Ta Bắt Đầu Xây Dựng Thế Giới

Chương 51: Trở về



Thời gian trôi qua nhanh chóng, thoáng chốc đã hết ngày thứ hai kể từ khi đám người của Hanz rời khỏi hang ổ của địch nhân mà trở về.

-Sắp đến rồi, mọi người cố gắng lên, mấy ngày nay vận chuyển vất vả cực khổ, đêm nay trở về, ta sẽ mở một bữa tiệc linh đình tẩy trần cho tất cả các ngươi để gia nhập đại gia đình này. Hanz hưng phấn quay lại hô to về phía đám người đằng sau.

Nghe được lời Hanz nói, từng gương mặt mệt mỏi dưới ánh chiều tà thoáng chốc ửng hồng lên, đánh lấy mười phần hưng phấn, tất cả dóng về phía trước mà đi.

Một lát sau, khung cảnh quen thuộc đập vào mắt Hanz, một cảm giác sảng khoái ngay lập tức sinh ra, đây mới chính là nơi yên bình nhất đối với bản thân hắn, đối với những người lính của hắn.

Sau rặng cây rậm rạp, một hồ nước rộng lớn như con sông dài vắt ngang qua trông thật thơ mộng, mặc dù tuyết đã ngừng rơi từ lâu, nhưng khí trời vẫn còn khá lạnh, hồ nước vẫn còn được phủ lên một lớp băng dày đặc.

Trên mặt băng, mọi người vẫn đang thực hiện nhiệm vụ của mình, những chiếc cần được buông xuống nước từ vài chiếc lỗ nhỏ trên mặt hồ, trên gương mặt mỗi cần thủ là một sự kiên nhẫn, chăm chú cực kì. Xa xa, những nam nhân mạnh khỏe đang dô hò kéo chiếc lưới đánh cá nặng trĩu, dự đoán sẽ là một mẻ cá thật to đây!

Bên mặt hồ, đám trẻ con đang nô đùa tíu tít, có đứa lớn hơn một chút thì hăm hở đào đất, bắt giun cho lũ người lớn có mồi câu. Những phụ nữ người thì thêu thùa quần áo, người thì quét tuyết dọn dẹp, kẻ thì xắn tay áo vào cùng với lũ người Gabu làm thức ăn chuẩn bị cho buổi đêm nay.

Đây chính là cái cảm giác êm đềm, nhẹ nhàng mà mỗi người xa xứ muốn nhìn thấy, sự yên bình này chính là khao khát của bất kì ai khi ra chiến trường.

Trái ngược lại với sự trầm lặng, bình yên ấy là cánh rừng bên cạnh, lũ đàn ông đang hò hét, hô hào nhau chặt gỗ.

Tất cả, tất cả những thứ này thu hết vào tầm mắt của Hanz, chưa bao giờ hắn thấy yêu nơi này đến thế, trước đây, hắn vẫn cứ nhớ về nơi quê hương trên Trái Đất kia của mình, nhưng có lẽ, trải qua một trận chiến khốc liệt này, giải cứu hàng ngàn sinh linh, chứng kiến những con dân của mình say sưa, hết lòng với công việc, cảm nhận được cái gọi là cố hương, là một nơi khi đi xa để nhớ về, một cảm giác ấm áp trào dâng trong lòng Hanz, có lẽ trước đây, hắn cảm thấy cái gọi là nhiệm vụ ấy thật nặng nhọc, còn giờ phút này, hắn chân chính muốn biến đổi nó thành quyết tâm, trách nhiệm của mình, lấy nó làm mục tiêu mà bước lên phía trước.

Hít sâu một hơi, Hanz hướng lên trời hô to:"Dressoraaaaa!!! Ta trở về rồi đây...yyyyy!!!"

Do vội vã quay lại, nên Hanz bỏ hẳn mọi người mệt mỏi đằng sau, một mình lao như điên về phía trước tiếp cận với nơi này nên mọi người ở đây vẫn chưa phát giác ra đám người lạ, nghe thấy tiếng hét, ai nấy đều hướng ánh mắt về nơi phát ra âm thanh, tức thì, trên gương mặt mỗi người là một sự kinh ngạc, sau đó dần chuyển sang hồ hởi, hưng phấn, tất cả gào to:"Bệ Hạ trở về!!!!"

Ngay lập tức, tiếng hét như một làn sóng truyền đi, có người nhanh chóng chạy đi gõ chuông triệu tập tất cả mọi người, ai nấy đều bỏ hết mọi công việc dang dở ào ào tiến lên phía trước, đám trẻ con đang nô đùa cũng bị không khí này hấp dẫn, tức khắc gia nhập sóng người ùa về phía Hanz mà tới.

Lúc này, Gabu, Atrox cùng với vài tên trong đám người đằng sau cũng vừa lúc đi lên, trông thấy biển người đang ào ào hướng về nơi này, ai nấy trên gương mặt đều bừng bừng hứng khởi, sự kích động hiện rõ ra, bọn họ thật không ngờ sự hiện diện của người quốc vương này lại tạo nên một tiếng vang lớn như vậy, hắn thật sự được tất cả mọi người sùng bái như vậy sao?

Hanz vui vẻ đứng ra, vẫy tay chào mọi người. Chính bản thân hắn cũng không ngờ được những người dân này lại yêu quý hắn đến thế, một cỗ cảm giác tự hào cũng dâng lên trong lòng Hanz.

