Bóc Kẹo

Chương 52: Sa Xuống



Chương 52: Sa xuống

Nhóm dịch: Chiêu Anh Các

Cơn buồn ngủ nơi đáy mắt còn chưa tiêu tan, kɦoáı ƈảʍ mãnh liệt như mưa rào ào ào kéo tới, đâm tới toàn thân cô như bị điện giật.

"Ưʍ... A a a... Lâm . . . Uyên.” Khương Đường cong nửa thân trên lên, thấy mình đã bị anh trói lại không cho cựa quậy, chỉ có thể để mặc anh gian dâʍ, từng quả dâu được anh lặng lẽ đặt lên người tỏa ra hơi lạnh, huyệt nhỏ bên dưới bị anh ôm lấy, đầu cúi ở giữa hai chân, bên trong hoa huyệt quyến rũ nóng rát còn có cảm giác bị dị vật nhét vào.

Tay bị trói lại, cô dời mắt, đúng lúc đối diện với khuôn mặt đang tới đoạn cao trào của người phụ nữ trong màn hình.

Bên tai Khương Đường nóng lên, cô chẳng có thời gian đâu mà cảm thấy xấu hổ, huyệt nhỏ bị anh liếm thật sự quá suиɠ sướиɠ, cô cởi bỏ váy ra, đặt tay ở trên đầu anh, hai chân chủ động cuộn quanh cổ anh, sắc mặt ửng hồng, khó nén nổi la lên: “Anh ơi, anh ăn nhiều vào … Em cho anh tất cả…”
Tay Lâm Uyên đặt trên mông của cô, tham lam thưởng thức hang động lẳиɠ ɭơ mọng nước của cô, cứ như đang thưởng thức một ly rượu ngon đã được cất giữ lâu năm, mỗi khi thăm dò vào sâu hơn nơi cuống lưỡi lại phát ra âm thanh chậc chậc.

Thân dưới chảy ra dâʍ ŧɦủy̠, nhiễm ướt sô pha bên dưới thân hai người.

Tốc độ cọ xát nhịp nhàng, càng lúc càng nhanh, kɦoáı ƈảʍ không thể miêu tả giống như máy ép nước mở ra mức tối đa, càng lúc càng quấy nhanh hơn, chất lỏng nhanh chóng bắn tung toé, không để lại một chút chỗ trống.

Quả thực quá nhanh, quá mãnh liệt.

Hai chân nhỏ dựa ở trên người anh hơi quấn chặt lại, Khương Đường lên đỉnh.

Miệng Lâm Uyên rời khỏi nơi đó, âu yếm liếm lên những nơi dâʍ ɖịƈɦ tràn lan, giúp cô kéo dài kɦoáı ƈảʍ cao trào, nghiêng người về phía trước, đè cô ở dưới thân, vén mấy sợi tóc của cô lên hôn vào môi cô, trên chóp mũi anh còn vương chút chất lỏng.
Khương Đường nếm chút vị ngọt trên môi anh, mi mắt buông xuống... Hoá ra dị vật trong cơ thể cô ban nãy là dâu tây ư?

Cô nũng nịu đụng vào cánh tay anh, trong giọng nói mang theo âm thanh nỉ non: "...Anh mau lấy ra đi.”

“Không lấy.” Anh sờ tới eo cô, lấy quả dâu tây được đặt ở giữa hai bầu ngực của cô ra, vừa đặt ở bên miệng cô vừa nói: “Anh thích dáng vẻ huyệt nhỏ của em bị anh nhét dâu tây vào."

Bây giờ Khương Đường thật sự không thể nào nhìn thẳng vào quả dâu tây óng ánh nước đường ở trong lòng bàn tay anh, lại không ngăn được anh nhét quả dâu vào trong miệng của cô, anh chỉ nhét vào một nửa, vẫn còn một nửa lộ ra bên ngoài.

