Còn Nhớ Tên Nhau

Chương 17: Nhận tổ quy tông



- Trạch Nguyên, cuối cùng cũng gặp được cháu. _ Lưu gia gia thấy cháu trai đến liền vui vẻ gật gù

- Gia gia. Anh

      Hôm nay Lưu Trạch Nguyên trở về nhận tổ quy tông, người đi cùng anh là Lưu Trạch Uyên. Anh kính cẩn chào gia gia một tiếng sau đó quay sang chào Lưu Trạch Tâm.

- Đi! Chúng ta đến từ đường. Cô chú đều ở đó hết rồi.

- Đi thôi, Trạch Nguyên chào mừng em quay về.

      Trên đường đi Lưu gia gia hỏi Lưu Trạch Uyên Tiêu Chính Kỳ và Phó Chính Đình đang ở nơi nào thì anh chỉ nói họ đang bận công việc ở thành phố T không quay về kịp. Ông lão không nói gì nữa. Công việc của cháu trai ông không tham dự, dù sao thì hai người đó cũng quen thân với Lưu Trạch Nguyên không sợ họ có ý kiến.

       Sau khi khấu bái tổ tiên, Lưu gia gia kêu Lưu Nhã Ninh_ mẹ của Tiêu Chính Kỳ điền lại tên trên ô trống trong gia phả mà 28 năm qua ông vẫn chừa ra. Lưu Nhã Ninh vâng dạ rồi làm theo lời cha mình căn dặn.


- Trạch Nguyên, đây là bản chuyển nhượng 10% cổ phần của con. Nghe nói con sắp kết hôn rồi, sắp xếp hôm nào rãnh đưa con bé về thăm ta có được không?

- Dạ vâng!

- Ba! Tại sao lại là 10%? Nó kết hôn rồi?_ Lục lão gia lên tiếng

- Trạch Hoàng chẳng phải đã từ chối thừa kế sao ba? Ba mang 5% đó cho Trạch Nguyên sẽ không công bằng với Nhân Mạn và Nhân Ly_ Lưu Nhã Tịnh cũng ra mặt nói với Lưu gia gia

- Đại cô mẫu, lục thúc, Trạch Hoàng là tặng 5% cổ phần cho anh trai làm quà mừng cưới không phải từ chối thừa kế như Nhân Mạn và Tiểu Ly. Sao lại là không công bằng được?_ Lưu Trạch Tâm lên tiếng giải vây.

- Gia gia, gia đình con đã trở về, ngoài tên mẫu thân con được thêm vào con còn muốn thêm tên của vợ sắp cưới vào, gia gia người đã hứa rồi.

- Được được, Nhã Ninh viết thêm...


- Không được, Trạch Nguyên con mới về không hiểu quy tắc cô mẫu không trách con, nhưng sau khi chính thức bái lễ ở từ đường thì mới được thêm tên vào gia phả. Gia gia cho con thừa kế sớm cổ phần là đã phá vỡ quy tắc vì con rồi, con đừng làm khó gia gia_ Lưu Nhã Tịnh nhỏ nhẹ giải thích.

- Đúng vậy, sao có thể đề tên khi chưa bái lễ được_ Tam lão gia cũng phụ hoạ theo.

- Nhị ca, anh dẫn chị dâu về đi, sau đó  bái đường theo quy cũ rồi thêm vào cũng không muộn, giống như phu phụ em đây, đúng không Giai Di _ Lưu Trạch Vũ vừa nói vừa đưa mắt nhìn về vợ anh ta, Dương Giai Di từ khi thấy Lưu Trạch Nguyên bước vào cửa đã như người mất hồn. Cô ậm ừ .

- Nhưng...

 

      Lưu Trạch Nguyên định nói thì bị Lưu Trạch Uyên đứng sau lưng khéo léo kéo kéo vạc áo vest của anh. Anh hiểu ý liền đổi chủ đề


- Nhưng hiện tại sức khỏe của cô ấy không tốt lắm, để một thời gian nữa rồi con dẫn cô ấy về.

- Trạch Uyên, tụi con là cộng thê mà, sức khỏe nó không tốt sao không đưa về đây nhờ Thần Hi chăm sóc_ Lưu Nhã Tịnh thăm dò.

- Cô ấy gặp tai nạn, vừa ra viện không lâu không tiện ngồi xe xa quá. Cô mẫu an tâm, ở bên đó có Bạch gia chăm sóc sẽ mau khoẻ lại thôi.

- Trạch Nguyên, vậy con muốn đến viện nào ở?_ Lưu Nhã Ninh ôn hoà hỏi cháu trai. Bà là người thanh cao nhã nhặn thấy chuyện này ngày một bị dồn lên người con dâu tương lai của mình liền bẻ sang chuyện khác.

