Cô Nàng Giỏi Võ

Chương 25



" Chuẩn bị xong hết chưa chuẩn bị đi thôi " Dạ chống cằm nhìn mọi người

" Đủ rồi " Mọi người gật gật đầu

Vì đây là trận chiến nguy hiểm nhất nên họ phải chuẩn bị rất kĩ càng không thể để xảy ra chuyện gì được, nếu xảy ra chuyện gì thì cái họ phải đổi lại đó chính là tính mạng của bản thân mình

Trong nhóm đi chiến đấu có nhóm lớp A0, 4 anh em nhà kia, cặp đôi sát thủ. Họ muốn đi để giúp đỡ, dù sao nhiều người mạnh thì sẽ dễ dàng hơn là ít người

Họ di chuyển lên đến ngọn núi cao nơi vua thây ma sinh sống, vừa đến nơi cảnh tượng khá kinh tởm, xung quanh có rất nhiều thây ma còn vua thây ma đang ngồi tạo ra thây ma cấp thấp

" Mọi người chia nhau tiêu diệt thây ma khác đi, bọn em nghĩ cách tiêu diệt con vua thây ma kia " Dạ chỉ đạo mọi người

Mọi người gật đầu, chia ra đánh bại các con thây ma khác

Dạ và Nguyệt đi đến chỗ con vua thây ma

" Con ngưòi? " Vua thây ma thấy hai người thì thèm thuồng chảy nước rãi nhìn bẩn thỉu

" Biết nói luôn à " Nguyệt nói nhỏ, điều này họ chưa nghĩ đến

Mà nếu biết nói thì chắc chắn con thây ma này cũng có suy nghĩ giống hệt con người chỉ là bản tính hung ác

" Cẩn thận đừng để bị thương, anh ghét nhìn thấy em bị thương lắm đấy " Dạ nhìn cô nhắc nhở

" Gì chứ đánh nhau với trùm cuối anh bảo không bị thương á? Sao làm được chứ " Nguyệt kinh hãi nhìn anh

Dạ mặc kệ không quan tâm, thi triển dị năng

Nguyệt thấy anh bắt đầu hành động thì cũng chạy vụt lên chiến đấu. Con thây ma này nhìn tướng to lớn béo phì nhưng phản ứng rất nhanh, cơ thể lại khá linh hoạt né được khá nhiều chiêu của cô. Anh ở ngoài nhìn thấy cô bị thương thì mặt mày nhăn nhó khó chịu

Đến thúc anh thi triển xong cũng là lúc xung quanh xuất hiện rất nhiều cột dị năng khác nhau

" Chạy lại đây nhanh " Dạ ra hiệu cho cô

Nguyệt nghe thấy anh ra hiệu liền chạy vụt lại ôm anh " Mệt quá à "

" Tí về tính sổ với em sau " Dạ gập tay, các cột dị năng xuyên thẳng vào người con thây ma

" Em có làm gì đâu " Nguyệt bĩu môi, nhìn con thây ma tan biến " Được rồi "

" Ừm " Dạ cười nhẹ, hôn cô

" Ưm " Nguyệt mở to mắt kinh ngạc, khi đã bình tĩnh lại thì cũng ôm anh phối hợp

1p

2p

3p

4p

5p

Nguyệt khó thở, đập lưng anh

Anh nhẹ nhàng rời môi, kéo ra sợi chỉ bạc lóng lánh

" Ha ha khó thở muốn chết " Nguyệt thở dốc, gục đầu vào vai anh

" Còn chưa tính sổ với em đâu " Dạ xoa lưng cô, di chuyển đến chỗ viên tinh thạch to lớn hơn cả cô

Viên tinh thạch rất lớn, nó có rất nhiều màu sắc hòa hợp lẫn nhau nhìn rất đẹp đúng là tinh thạch của vua thây ma có khác, hàng cực phẩm

" Muốn không " Dạ chỉ viên tinh thạch

Nguyệt nhìn viên tinh thạch to lớn thì mắt sáng như đèn pha ô tô gật mạnh đầu " Có có muốn "

" Để vào không gian tí về đưa cho em " Dạ cất vào không gian, xoa xe lăn đi xuống

" Sao rồi " Mọi người nhìn

" Xong rồi về thôi " Dạ gật đầu

" Hay quá " Mọi người vui mừng hô lên

Bây giờ thây ma vẫn còn nhiều nhưng vẫn có thể tiêu diệt, không lo có thây ma đuoejc tao ra nữa

Mọi người về nhà

" Nghỉ ngơi vài ngày đi " Dạ nói xong thì ôm cô đi về phía nhà chính

Mọi người gật đầu đã hiểu rồi cũng đi tắm rửa nghỉ ngơi

Trên phòng hai người

Sau khi tắm rửa xong hai người ngồi nói chuyện với nhau

" Tại sao anh có dị năng mạnh như thế nhưng sao chân vẫn là không thể đi lại được nhỉ " Nguyệt ngồi trên giường, nhìn chân anh

Dạ lắc đầu rồi nhún vai " Không biết, dù sao cũng chả sao ngồi xe lăn cũng không tệ như anh nghĩ "

" Nhưng chắc chắn phải có lí do gì chứ " Nguyệt vén áo tắm anh ra để lộ đôi chân thon dài không một cọng lông

" Kệ đi, không ảnh hưởng đến việc chuyện giường chiếu là được " Dạ dựa lưng vào thành giường, chống cằm cười

Nguyệt nghe xong thì đỏ bừng mặt " Anh nói chuyện đứng đắn chút đi "

" Gì chứ, chúng ta là vợ chồng mà, anh nói có gì là không đứng đắn chứ " Dạ cười nhếch

" Không nói chuyện với anh nữa đâu, em xem phim còn hơn " Nguyệt bĩu môi cầm điện thoại

" Anh nhịn lắm rồi đó vợ, được ngày nào thì hay ngày đó thôi " Dạ ôm cô, liếm tai cô

" Ưm~ Nào " Nguyệt rùng mình, đẩy anh ra

Dạ vẫn ôm chặt lấy cô, liếm mút chiếc cổ mảnh khảnh của cô

" Bỏ em ra, anh biến thái " Nguyệt đỏ bừng mặt

" Tha cho em đấy, lần tới anh không nhịn nữa đâu " Dạ rời môi khỏi chiếc cổ nhỏ nhắn của cô, ôm cô nằm xuống giường

Hai người nằm ôm nhau bỗng dưng cô lên tiếng

" Anh ơi có cái gì cứ chọc vào bụng em " Nguyệt ngây thơ nhìn anh

"… Không có gì đừng quan tâm, ngủ đi " Dạ im lặng một lúc rồi xoa đầu cô

" Vâng " Nguyệt gật đầu, lim dim mắt rồi ngủ trong lòng anh

Dạ thấy cô ngủ thì thở dài " Bao giờ mới lớn chứ, sắp không nhịn được rồi "

Anh cố gắng ngủ trong khi vật kia vẫn dựng đứng lên mà không có dấu hiệu xìu xuống