Đúng lúc này, một thân hình mập mạp chạy vọt lên trước, húc ngã 3 4 người dân nhưng vẫn mặc kệ, đoạn đứng trước mặt Hanz, chống nạnh dùng ngữ khí bất thiện nói:"Ngươi là Hanz sao? Ha ha! Ta đã được nghe nói về ngươi, không ngờ người trẻ tuổi như ngươi lại có thể tạo nên một vương quốc độc lập thanh thế to lớn như thế này! Tốt! Rất hợp ý ta, rất đáng tán thưởng!"

Hanz đến giờ phút này vẫn chưa kịp phản ứng lại, tên mập chết bầm này là ai? Chẳng nói đến việc dám vô lễ trước mặt hắn khi nói chuyện tay đôi bằng cái giọng trịnh thượng trước mặt bao nhiêu người như thế này, chỉ cần nói đến việc tên khốn ấy chen lấn xô đẩy ngã mấy cụ già em nhỏ kia đã khiến Hanz cực kì khó chịu rồi!

Hanz nhíu mày, định bỏ qua tên dở hơi kia chạy lên đỡ mấy người bị hắn làm ngã thì tên khốn ấy lại há miệng, ánh mắt sáng lên, hét:" Cái gì? Quá tuyệt! Vậy mà ở đây lại còn có cả đám nô lệ tinh linh tộc, ha ha, đến nơi này thật sự là một quyết định sáng suốt của đời ta."

Câu nói vừa dứt, tiếng của tên mập lanh lảnh vang lên khiến hầu hết mọi người đều nghe thấy, tất cả những ai đang di chuyển lập tức như bị khựng lại sau câu nói ấy, kể cả Hanz. Liếc ánh mắt về phía tên mập kia, rồi lại hướng nhìn theo ánh mắt hổ đói của hắn, chính là đang chảy dãi thèm thuồng các cô nàng tinh linh tộc mới mang về, Hanz xiết chặt hai bàn tay mình, ánh mắt trở nên sắc bén, nhìn chằm chằm vào gã mập.

Nhận ra bầu không khí khác thường, tên mập lúc này cũng hoàn hồn lại, nhìn thấy tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về phía mình như một sinh vật lạ, hắn một tay chùi nước dãi còn vương trên mép, sau đó chắp tay ra sau lưng, vểnh mặt lên bĩu môi nói:

- Đám ngu dân các ngươi có ý gì? Sao lại nhìn ta như vậy, chẳng lẽ lũ nô lệ tinh linh và thú nhân kia chỉ dành cho quốc vương mà thôi? Hừ! Hắn có thì ta cũng chắc chắn phải có, các ngươi dám xem thường ta sao? Còn không mau quay sang chỗ khác, coi chừng ta móc mắt các ngươi bây giờ?

Đến lúc này, Hanz thật sự không chịu nổi nữa, mắt long sòng sọc nhìn chằm chằm tên mập kia, hắn gằn giọng:" Bắt tên chó chết này lại cho ta! Ngay lập tức! Mẹ kiếp, là tên khốn nào cho ngươi lá gan trước mặt ta càn quấy!"

Lúc này, Hanz thật sự tức giận rồi, tự dưng trở về thì mọc đâu ra một bố tướng không sợ trời không sợ đất hung hăng càn quấy ngay trên địa bàn của hắn, nói những câu cấm kị nhất tại đất nước của hắn, phải biết rằng tôn trọng những tộc loài khác, và cấm tiệt phân biệt giai cấp chính là hai tôn chỉ hàng đầu mà Hanz ghim sâu vào đầu mỗi người dân ở đất nước này.

Đúng lúc ấy, một thân hình hớt hải chạy lên phía trước, thở hổn hển, gắng sức rặn ra từng chữ:"Bệ...hạ phù...phù, mừng ngài trở về... Phù phù!"

Ngay sau đó, người này ngoái nhìn sang tên mập mạp bên cạnh, hồ hởi cười, giới thiệu với Hanz:"Bệ hạ! Còn chưa kịp giới thiệu với ngài, người này tên là Gabi , hắn là con trai cả của tộc trưởng Gaba thuộc bộ tộc Desut, trong lúc đi lạc trong rừng cùng vài người thủ hạ thì bị ta bắt được và mang đến đây, nhưng bệ hạ yên tâm, bọn hắn sau khi chứng kiến mọi thứ nơi này thì đã hứa sẽ thần phục với bệ hạ rồi!"

Hanz liếc nhìn người đàn ông vừa nói một cái, hắn chẳng phải ai xa lạ mà chính là cánh tay đắc lực dưới trướng của Hanz, thân cầm trong tay quân đoàn Thần Vệ Quân canh giữ tại vương quốc, Hanz thầm thở dài một tiếng, thật sự hắn cho đến giờ mới nhận ra vấn đề, dù có thông minh đến đâu thì bọn người này vẫn chỉ là những người dân chân chính, quanh năm lao động, làm sao mới sinh ra đã có tâm cơ thâm trầm cũng như hiểu được lòng người cơ chứ, như vậy mới thật là phi logic mà!

Hanz tắt đi tấm màn hình thông báo, bên trên hiện rõ mồn một độ thân mật của người tên là Gabi, chỉ là con số hiện lên thực sự quá thấp, một con số 0 tròn trĩnh.



Một bộ ẩn cư sau màn, thả phân thân đánh quái cày map cực hay, đã end. Hãy nhập hố
— QUẢNG CÁO —