- Hay là ở nhà chính với ông nội đi _ Lưu gia gia giành phần

- Gia gia để con ở chỗ của Trạch Uyên Chính Đình đi. Con và họ là bạn thân cũng không ngại ngùng với nhau. Trái lại ở chỗ của ông sẽ phiền tới các cô chú.
- Được _ Lưu gia gia nhìn ánh mắt âm trầm kiên định của cháu trai, ông cũng không ép anh.

      Sau khi kết lễ, Lưu Trạch Uyên dẫn Lưu Trạch Nguyên đến Đông Viện. Đứng trước cổng đá hình bán nguyệt bên trên đề 5 chữ Đông Phương Uyên Ương Viện. Khu trang viên này được xây dựng nữa hiện đại nữa cỗ kính vô cùng rộng lớn dù là đứng trong mấy biệt viện kia gióng trống khua chiêng thì mấy biệt viện khác cũng không hề nghe thấy, 5 khu nhà ở được xếp theo hình ngũ giác, 3 cái cổng lớn theo hình vòng cung, trong đó cổng chính đi thẳng vào nhà lớn gồm gia đình Tam lão gia, Đại cô mẫu, Lưu Trạch Tâm và Lão gia gia ở

                         (Cổng chính)

                            Nhà lớn

(Cổng tây)                              (Cổng đông)
Tây viện                                  Đông viện

          Hậu tây                  Hậu đông     

              Viện.                       Viện

   

   

     Cổng đông đi vào biệt viện phía đông gồm Tiêu Chính Kỳ Lưu Trạch Uyên, Phó Chính Đình ở. Phía đông của đông viện bắt đầu từ ngang nhà nhà lớn là một ngọn núi hình vòng cung đến Hậu Tây viện cao khoảng 900m rộng 1400 ha, bên trong lòng núi đá được xây một hệ thống nhà ở và trại huấn luyện khổng lồ ẩn chứa cả bang Dạ Nguyệt, phía sau Hậu đông viện còn có một sân bay nhỏ, tính luôn diện tích ngọn núi, khu nhà và đường xá bên ngoài khu đất thuộc Lưu gia sở hữu là khoảng 2000ha (20km²). Bên ngoài ngọn núi là một cái vườn rất lớn đều là do Tam Mộc và Thần Hy cho người trồng trọt, họ nghiên cứu nhiều thứ nên trồng nhiều hoa lá và thảo mộc, quản gia đông viện cũng nhân cơ hội đó trồng rất nhiều rau củ trái cây. Tiêu Chính Kỳ vài năm nay lại trồng hoa, anh trồng một vườn hồng gần cái đình hóng mát rồi lại trồng mẫu đơn dọc hết các lối đi, dù là Đại di mẫu có nói mẫu đơn là quốc sắc thiên hương là hoa của mẫu nghi gia chủ không được trồng thì anh cũng không chịu nhổ đi. Sau này Phó Chính Đình mới biết thì ra là do Bạch Ngân Hy thích mùi hương hoa mẫu đơn. Ở phía đông cặp sườn núi còn có một cái thác nước và một cái hồ tự nhiên. Nếu nói nhà lớn là nơi thờ cúng tổ tiên, là nơi cất giữ lễ giáo uy nghiêm thì đông viện chính là biệt viện rộng lớn xinh đẹp và quyền lực nhất.
                           Cổng đông

Vườn                                                   Thác

 Hoa                         Biệt                    Uyên

Hồng                       Viện                  Ương

                                Đông

                                                      Hồ nước

Đình mát.  

                              Dạ Nguyệt        

   

      Lưu Trạch Uyên dẫn anh trai đi một vòng, giải thích cho anh hết một vòng từ địa lý đến quy tắc sau cùng mới chêm vào một câu giải thích cho hành động lúc nãy của mình:

- Người phụ nữ trung niên mặc cổ phục màu tím than lúc nãy là Đại di mẫu Lưu Nhã Tịnh, lúc còn trẻ là do ông nội có lỗi với bà ấy khiến cho phu quân tương lai của bà ấy chết trong nước mắt, bà ấy cũng thủ tiết thờ chồng. Ông nội vì cắn rứt nên giao hết quy lễ trong nhà cho bà ấy, lời bà ấy nói ra có trọng lượng hơn cả ba của tôi bây giờ, mà ông nội cũng không ý kiến. Bà ấy đã nói "không được" thì tốt nhất nên đợi đến lúc anh cả nắm quyền gia chủ thay đổi cục diện nếu không dù cho Ngân nhi được điền tên vào gia phả thì cô ấy cũng sống không yên bình với bà ta.
- Tôi hiểu rồi. Đó là lý do chỉ có một mình anh tuyên bố danh phận của Ngân Nhi?

- Đúng vậy, tôi không theo hắc đạo, lại mang họ Lưu, danh chính ngôn thuận. Dù gì thì họ cũng ko muốn đắt tội với ba tôi, nếu như họ ko chấp nhận thì tôi đưa cô ấy về nước I ở vs ba mẹ tôi ở bên đó họ cũng ko dám tìm đến.