“Bây giờ thì cả trên và dưới của em đều được ăn dâu rồi nhé.” Trong giọng nói của anh mang theo mấy phần vui vẻ tối tăm khàn khàn.
Khương Đường ô ô như muốn khóc, không chịu nổi cựa quậy trong khuỷu tay anh, lại nghĩ đến đoạn phim ban nãy mình vô tình xem được… Quả nhiên, đàn ông đều thích chơi như vậy ư…

Lâm Uyên lại thật sự cảm thấy cảnh tượng trước mặt mình bây giờ đẹp tới không thể miêu tả.

Điện thoại di động vẫn luôn bị bỏ ở một bên bị anh cầm lên, bấm vào giao diện chụp ảnh, camera lia qua khuôn mặt với đôi mắt ngập tràn trong sương mù của cô tới đôi môi đỏ mọng như sắp chảy ra máu, bên trong còn có nửa quả dâu đỏ mọng nước, lớp vỏ bọc đường đã bị hòa tan chảy ra thành dòng, từ từ chảy xuống khỏi miệng của cô, dòng nước bạc chảy xuống lướt qua khuôn ngực no đủ của cô gái nhỏ.

Anh chỉ hơi dâʍ ɭσạи một chút, cọ xát chất lỏng dinh dính kia đến độ hai viên đậu đỏ dựng đứng lên. Trên vòng bụng bằng phẳng còn có mấy quả dâu bị anh đặt từ trước, màu trắng xen với màu đỏ, rõ ràng là hai màu sắc vô cùng hồn nhiên, lúc tiến vào trong màn hình di động lại y như một cảnh tượng sắc tình.
Bên tai còn có âm thanh nỉ non như có như không của cô, thực sự là một cảnh tượng hoạt sắc sinh hương*

(*) Hoạt sắc sinh hương: Bông hoa màu sắc tươi đẹp, mùi hương ngào ngạt.

Khương Đường cầu xin nắm lấy tay anh, lắc đầu với anh: “Đừng chụp..."

Lâm Uyên đang đắm chìm trong một loại tìиɦ ɖu͙ƈ biếи ŧɦái nào đó hơi nhướng mày, một tay cởi khóa kéo quần xuống, trầm giọng nói: "Ăn hết dâu tây đi anh sẽ bỏ qua cho em.”

Khương Đường bắt đầu nhai dâu, hương vị ngọt ngào lan tràn trong cổ họng, cô lúc này cũng chẳng có tâm tư đâu đặt lên hương ngọt do mỹ vị mang đến nữa, đôi mắt của cô liên tục nhìn chằm chằm vào điện thoại di động của anh.

Thật giống như... Thực sự đang có người cách một lớp màn hình nhìn chằm chằm cô vậy.

Bên dưới điện thoại di động, ƈôи ŧɦịŧ cương cứng đã bị thả ra ngoài, diễu võ dương oai đánh ở trên bụng cô, lại hơi chạm vào quả dâu tây bên trên.
Động nhỏ mới vừa đi qua cao triều vẫn vô cùng ngứa ngáy, lại từ từ bắt đầu tiết ra dâʍ ŧɦủy̠, cặp mông vừa tròn vừa vểnh dựng đứng, khát vọng được côn ŧɦịŧ to dài kia xuyên qua.

Cô vô lực nắm lấy mép sô pha, móng tay hãm sâu vào bên trong, chân nhỏ yếu ớt khoác lên trên eo anh, khẽ chạm vào côn ŧɦịŧ nóng tới mức khiến người hốt hoảng.

Lâm Uyên nhẹ nhàng hừ vài tiếng, vừa lạnh lùng lại gợi cảm.

Khát vọng trong thân thể giống như ngọn lửa muốn bùng nổ.

Cho dù tình cảnh bây giờ vô cùng xấu hổ.

Nhưng cô vẫn không thể ngăn được trầm luân trong đó.

Khẽ dịch thân xuống.