Con Đường Bá Chủ

Chương 2365: Tranh giành tình nhân?



“Thất Thập Tông?”

Sắc mặt Lạc Nam trở nên không dễ nhìn, trong đầu vô thức hiện ra hình ảnh của một tiểu cô nương béo mập đáng yêu…

Sau đó hình ảnh tiểu cô nương béo mập dần dần biến thành một thiếu nữ tuyệt mỹ linh lung, thiên chân vô tà đang nhìn về phía hắn nở nụ cười ôn nhu xinh đẹp.

Chính là vị hôn thê Lôi Giai Nghi, cũng là tiểu béo ú của hắn.

Mặc dù Lạc Nam không có nhiều hảo cảm với Thất Thập Tông nhưng chắc chắn cũng không có ác cảm.

Dù sao thì đây chính là thế lực thay đổi vận mệnh của tiểu béo ú, giúp nàng có thể phát huy và tận dụng khả năng của Vĩnh Hằng Cổ Thể, còn không tiếc công sức bồi dưỡng nàng thành người kế thừa vị trí Tông Chủ, khắp nơi tìm kiếm Vĩnh Hằng Thuộc Tính và Thiên Địa Dị Vật cho nàng.

Lạc Nam cũng đã từng tiếp xúc với sư phụ của tiểu béo ú, cảm thấy Thất Thập Tông Chủ là người thấu tình đạt lý, không ỷ thế hiếp người, không xem thường người có bối cảnh kém hơn như hắn, chỉ cần hắn có đủ năng lực liền không ngăn cản hắn và tiểu béo ú yêu đương.

Vậy nên từ lâu Thất Thập Tông đã nằm trong danh sách các thế lực mà Lạc Nam muốn kết làm đồng minh.

Ấy thế mà lần này Thất Thập Tông lại nằm trong danh sách thù địch của Tu La Giáo, hơn nữa chỉ xếp sau Thiên Lệnh Giáo một bậc.

“Thanh Thu, Tu La Giáo cũng có thù oán với Thất Thập Tông à?” Lạc Nam nhịn không được hỏi.

“Ta chưa từng nhìn thấy Tu La Giáo và Thất Thập Tông xảy ra xung đột.” Dạ Thanh Thu hơi suy nghĩ liền đáp:

“Nhưng nghe đồn giữa cao tầng của hai thế lực có ân oán, cụ thể thế nào thì ta cũng không rõ ràng.”

“Cao tầng hai thế lực có ân oán?” Lạc Nam hơi nhíu mày.

Hắn cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy điều này không phải là không có khả năng.

Hiện tại nếu chỉ đánh giá từ bên ngoài, Thất Thập Tông rõ ràng chẳng thể so sánh được với sự cường thế của Tu La Giáo.

Nhưng đừng quên một điều, vị tổ sư của Thất Thập Tông, cũng là tông chủ đời thứ nhất là người đầu tiên sở hữu Vĩnh Hằng Cổ Thể, loại thể chất này mạnh mẽ không cần thiết phải bàn cãi.

Hơn nữa tổ sư của Thất Thập Tông cũng không phải là nhân vật Chí Tôn tầm thường, mà là một vị Chí Tôn tự sáng tạo ra Thất Thập Chân Công thanh danh hiển hách, có dã tâm ngấp nghé ranh giới Cấm Kỵ, chỉ tiếc đột phá thất bại dẫn đến thân tử đạo tiêu.

Mà một nhân vật dám ngấp nghé ranh giới Cấm Kỵ tuy rằng thất bại thì cũng là Chí Tôn bậc cao có chiến lực khủng bố.

Chỉ riêng có được tổ sư như vậy thì đủ thấy trong quá khứ Thất Thập Tông cũng là thế lực huy hoàng, tiếng tăm lẫy lừng, lịch sử không kém bất cứ Chí Tôn Thế Lực nào.

Hiện tại dù rằng Thất Thập Tông đã suy tàn hơn nhiều so với quá khứ thì họ vẫn còn đến ba vị Chí Tôn cấp cường giả phân biệt là Tông Chủ, Thái Thượng Trưởng Lão và Đại Trưởng Lão, đủ khiến ngay cả Thiên Địa Sủng Nhi như Vạn Linh Tộc cũng muốn nịnh bợ, kết giao.