- Phó Chính Đình thì ko tiện vậy còn Tiêu Chính Kỳ? Dù gì Tiêu gia cũng rất có danh tiếng, không thể bảo hộ được một người?

- Nếu là người bình thường thì bảo hộ được, nhưng là vợ của Tiêu Chính Kỳ thì ko chắc. Tập đoàn TK Lưu gia có 30% cổ phần. Nếu Lưu gia tiến hành thâu tóm thì Tiêu gia cũng chỉ như cá nằm trên thớt.

- Ông nội???

- Tôi nói rồi, ông nội luôn day dứt chuyện năm xưa nên ông không bao giờ làm trái ý đại cô mẫu.

- Vậy anh cả thì sao?

- Đại cô mẫu không dám động đến anh ấy. Ngày đó ba mẹ và cả gia tộc họ ngoại của anh ấy đi du lịch gặp tai nạn máy bay khiến cho cả một dòng tộc diệt vong trong một đêm, chuyến bay đó là do đại cô mẫu sắp xếp. Ai cũng nghi ngờ bà ta nhưng không tìm được chứng cứ và động cơ. Nên bây giờ nếu anh cả lật lại vụ án đó truy cứu đến cùng thì ng lãnh tội là bà ta.
- Tôi nghĩ bà ta cũng sẽ không động đến anh.

- Vì sao?

- Vì ba anh bỏ đi năm đó cũng là do bà ta tính kế với gia gia. Nhưng chỉ vì lưu luyến một ánh nhìn của anh lúc nhỏ mà gia gia kêu cả nhà anh quay về .

- Nhà Tứ thúc thì sao. Lưu Trạch Vũ có vẻ không tầm thường.

- Anh ta đúng là không tầm thường. Năng lực của anh ta và tôi ngang ngửa nhau.

- Xét về phẩm chất anh hơn anh ta. Nếu anh là anh ta, lúc nãy anh sẽ không đá xéo vợ mình như thế.

- Hahahaaa. Đúng vậy. Anh ta nhỏ nhen hơn tôi. Còn Trạch Phong là một thằng phá gia chi tử, Trạch Hàm thì ...

- Cậu ta có vấn đề gì?

- Lưu Trạch Hàm là con thừa tự của Đại cô mẫu, nhưng tính cách anh ta lại giống nhị cô mẫu. Nhã nhặn ôn hoà, tất cả mọi việc của cậu ta từ nhỏ đến lớn đều là đại cô mẫu sắp xếp, giống như con rối vậy, cậu ta sống cùng vs vợ chồng Nhân Mạn tỷ ở Hậu tây viện. Còn hậu Đông viện để dành cho Nhân Ly sau khi lấy chồng. Nhà Lục lão gia thì sống ở Tây viện. Bây giờ Trạch Vũ có vợ nên Lục lão gia chuẩn bị đưa Tây viện cho cậu ta. Ông ấy dọn về nhà lớn.
- Hiểu rồi! Còn hắc đạo của Chính Đình?

-  Buôn vũ khí. Dưới trướng lão cửu có Lục Quân lần lượt Hàn Nhất Nhị Tam Tứ Mộc là Thanh Long Quân,Chu Tước Quân, Bạch Hổ Quân,  Huyền Vũ Quân, Đường Hi Quân_Đường Hi  và  Thần Hi Quân_ Vũ Thần Hi. Còn có 4 ám dạ, vừa là sát thủ vừa là hộ vệ Thất Lục, Bát Cữu, Cữu Thập, Cữu Thất. Thất Lục là người đang theo âm thầm bảo vệ Ngân Hy, mà Ngân Hy cũng chỉ mới biết mặt của Tam Mộc.

- Tam Mộc là anh chàng bản sao của anh?

- Hahaaa, anh ta làm màu nên thích đeo kính còn tôi bị cận nhẹ. Nói về kinh doanh và pháp luật cậu ta ko bằng tôi. Nói về hắc đạo cậu ta giỏi hơn tôi nhiều, cả khu trang viên này, không có 1 con vật nào bước vào mà không bị phát hiện dù là 1 con ong. Lấy Đông viện làm trung tâm xung quanh bán kính 30km lên không trung 15km không có bất kì đường bay dân dụng hay quân sự nào đi qua nơi này. Ngay cả vệ tinh bay ngoài kia cụp xuống cũng chỉ chụp được một quả núi toàn là cây cối. Tất cả là do anh ta kiểm soát. Về khoa học kỹ thuật đều do cậu ta và Chính Kỳ cùng nghiên cứu.
      Luyên thuyên với nhau một hồi đến khi quay lại phòng ngủ trời đã tối mịch. Họ cùng mang trên mình sứ mệnh chấn hưng gia tộc. Liệu lần này có dẹp yên được giông bão hay ko?