Chạm Đến Tim Em

Chương 28: Không chút phòng bị



Tốc độ lái xe của Trắc Lâm được xếp vào hạng A chứ chẳng đùa, bởi vì trong bộ ba Trắc Lâm, Tư Đồ Tử Thiêm, Lệ Bái Nam thì cả ba ai cũng phải biết chút ít lặt vặt để sống trên thương trường. Xe lăn bánh vi vút trên đường lớn , bỏ xa bọn tép rêu nhà Tư Đồ ....

Tới khách sạn H thì Khả Khả bảo dừng lại....

- Tới đây thôi. Cảm ơn anh.

Trắc Lâm thấy có chút thiếu thốn:

- Làm bạn trai em từ chiều nhưng vẫn chưa biết tên em?

Khả Khả cười cười đầy ẩn ý:

- Possibilità

Trắc Lâm vẫy tay chào cô rồi nhẹ nhàng lướt xe đi...trong lòng nhen nhóm lửa tình" Khả Khả".

....

Địa bàn hoạt động của việc buôn bán vũ khí ở Bar không chỉ mở rộng trên khắp thế giới mà còn lớn mạnh trong nước.

Lần này, Tử Thiêm và Trắc Lâm được lệnh phối hợp trong lần vận chuyển khá lớn hàng nóng cho đối tác ở Trung Đông. Hai người liên lạc với nhau qua thiết bị điện tử kết nối với chỉ huy tại trụ sở của Lệ Bái Nam. Cả ba lúc nào làm việc cũng hết sức cẩn thận.

Chỉ là đối tượng lần này là Phi ưng, băng nhóm đã lui về ở ẩn bao năm, hôm nay đột ngột trở lại, đánh dấu lãnh thổ và chủ quyền tại Trung Đông. Lần này, lô vũ khí mà họ mang tới, hứa hẹn giúp bọn Phi ưng mở rộng thêm lãnh thổ. Hai bên cũng thỏa hiệp vui vẻ, hòa bình. Nhưng Phi Ưng rõ ràng là lật kèo, khi tên đứng đầu là Nam Trung nổ súng, bắt đầu trận đánh muốn lấy không lô hàng, giết người diệt khẩu.

Với tiếng tâm của Phi Ưng, cả ba cũng rất đổi ngạc nhiên trước thái độ của Nam Trung. Sự chủ quan của bộ ba làm tổn thất quá nặng nề. Hơn 250 anh em vận chuyển bị mai phục trong khu rừng thuộc dãy X phía sát khu vực giao hàng, hai người lãnh đạo là Trắc Lâm và Tử Thiêm chia nhau ra đánh trả, tiếc là quá gần khu vực của địch nên cả hai phải tạm lánh vào rừng.

Sau hơn 1 ngày tìm kiếm, Nam Trung không thấy dấu vết gì từ hai tên dẫn đầu, bọn người của phía Bar cử đi bị bắt giữ cũng không hé nữa lời.

Bên phía Trắc Lâm và Tử Thiêm chờ cứu viện. Trắc Lâm ngao ngán phán vài câu qua thiết bị điện tử:

- cho bọn tôi sinh tồn vài ngày đi.

Lệ Bái Nam nghiến răng nghiến lợi:

- hai cậu tập trung khu cao nhất ở đó. 10 phút nữa tôi cho máy bay tới thả bom tiêu diệt cả ổ đó luôn.

Tử Thiêm cẩn trọng:

- không được. Có thể tên ngáo nào đó mượn danh Phi Ưng làm chuyện này. Nhưng nếu chúng ta đánh úp sẽ mang lại hậu quả nghiêm trọng.



Trắc Lâm treo mình trên cành cây cao, vừa hái chút quả dại, vừa nói:

- vậy cậu sợ hắn?

Bên kia Lệ Bái Nam cũng nổi đủ gân xanh:

- Phi Ưng hay Đại Bàng đi nữa cũng chỉ như vậy mà thôi. Yên tâm 10p nữa tôi sang bằng chỗ đó.

Tử Thiêm ngăn lại:

- cho tôi 10 phút đi. Tôi có cách hay hơn.

Lần đầu Tử Thiêm như vậy. Thật là biết suy nghĩ cho đại cuộc. Bọn họ cũng để xem Tử Thiêm làm gì.

Thật ra trong 1 ngày mắc kẹt ở đây, Tư Đồ Khả Khả đã sớm liên lạc với anh trai.

Thấy anh đang công tác mà vướng băng lớn nên cũng hơi rén. Nhưng cái tánh ngứa tay ngứa chân lâu ngày nên không chịu được.

Khả Khả đã tới sát khu vực anh mình bị truy sát. Với những kẻ canh gác, cô cho người phóng dao hạ sát. Với những tên lính gác, Khả Khả trộn thuốc vào thức ăn và rượu, kết quả bọn chúng nằm la liệt trên nền đất. Còn kẻ âm mưu phía sau vẫn chưa hạ được.

Theo định vị cô tiến sát vị trí của anh trai....

ĐÙNG.......

Bất ngờ bị một tên phát hiện nên bọn chúng nổ súng về phía Khả Khả. Hai tên đàn ông kia cũng giật cả mình.

Cả bọn chia nhau ra nhìn về phía vừa có tiếng súng.

Tử Thiêm phát hiện cứu viện của em gái cũng vô cùng hồi hộp. Chưa kịp tay bắt mặt mừng đã bị tiếng súng tách nhau ra.

Đùng....

Thấy bóng dáng bịt mặt nhưng vô cùng quen thuộc thì Trắc Lâm vội vã chạy theo...

Tiếng súng, tiếng truy sát làm khu rừng thêm nhộn nhịp....

- bắt sống hết bọn nó....

Mấy thiết bị điện tử Khả Khả mang theo cũng khá hữu dụng. Chúng phát ra âm thanh tứ phía....



" bên này. Bên này nè"..

Bọn chúng tán loạn chạy khắp nơi. Tới khi cô phát hiện kẻ theo sát mình nãy giờ thì la lên:

- đứng yên.

Khẩu súng trong tay cô chỉa về phía anh. Nhưng gương mặt anh quá đỗi quen thuộc. Từ lần gặp gỡ trước, hầu như đêm nào cô cũng mơ thấy.

Khả Khả ngẩn ra hồi lâu thì bị anh cướp súng:

- con gái mà nghịch súng. Không ổn đâu.

Nói rồi anh bóp cò..

Một tên. Hai tên. Ba tên rồi nhiều tên ngã xuống.

Tiếng súng cũng thu hút bọn kia chạy loạn khắp nơi.

Khả Khả thì không chút phòng bị mà bị anh cướp súng.

Cô giận dữ trừng mắt :

- tên vô lại.

Anh cười nham hiểm:

- cũng không bằng em.

Cô nhảy về phía anh:

- Trả súng đây.

Anh ôm eo cô kéo nhẹ cái khăn che mặt:

- đúng là em thật.

Đùng.....

Cánh tay ai đó vừa trúng đạn. Máu bắt đầu loan đỏ cả cánh tay....mùi tanh đặc trưng xộc lên tận mũi
— QUẢNG CÁO —