Chờ Đợi Lời Hồi Đáp Đến Muộn

Chương 14: Chương 14




Cuối năm lớp 8 tôi tạo một nick facebook nhưng tôi cũng không lên lướt thường xuyên cho lắm.

Chủ yếu tôi kết bạn với các em học lớp dưới trong ban sao đỏ và mấy người bạn của tôi cho tiện liên lạc khi cần thiết.

Mà cũng là, âm thầm theo dõi một người trên mạng xã hội.

Anh ấy chắc chắn không biết tôi là ai, tôi không đăng ảnh tôi, cũng chẳng post bài gì, chỉ đơn giản giữ tương tác bằng cách đăng những bức ảnh vô nghĩa mà thôi.

Năm học mới lại bắt đầu, năm nay tôi có một kì thi chuyển cấp cực kì quan trọng, tôi phải thật cố gắng mới được.

Nhưng hình ảnh của anh ấy không tha cho tôi.

Anh ấy luôn xuất hiện trong tầm mắt của tôi, có khi cười giỡn với đám bạn của anh cũng làm tôi chú ý.

Anh ấy đá bóng, Thu Hồng rủ tôi đi cùng, tôi cũng lấy danh nghĩa ấy đứng xem anh ấy.

Tôi thấy Ngọc mua nước cho anh ấy, tôi cũng đã từng làm vậy nhưng đều không công khai đưa cho anh ấy thôi.

Lớp tôi lại có thêm một cặp yêu nhau trong lớp, cô giáo chủ nhiệm năm nay của tôi là một người nghiêm khắc nhưng cũng rất tâm lí.

Cô chỉ nói các em chú ý học tập, kể những câu chuyện những cặp đôi yêu nhau cũng nhau phấn đấu đạt được những thành tích vượt trội.

Nếu như có thể tôi cũng muốn cố gắng cùng anh ấy.

Lớp 9, có kì thi học sinh giỏi thành phố và tỉnh, lớp tôi đăng kí thi tuyển chọn rất nhiều.


Gần nửa lớp vượt qua tuyển chọn vòng trường vào đội tuyển luyện thi trong đó cũng có tôi và anh ấy.

Tôi thi văn, anh ấy thi toán
Tôi là đứa con trai duy nhất trong đội bồi dưỡng Văn đi thi Thành phố.

Phòng tôi luyện thi và phòng anh ấy xát vách nhau trong dãy ba lớp liền kề.

Lớp đầu tiên là anh văn có Thanh Nhã, Thu Hồng, lớp thứ hai là văn cũng là lớp của tôi, lớp thứ ba là lớp toán
có anh ấy.

Chúng tôi vừa học xong buổi sáng, buổi trưa phải ở lại luyện thêm kĩ năng làm bài, buổi chiều vẫn phải tiếp tục học buổi chiều.

Giai đoạn đó quả thật rất mệt nhưng nghị lực cố gắng của tôi cũng vô cùng mạnh mẽ như một cỗ máy đang cháy rực và chỉ biết lao lên mà thôi.

Hôm đó là thứ 7, buổi sáng tôi vào trường hơi sớm, tôi một mình một cõi yên lặng ngồi một góc trong phòng học.

"Đi cùng tôi mua đồ ăn sáng không?" Thanh Phong hỏi
Tôi biết anh ấy cũng thường đi học sớm chỉ là lúc nghe anh ấy nói câu đó tôi hơi bất ngờ mà thôi.

Chúng tôi từ cuối năm lớp 8 đến giờ cũng chưa hề nói với nhau câu nào.

"Ở đầu đường có bán bánh mì, tôi làm biếng lội bộ"
"Có thể cho tôi mượn xe không?" Thanh Phong hỏi
"Tôi cũng chưa ăn sáng, tiện đường đi chung đi"
Thế là anh ấy chở tôi, tôi ngồi đằng sao vịn yên xe, gương mặt đối diện với tấm lưng của anh ấy.

Tôi nhẹ nhàng đặt má mình lên lưng anh ấy, anh ấy cứng người lại ngồi thẳng lưng lên, tôi cũng giật mình ngồi thẳng người dậy.

Hai đứa ngồi trong sân trường ăn sáng.

