khiến cho mớ tóc rối lên trông rất buồn cười .


-" em muốn được cầu hôn cơ , không cầu hôn em sẽ không gả ". Ánh mắt Tùy Tâm nhướng lên làm bộ dạng thách thức .


Lam Tư cười thấp , môi anh lại chui vào phần cổ của Tùy Tâm làm càng , đôi môi cũng mấp mấy vài chữ , bàn tay thì siết chặt eo Tùy Tâm -" em dám không gả , ửm?".


Bị Lam Tư siết lại thiếu chút ngạt thở , Tùy Tâm lại nhanh chóng diễn ngay một màn khóc thương thảm tỏ vẻ bị kẻ mạnh ức hiếp rất thảm thương .


-" em chỉ muốn để dành cho đêm tân hôn thôi , lão đại như anh cái gì cũng nhịn được , chẳng lẽ cái này cũng không nhịn được sao ?" . Nói rồi Tùy Tâm cố gắng rặn ra vài giọt nước mắt , hốc mắt đỏ lên khiến cả giương mặt cũng ửng hồng .


Chưa bao giờ Lam Tư lại thấy thất bại như vậy , anh lại sợ nước mắt của Tùy Tâm chứ .


Sợ cô khóc , Lam Tư nhẫn nhịn rời khỏi người cô , nằm sang bên cạnh . Tự trách đời sao lại xô đẩy để anh chịu thua dưới tay cô bé này chứ ?


Tùy Tâm biết chiêu thức của mình đã có tác dụng , cô hí hửng trong lòng rồi lăng qua ôm lấy Lam Tư vùi đầu vào lòng ngực to rắn chắc của anh .


Lam Tư chỉ biết câm nín không biết nói gì . Anh cứ nằm im đó không nhút nhích mặc kệ Tùy Tâm như con sóc sờ tới sờ lui cọ tới cọ lui . Bản thân lại nghĩ đến câu nói của cô lúc nãy " chẳng lẽ anh không nhịn được sao ?".


Chuyện này mà truyền ra bên ngoài thì cái mác lão đại của anh chắc phải viết ngược .


Cố gắng kiềm chế bản thân , mà cục bông nhỏ trong lòng cứ cọ tới cọ lui . Lam Tư đẩy mạnh Tùy Tâm ra dứt khoác đứng lên bước khỏi giường .


-" anh đi đâu vậy ?". Tùy Tâm hài lòng cười như điên vẫy gọi Lam Tư đang bước đến cánh cửa .


Rầm .


Sau cánh cửa đóng lại là Tùy Tâm ngồi ôm bụng cười ra nước mắt .