Tuy chưa biết rõ ân oán hận thù giữa Tu La Giáo và Thất Thập Tông bắt nguồn từ đâu, nhưng Thất Thật Tông hoàn toàn đủ tư cách để bị Tu La Giáo xem là thế lực thù địch.

Mà điều này là thứ Lạc Nam không muốn nhìn thấy.

Hắn muốn trở thành cao tầng của Tu La Giáo…lại không muốn kết thêm thù hận với Thất Thập Tông của tiểu béo ú, điều này sẽ làm hắn khó xử vô cùng.

Thấy sắc mặt Lạc Nam trầm ngâm, Dạ Thanh Thu nhếch miệng trêu hỏi:

“Đang lo lắng cho tiểu hôn thê của ngươi chứ gì?”

Nàng từng đồng hành với hắn một thời gian ở Kiếm Châu để tranh giành Vĩnh Hằng Thuộc Tính với Thất Thập Tông, đương nhiên còn nhớ rõ dây mơ rể má của hắn với vị Thiếu Chí Tôn của thế lực đó.

“Ừm…” Lạc Nam không phủ nhận gật gù:

“Ta sợ rằng nếu ân oán đôi bên ngày càng chồng chất, ngày sau ta sẽ khó giải quyết quan hệ song phương.”

Quy tắc Tu La Thánh Chiến chỉ yêu cầu giết càng nhiều người của các thế lực thù địch càng tốt, nó không bắt buộc ngươi phải làm thịt tất cả thế lực, vậy nên Lạc Nam có thể chọn lọc không đụng đến người của Thất Thập Tông mà chỉ nhắm vào người của Thiên Lệnh Giáo.

Giống như việc thay vì giết 5 người của Thất Thập Tông và 5 người của Thiên Lệnh Giáo, Lạc Nam và Thủy Triều Tịch có thể chọn cách giết cả 10 người của Thiên Lệnh Giáo mà không đụng vào Thất Thập Tông.

Nhưng còn 16 vị Tu La Sứ Giả còn lại, làm sao ngăn bọn hắn nhắm vào Thất Thập Tông đây?

Nếu Tu La Sứ Giả giết người của Thất Thập Tông, thù hận của Tu La Giáo và Thất Thập Tông sẽ ngày càng chồng chất, vậy sau này Tu La Thánh Tử làm sao có thể cùng Thiếu Chí Tôn Thất Thập Tông đi chung một đường? làm sao Lạc Nam có thể nhìn mặt tiểu béo ú?

“Cái này rất đơn giản, ta có thể chỉ cho ngươi một con đường sáng.” Dạ Thanh Thu tràn đầy cơ trí nói.

“Rửa tai lắng nghe!” Lạc Nam hứng thú chờ đợi.

“Vòng kế tiếp yêu cầu săn giết kẻ thù…lại cũng không cấm cản 18 người các ngươi tự đối phó lẫn nhau.” Dạ Thanh Thu ánh mắt lấp lóe:

“Đây chính là chỗ độc đáo của Tu La Giáo, mọi thứ tuy rằng cũng có quy tắc nhưng không hề bị trói buộc.”

“Điều này đồng nghĩa với việc ngươi có thể ngăn cản 16 người kia nhắm vào Thất Thập Tông, hiểu chưa?”

Lạc Nam nghe vậy sáng rực cả hai mắt: “Nếu ta đem 16 tên kia cùng làm thịt, vậy đâu cần thi thố gì nữa đúng không?”

“Đúng vậy.” Dạ Thanh Thu hồi đáp:

“Cả 18 người ngoại trừ săn giết kẻ thù, còn phải đề phòng mình bị đối thủ cạnh tranh tập kích.”

Thủy Triều Tịch nhìn Lạc Nam bất đắc dĩ nói: “Thiếp cảm thấy 16 vị Tu La Sứ Giả cạnh tranh với chúng ta đều là người có bối cảnh ở Tu La Giáo, chàng làm thịt hết bọn họ sẽ gây nên nội bộ lục đục a.”

