Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa 2

Chương 30: Lật bài ngửa (1)



Lý Uyên xoay đầu nhìn, chỉ thấy Dương Quân Quân cười, nụ cười như có như không nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy sự hả hê đó khiến cho cô dù có chết cũng không quên được.

Đầu cô giờ đây trống rỗng, không biết nên nói gì, chỉ đứng như tượng.

Không dám biểu lộ sự sợ hãi, chỉ có thể đứng đó trưng ra gương mặt không hiểu gì.

Dương Quân Quân cười, gương mặt bà hiện rõ sự châm chọc:

“ Tiểu Uyên, con muốn giấu chuyện bản thân có thai thì cũng nên chú tâm vào. Lúc nãy trên đường về, dì đã sai người vào bệnh viện để hỏi rồi. Vốn dĩ bệnh viện phải bảo vệ hồ sơ của bệnh nhân, nhưng con là con cái nhà họ Lý, cha mẹ muốn biết bệnh tình của con chẳng có gì là mờ ám, bác sĩ đương nhiên không giấu diếm mà đem đưa cho dì”.

Dương Quân Quân giơ điện thoại, trong màn hình chính là hình chụp giấy khám của cô.

Lý Uyên nắm chặt tay, cô không nói gì càng khiến cho mẹ kế hả hê, bà lại nói thêm nhũng suy đoán của bản thân:

“ Con chắc chắn không muốn để cho ai biết được việc này, nhưng tại sao lại không nói bác sĩ giữ kín miệng cơ chứ? Vì không có thời gian? … À, lúc nãy đến bệnh viện ta thấy con rất gấp gáp, có lẽ … đang chuẩn bị rời khỏi đây, có đúng không?”.

Bị nói trúng tim đen, chột dạ, Lý Uyên lắc đầu, nhanh chóng phản bác:

“ Không phải”.

“ Phải hay không chỉ cần kiểm tra là rõ thôi” - Lý Hoàng Hoàng bấm điện thoại rồi lên tiếng. Giọng điệu chẳng hề có ý công kích, chỉ là muốn góp vui.

Còn chưa kịp suy nghĩ bước kế tiếp nên làm gì thì đã nghe thấy tiếng đập bàn thật to, tiếp theo đó chỉ thấy được Lý Lăng Hách xông đến rồi tát cho cô một cú trời giáng, kèm theo giọng nói không thể nào khinh miệt hơn: