Cô Vợ Mù: Ly Hôn, Anh Không Đồng Ý

Chương 495



Chương 495

 

Người đàn ông cảm thấy hành động của cô, có hơi ngẩng đầu liếc cô một cái, ánh mắt rất thâm sâu, không có chút tình cảm nào.

 

Bạch Hoài An hít vô một hơi, cảm thấy người này tướng mạo khiến cho người ta có một loại cảm giác quen thuộc không thể giải thích được.

 

Loại cảm giác quen thuộc này trước đây lúc gặp Diệp Văn Bình cũng như vậy, sau này trong lúc vô ý phát hiện ra, khuôn mặt của Diệp Văn Bình có chút chút giống với bố của cô – Bạch Quang Nhật.

 

Lễ nào người đàn ông này, bản thân đã từng gặp ở đâu đó rồi, hoặc là bộ dạng của anh ta và một người nào đó cô quen biết có vài phần giống nhau?

 

Bạch Hoài An vắt hết óc suy nghĩ, nhưng mà lại nghĩ không ra anh ta giống với người nào mà cô quen biết, hơn nữa bộ dạng của người này cũng không phải là khuôn mặt phổ biến.

 

Gô rơi vào trầm tư, quên mất phải di chuyển ánh mặt, đôi mắt đào.

 

hoa kia vẫn luôn dán lên người đàn ông này.

 

Trong mắt người đàn ông hiện ra sự nghi ngờ, sau khi đứng vào thang máy, nghiêng đầu nhìn về phía cô: “Có chuyện gì không?”

 

Âm thanh khàn khàn, giọng điệu phát ra cũng rất lạnh lùng.

 

Bạch Hoài An giật mình một cái, thoát khỏi mạch suy nghĩ, đối diện với ánh mắt lạnh lùng của anh ta, ngượng ngùng giật giật khóe miệng: “Không có gì, chỉ là cảm thấy anh rất giống một người mà tôi quen biết, không cẩn thận ngây người ra, thật xin lỗi.”

 

Lúc cô nói lời này, vẫn đang một mực đánh giá người đàn ông này, nội dung lời nói cũng mang theo một chút dò hỏi vô thức.

 

Người đàn ông bình tĩnh nhìn đôi mắt của cô, sau đó nghiêng đầu qua một bên, cúi đầu xuống nhìn dưới chân của chính mình.

 

Trạng thái không có thay đổi gì nhiều!

 

Bạch Hoài An nhíu nhíu mày, chắc là bản thân cô nhìn lầm rồi, người này rõ ràng không có quen biết với cô.

 

Sau khi đã nghĩ thông suốt, Bạch Hoài An cũng bắt đầu đem ánh mắt tập trung trên màn hình phản quang của điện thoại di động, đùng đùng gửi tin nhắn cho Hoắc Tùng Quân, lúc nhận được hồi âm của bên kia, khóe miệng có một chút dáng vẻ tươi cười ngọt ngào, toàn thân cũng mang theo một chút dịu dàng.

 

Ánh mắt của người đàn ông hơi hơi di chuyển, anh ta mím môi lại.

 

Cô ta làm sao có thể không nói tiếp nữa rồi? Không phải nói mình giống một người mà cô ta quen biết sao? Đây không phải là trích lời bắt chuyện tiêu chuẩn sao?

 

Lúc anh ta vừa bước vào thang máy, nhìn thấy cô gái này, cô có ngoại hình rất xinh đẹp, là kiểu xinh đẹp thu hút ánh mắt, đẹp hơn rất nhiều so với những minh tinh trên tivi mà anh ta từng gặp qua.

 

Nhưng mà lại không có lòng tham không đáy và kiêu căng như những cô gái kia, khí chất khắp người đều rất gọn gàng, khiến cho người khác nhịn không được mà muốn tới gần.

 

Lúc nãy cô vẫn luôn nhìn chằm chằm vào anh ta, người đàn ông cảm thấy trái tim của mình cũng theo đó mà nhảy dựng lên, nhưng mà hai người nói một câu, cô liền thu lại ánh mắt, một chút ánh sáng cũng không giữ lại cho anh ta.

 

Người đàn ông không được tự nhiên động đậy ngón tay thon dài của mình, cảm thấy trong lòng có phần không thoải mái.

 

Chần chừ rất lâu, thang máy cũng từ từ đi lên, ánh mắt nhìn thấy số tầng mà cô muốn đi, anh ta cuối cùng cũng mở miệng: “Xin chào, tôi là..”

 

Còn chưa nói ra tên họ của mình, đột nhiên thang máy lắc lư mãnh liệt, ánh đèn trong thang máy cũng tắt hết toàn bộ, một màn tối đen như mực.

 

Bạch Hoài An vội vàng vịn lấy thành của thang máy, ổn định cơ thể của mình, trong lòng vô cùng hoảng hốt.

 

Thang máy trục trặc rồi, số của cô cũng xui quá rồi, trước khi đi còn hứa với mẹ, nói là sẽ không có chuyện gì đâu, kết quả lại xảy ra chuyện này.

 

Giống như là lúc ra đi trên phim truyền hình, nói là sẽ sớm quay lại, cuối cùng là không thể quay lại được.