“Cái này cũng đúng luôn, vậy nên tất cả phải dựa vào bản lĩnh của tự thân ngươi.” Dạ Thanh Thu nắm tay Lạc Nam nhoẻn miệng cười:

“Ngươi tự cân nhắc mà hành động sao cho hợp lý.”

Lạc Nam hiểu ý gật đầu, đưa mắt xem tiếp các danh sách.

Thế lực thù địch được Tu La Giáo liệt kê như sau: Thiên Lệnh Giáo, Thất Thập Tông, Ẩn Thế Lưu Gia, Ẩn Thế Lục Gia, Vạn Binh Chí Quốc, Vạn Linh Tộc…

Khiến Lạc Nam vui mừng là ngoại trừ Thất Thập Tông ra thì những thế lực còn lại chẳng có quan hệ thân thiết nào với hắn, thậm chí còn xuất hiện thêm hai kẻ thù của hắn là Ẩn Thế Lưu Gia và Vạn Linh Tộc bên trong danh sách.

Các ngươi xem như xui xẻo rồi…

“Hệ Thống, ta muốn nhận phần thưởng, tiến hành triệu hoán ngẫu nhiên hai lần!” Mang theo tâm tình chờ mong, hắn hướng trong lòng hạ lệnh.

Thành công hoàn thành nhiệm vụ Biểu Hiện Kinh Nhân, tự thân đào thải hơn 1000 Tu La Sứ Giả, hy vọng hai lần triệu hoán ngẫu nhiên sẽ không để hắn thất vọng.

“KENG, bắt đầu triệu hoán ngẫu nhiên, đếm ngược 500 giây!”

“KENG, bắt đầu triệu hoán ngẫu nhiên, đếm ngược 500 giây!”

Lạc Nam vuốt cằm, cả hai lần triệu hoán đều cần 500 giây đếm ngược, tầm mắt của hắn ngày càng cao nên khoảng thời gian này thì thứ triệu hoán ra không quá lợi hại cũng không quá tệ, thuộc mức có thể chấp nhận được, để xem là ra con hàng gì.

Từng giây trôi qua, hai thanh âm thông báo cùng một thời điểm rốt cuộc vang lên:

“KENG, triệu hoán thành công, ký chủ nhận được 50 hành tinh vô chủ!”

“KENG, triệu hoán thành công, ký chủ nhận được Tứ Phẩm Chí Tôn Kỹ - Thiên Thu Trường Hà Chưởng!”

Lạc Nam cười toe toét, nhịn không được đưa tay vỗ vỗ mông hai mỹ nhân trong lòng xem như tán thưởng, có các nàng bên cạnh vận khí quả thật không tệ chút nào nha.

Trong các loại Vũ Kỹ hiện tại mà hắn sở hữu, cao cấp nhất là Ma Kha Vô Lượng của Phật Tu và Hoa Tàn Thế Vẫn của Đông Hoa Chí Tôn, cả hai môn vũ kỹ này được phân làm Tam Phẩm Chí Tôn Kỹ mà thôi.

Thiên Thu Trường Hà Chưởng là Tứ Phẩm Chí Tôn Kỹ, mạnh hơn cả Ma Kha Vô Lượng cùng Hoa Tàn Thế Vẫn, xem như một con ác chủ bài mới của Lạc Nam.

Thông thường Tứ Phẩm Chí Tôn Kỹ chỉ có Tứ Cảnh Chí Tôn trở lên mới có thể thi triển vì nó đòi hỏi nguồn năng lượng khổng lồ…nhưng Lạc Nam có Bá Đỉnh nên không bận tâm.

Khiến hắn ấn tượng ở chỗ, Thiên Thu Trường Hà Chưởng lại là vũ kỹ đặc biệt mà chỉ người vừa tinh thông Thời Gian và Tử Vong lực mới có thể thi triển.

Không sai, nó đòi hỏi cả Thời Gian và Tử Vong, hai loại lực lượng hoàn toàn riêng biệt để thi triển ra.

Cực kỳ quỷ dị và cường đại.

Về phần 50 hành tinh vô chủ thì càng không cần phải nói, Lạc Nam trực tiếp đem chúng nó luyện hóa vào Hóa Vũ Bá Thần Thể.

Số lượng hành tinh từ 200 chính thức đạt đến 250.

“Làm gì cái mặt hớn hở dữ vậy?” Dạ Thanh Thu liếc xéo mắt, phong tình vạn chủng.

“Ngủ với mỹ nhân chẳng lẽ không vui?” Lạc Nam cười hắc hắc, bắt đầu đè xuống hai mỹ nhân, bờ môi hôn lên.

Dạ Thanh Thu mơ mơ màng màng nói: “Đừng quên cửa sau!”

Thủy Triều Tịch trên mặt hiện lên vẻ tò mò: “Cửa sau vui hơn à?”

Giành một ngày một đêm ôn tình với hai mỹ nhân, Lạc Nam nhờ Dạ Thanh Thu dẫn đường vào bảo khố Tu La Giáo để mở mang tầm mắt.

Nói là mở mang tầm mắt, thực ra hắn muốn tìm kiếm một thứ vẫn chưa rõ tung tích.

Đừng quên nhiệm vụ cấp Sử Thi ban đầu mà Hệ Thống đưa ra cho hắn chính là nằm vùng bên trong Tu La Giáo để tìm lấy một loại vật phẩm cần thiết bí ẩn.

Ban đầu Lạc Nam phán đoán nó là Quỷ Hoàng Đăng dùng để ấp nở trứng Hoàng Gia Quỷ Tộc, nhưng sau khi đạt được Quỷ Hoàng Đăng trong bảo khố Kiếm Tây Thành thì suy đoán này liền bị loại bỏ, hắn chẳng còn chút manh mối nào với thứ vật phẩm kỳ bí kia…

Chỉ bất quá nhiệm vụ này không có kỳ hạn nên Lạc Nam cũng không vội vàng, thuận theo tự nhiên là được.

Bảo khố của Tu La Giáo là cả một hành tinh được xưng là Tụ Bảo Tinh.

Bên trong Tụ Bảo Tinh, vô số quả cầu ánh sáng có to có nhỏ lơ lửng và trôi nổi giữa không gian, mỗi một quả cầu lại ẩn chứa một loại vật phẩm khác biệt nhau, mỗi thứ đều là tinh phẩm trong tinh phẩm.

Lạc Nam đảo mắt nhìn một vòng liền choáng váng, tài sản của hắn ngoại trừ một số thứ tuyệt mật như Bất Tử Thụ, Tiên Thiên Hồ Lô Đằng ra thì vẫn là quá nghèo so với số lượng tài vật ở Tụ Bảo Tinh này, đúng với tên gọi Tụ Bảo Tinh của nó.

Nào là Cửu Phẩm Chí Tôn Đan Dược, Cửu Phẩm Chí Tôn Tài Nguyên, Vĩnh Hằng Thuộc Tính, các loại vật phẩm thất truyền tuyệt tích từ xa xưa, nguyên liệu đúc Chí Tôn Pháp Tướng, phương pháp đúc Chí Tôn Pháp Tướng…ngay cả Binh Nhân Tộc và Yêu Binh Tộc vô chủ đang bị phong ấn, mỗi thứ cần có số Tu La Điểm khổng lồ mới có thể ngó được.

Mà cũng đừng mơ có thể cướp được bất cứ thứ gì trong Tụ Bảo Tinh, đừng quên Tụ Bảo Tinh thuộc không gian của Tu La Giáo, bị Tu La Giáo thiết lập quy tắc ràng buộc, trừ khi ngươi sở hữu thứ gì vượt qua Cửu Phẩm Chí Bảo như nó để đầu tư vào ăn trộm.

Đang ngó nghiêng tìm xem thứ gì mà mình thật sự cần theo nhiệm vụ của Hệ Thống, Lạc Nam chợt cảm thấy lỗ tai đau nhứt dữ dội.

“Ây da…” Hắn nhảy dựng lên, đang định phẫn nộ đấm ra một quyền, chợt nở nụ cười thân thiện làm lành:

“Tịnh Dạ tỷ tỷ, đã lâu không gặp!”

“Tỷ tỷ cái rắm, đừng có tỏ vẻ thân mật.” Tịnh Dạ Tiên Tử hừ lạnh một tiếng véo lỗ tai hắn, trực tiếp đem Dạ Thanh Thu kéo trở về, tuyên bố chủ quyền nói:

“Thanh Thu là của lão nương, tiểu tử ngươi đừng mơ chiếm được.”