Mấy bạn trong đội tuyển cũng đã vô khá đông nhưng ai cũng tự lựa chỗ ngồi vừa ăn vừa nói chuyện.

Tôi thấy đám bạn anh ấy cũng đang bước hướng về phía chúng tôi, tôi đứng lên định đi.

Anh ấy nắm tay tôi lại, rồi buông ra.

"Có chuyện gì sao?" Tôi hỏi
"À, cậu!.

" Anh ấy chỉ nói vậy thôi
Tôi chợt nhớ ra tôi còn chưa viết xong mở bài cô giao, tôi lấy cớ này nói với anh ấy.

"Tôi cần làm bài tập"
Anh ấy chỉ gật đầu rồi tôi thẳng luôn vào lớp.

Thời tiết hôm nay cũng không được tốt, do đang là tháng mưa nên chuyện này cũng chẳng mấy khi lạ.

Kết thúc buổi sáng trời cũng bắt đầu mưa, Thu Hồng cầm sấp bài anh văn ngồi khoang liên tục, Thanh Nhã cũng cố làm bài.


Hoàng Huy ngồi viết chuỗi phản ứng hữu cơ, tôi vốn mù tịt về hoá học, nhìn cậu ta viết tôi muốn chóng mặt đến nơi.

Tôi ngồi mở sách giáo khoa học dẫn chứng, cũng kiếm việc cho mình làm thôi.

Lớp toán đã về gần hết, anh ấy ngồi dựa một mình ở góc cột hành lang.

Tôi đi qua ngồi xuống cạnh anh ấy.

Anh ấy cũng ngồi im nhìn tôi
Gió thổi mưa tạt vào hành lang, mấy đứa bạn tôi bên kia cũng la lên um sùm, gom đồ nhanh sụt vào trong lớp.

Tôi chạy vào trong nhưng đầu tóc bị mưa thổi hơi ẩm ướt.

Anh ấy lấy khăn đưa cho tôi, tôi không nhận
"Khăn này sạch, tôi chưa xài" Anh ấy nhìn tôi
Tôi chưa kịp trả lời, anh ấy lấy nguyên cái khăn chụp thăng lên đầu tôi rồi lấy tay vò vò.

Tôi nghe tiếng anh ấy cười, bất giác cả mặt tôi cũng cảm thấy nóng hừng hực lên.

"Tường ơi, cậu đâu rồi"
Là tiếng của Thu Hồng, tôi chưa kịp làm gì đã thấy cậu ấy thò thẳng đầu vào lớp.

"Wow" Cậu ấy cảm thán một tiếng rồi lui ra.

Tôi cũng lấy tay giật tay anh ấy ra, chạy đi.

- --------
"Ting" "Ting" tiếng báo tin nhắn message
Tôi mở máy lên
"Cậu thích Thanh Phong phải không?"
"Cậu ta không phải có bạn gái rồi sao?"
! !.


"Sao hai người,!.

.

,tôi thấy lạ lắm nhe, cảm giác này không biết nói sao nữa"
"Cậu cứ nói tôi nghe đi, tôi bảo mật thông tin tốt lắm"
Tôi nhắn đáp lại Thu Hồng
"Cậu không thấy hai thằng con trai thích nhau kì lạ lắm sao?"
"Có gì đâu kì lạ, bình thường mà"
"Kể tôi nghe đi, hai cậu là như thế nào?"
Tôi biết Thu Hồng đang thắc mắc đều gì, có lẽ cậu ấy đang suy nghĩ tại sao Thanh Phong lại làm thế với tôi, tôi cũng không biết tại sao anh ấy lại làm vậy nữa.

Đến tôi còn không biết vì sao?
Còn về việc anh ấy đang quen Ngọc đều này cả lớp đều biết, kể cả tôi.

Tôi chỉ có thể nhắn với Thu Hồng
"Chuyện này tôi cũng không biết phải nói sao?"
Nói chuyện qua tin nhắn khó quá, vẫn là để vào trường nói chuyện trực tiếp thì hơn.

Khi Thu Hồng nói chữ "bình thường", tôi cảm nhận được mình đã có người để tâm sự rồi.

- -------------
Tác giả: Có rất nhiều chuyện khó nói lắm phải không?
Kiết Tường: Ừ, ừ!
Thu Hồng: Không sao, tôi sẽ san sẻ cùng cậu.