Nói xong, trong sự thèn thùng xấu hổ của Dạ Thanh Thu và ánh mắt trừng trừng của Lạc Nam cùng Thủy Triều Tịch, trực tiếp hôn lên bờ môi mộng đỏ của Dạ Thanh Thu, đầu lưỡi đinh hương còn duỗi ra liếm láp.

“Sư phụ….” Dạ Thanh Thu xấu hổ đến giậm chân, muốn đẩy Tịnh Dạ Tiên Tử ra nhưng không được, nhất thời vừa thẹn vừa lo, sợ Lạc Nam tức giận.

Liếc mắt sang nhìn hắn, chỉ thấy Lạc Nam nở nụ cười xấu xa và thích thú nói:

“Tịnh Dạ tỷ tỷ, ngươi đang cùng ta gián tiếp hôn môi đấy!”

“Phốc!” Tịnh Dạ Tiên Tử xém chút phun ra, tách khỏi môi Dạ Thanh Thu, hung hăng trừng mắt nhìn hắn quát:

“Ngươi vừa nói bậy cái gì? Lão nương khi nào cùng ngươi hôn?”

“Đêm qua ta vừa hôn môi Thanh Thu, hiện tại tỷ tỷ lại hôn môi nàng, chúng ta gián tiếp hôn chứ còn gì nữa? khà khà.” Lạc Nam rung đùi đắc ý nói.

“Ngươi…” Tịnh Dạ toàn thân nổi cả da gà, chỉ cảm thấy ghê tởm đến cực điểm, phẫn nộ quát:

“Ngươi dám làm vấy bẩn tiểu đồ của lão nương, đừng tưởng ta không dám làm thịt ngươi.”

“Ta còn muốn làm vấy bẩn cả tỷ tỷ.” Lạc Nam nở nụ cười xấu xa, trong lòng thầm nghĩ dám trêu tức ta, để xem ai tức hơn ai, muốn ta ghen với nữ nhân? Nằm mơ à?

“Tiểu tử thúi này đáng đánh.” Tịnh Dạ hung hăng muốn cốc lên đầu hắn.

“Đủ rồi!” Dạ Thanh Thu giận dữ chen vào giữa hai người, nghiến răng nghiến lợi:

“Các ngươi tiếp tục nháo nhào, ta bỏ đi một vạn năm không về.”

“Tốt lắm, bỏ đi theo ta!” Lạc Nam vỗ vỗ ngực: “Ta nuôi nàng cả đời!”

“Câm miệng!” Tịnh Dạ sắc mặt trở nên khó coi:

“Vì tên tiểu tử thúi này mà Thu Thu ngươi lớn tiếng với ta?”

“Ta…” Dạ Thanh Thu cắn chặt cánh môi.

Thấy nàng như vậy,Lạc Nam cũng không đành lòng, nghiêm mặt nói: “Thanh Thu không phải món hàng để chúng ta tranh giành, Tịnh Dạ tỷ tỷ ngươi có bao nhiêu giận dữ cứ trút lên người ta, đừng làm nàng khó xử.”

“Ra vẻ lương thiện? muốn biến lão nương thành ác nhân à?” Tịnh Dạ khinh bỉ nhìn hắn:

“Thủ đoạn còn non lắm!”

Lạc Nam nhún nhún vai, chỉ cần không đến mức chém chém giết giết, nàng nghĩ ra sao cũng được.

Ánh mắt của Tịnh Dạ nhìn Lạc Nam như muốn ăn tươi nuốt sống, hắn cũng trưng ra bộ mặt ngây thơ vô tội chớp chớp mắt nhìn lại nàng.

Thủy Triều Tịch âm thầm rùng mình, chỉ có thể tạm tránh ra phía sau.

Trong bầu không khí căng thẳng, một thân ảnh màu đỏ từ đầu đến chân bất chợt phủ xuống, hờ hững nói:

“Kim Tu La Lạc Nam, ngươi đi cùng ta một chuyến!”

Chúc cả nhà tối vui vẻ <3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:

- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn