Ta Bắt Đầu Xây Dựng Thế Giới

Chương 38: Hỏi và đáp



-Đại Vương sai ta đi tuần núi Ó ò o

-Tuần núi bắc rồi tuần núi nam ố ồ ô...

4 người vừa đi vừa gào mồm lên.

"Đoàng" "Đoàng" "Đoàng" "Chíu" bốn âm thanh cùng lúc vang lên.

"Phập" "Phập" "Phập" "Phập".

Á á á á, ngay lập tức 4 người cùng lúc ngã ra đất, 3 tên lập tức chết đi, chỉ còn một người bị mũi tên xuyên qua vai, vẫn còn hơi tỉnh.

-Mẹ kiếp! Chuyện quái gì xảy r...a..ư...ư

Khi hắn còn chưa nói ra hết câu thì đã bị một sút vào lưng làm cho đau điếng mà rên rỉ. Ngước mắt lên thì thấy 4 tên lạ hoắc từ đâu đột nhiên nhảy ra.

-Woa! Thứ đồ chơi này sao lại ghê người đến thế, 3 tên kia bị lủng một lỗ trên đầu chết không thể chết hơn, quá  con mẹ nó dọa người rồi. Các ngươi mau nói đây là gì? Slay kinh ngạc hỏi.

-Thưa Chỉ huy, đây là Súng Kíp, được bệ hạ tạo ra dạo gần đây, lực sát thương cực kỳ kinh người, ngay cả hung thú cấp 3 cũng bị nó bắn tan lớp da dày, Chiến Thần 3 sao cũng bị nó đục thủng bộ giáp phụ thể. Một tên lính Thần Thám Quân nói.

-Ghê người như vậy, được rồi, ngươi cho ta mượn. Nói rồi Slay đưa tay ra cướp luôn cây vũ khí từ tên kia, mặc cho hắn ú ớ chưa kịp nói gì, thấy hắn như vậy, Slay đưa luôn cây cung trong tay cho hắn, nói:"Đây, chúng ta đổi cho nhau, vậy là không ai nợ ai nhé".

Tên kia chỉ biết khóc trong lòng nhưng vẫn nhận lấy cây cung từ tay Slay, nhưng không đợi cho bọn hắn nói thêm gì, một âm thanh đột ngột vang lên:

-Các ngươi...các ngươi là ai? Biết đây là địa bàn của ai không? Dám tập kích chúng ta, các ngươi tới số rồi! Tên địch nhân nằm nãy giờ theo dõi câu chuyện không chịu được nữa liền lên tiếng dọa nạt.

-Vũ khí này dùng thế nào? Slay quay sang nhìn tên lính hỏi?

-Dạ, ngài nhồi đạn và thuốc súng vào đây, sau đó kíp lửa sẽ nổ, chỉ cần hướng về phía địch nhân mà bắn thôi! Tên lính kia lấy ra hai cái túi chứa đạn và thuốc súng đưa cho Slay.

-Này? Con bà nó tụi mày bị điếc à, khốn nạn, các ngươi dám giết huynh đệ của ta, ta thề sẽ gi...ết...

"Đoàng!" Một âm thanh đột ngột vang lên ngắt lời tên lính kia.

"Á...á...á..." Tên lính gào lên đau đớn.

Chỉ thấy giờ phút này một viên đạn bắn xuyên qua lòng bàn chân hắn, mở một cái lỗ máu, bộ dạng hắn bây giờ cực kỳ thảm hại.

-Thật ghê gớm, lực sát thương này đừng nói mở được giáp của bọn kia, chỉ một viên vào đây thôi đủ cho bọn hắn xuống kéo nhị cho Diêm Vương rồi! Slay vừa nói vừa chỉ chỉ vào đầu mình gật gù tán thưởng.

-Tốt, thứ này giờ là của ta, ngươi về xin bệ hạ cái khác đi, hai cái túi này ta cũng trưng thu, còn giờ chúng ta quay trở về thôi, đã lâu không được gặp bệ hạ rồi! Slay hưng phấn nói.

4 người nhanh chóng vác theo tên kia cùng 3 cái xác trở về, trước khi đi không quên xóa đi dấu vết tránh gặp tình huống phát sinh ngoài ý muốn.

Giờ khắc này, Hanz đang ngồi bệt xuống đất ngắm nhìn trời đất đến thất thần, chẳng ai biết hắn đang suy nghĩ gì cả, một tên lính liền chạy đến, thi lễ, nói to:" Bệ Hạ! Thần Thám Quân đã quay trở về thưa ngài!".

Hanz giật mình tỉnh dậy, khoát tay cho tên lính kia đứng dậy, nói:"Được rồi được rồi, dẫn ra đi xem."

-Tuân lệnh Bệ hạ! Tên lính đứng dậy, mở đường dẫn Hanz đi.

-Bệ Hạ! 4 âm thanh vang lên cùng lúc.

-Ha hả! Thằng nhóc ngươi vẫn còn tốt chứ? Hanz tiến lại, vỗ vỗ bờ vai Slay, hỏi thăm.

-Vẫn còn tốt thưa ngài! Không phụ mệnh của Bệ Hạ, mấy ngày nay ta đã tìm được vài món nguyên liệu từ mấy mỏ quặng quanh đây, cũng như vòng bảo vệ ngoài của đám người kia. Slay nói xong, cho tay vào trong áo lấy ra mấy món vật liệu nhìn lạ hoắc.

Hai mắt Hanz lập tức sáng lên, ngửa mặt lên trời cười to chẳng để ý đến thứ gì nữa :"Ha ha, trời cũng giúp ta, trời cũng giúp ta, thạch cao, đá vôi, con mẹ nó trời cũng giúp ta mà, vậy thì xi măng chẳng phải ở trong lòng bàn tay ta sao, ha ha ha ha!"

Một lúc sau, Hanz tỉnh lại, vỗ vai Slay, không ngớt miệng khen:" Tốt, rất tốt, ta không nhìn nhầm ngươi, ngươi quả thật làm cho ta rất bất ngờ, thứ này cực kỳ quan trọng với ta, lúc về ta sẽ thưởng cho ngươi một món quà đặc biệt."

Nghe thấy thế, Slay cực kỳ vui mừng, hớn hở đáp:"Đa tạ bệ hạ khen ngợi, được vì bệ hạ đóng góp công sức là vinh hạnh của ta, hihi!"

Mọi người đứng cạnh ai nấy đều cực kì hâm mộ Slay, được Bệ hạ tặng quà chắc chắn không thể nào đơn giản rồi, mà lại, ghen tị thì ghen tị, chẳng ai đố kị hay ghen ghét cả, ngay cả bệ hạ cũng nói thứ này cực kỳ quan trọng, vậy thì chắc chắn không đơn giản, chỉ có thể nói người này tài năng hơn người hoặc là vận khí nghịch thiên mà thôi.

Hanz lại hỏi tiếp:" Ngươi có phát hiện gì về phòng tuyến của bọn hắn?"

-Thưa bệ hạ! Theo như ta quan sát bấy lâu nay, nơi này khoảng chừng có hơn 200 binh lính thủ vệ, vô vàn nô lệ, nạn dân bị bóc lột, phải làm việc khổ sai, cũng như rất nhiều Tinh Linh, Thú nhân được bắt về. Ước chừng tổng cộng phải trên dưới hai ngàn người. Slay nhanh chóng đáp lời.

-Cái gì? Hanz sợ hãi hít vào một ngụm khí lạnh lên tiếng. Hơn hai ngàn người, đây là cái khái niệm gì, gấp 5 lần dân số hiện tại trong Vương quốc của hắn, à mà nói vương quốc cho oai, chứ với không đến 500 dân số như này còn chẳng đến một phần mười số lượng người dân trong một tòa thành của vương quốc Redlined ấy chứ.

Nhưng mà hơn hai ngàn người đối với bọn hắn hiện tại thì sao, thật quá phấn khích, cũng khá đáng ngại, gấp 5 lần dân số nếu một lần xác nhập, chẳng may sơ sót gì thì thật không thể gánh vác nổi. Hanz vừa hưng phấn vừa lo lắng. Miếng bánh này quả thật khó nuốt nổi đây!

Nhưng với số lượng ấy gia nhập, rất nhiều việc đối với hắn sẽ dễ dàng hơn nhiều. Nguy hiểm thì sao chứ, chỉ cần khống chế tốt đám người kia, cho bọn hắn một cuộc sống tốt hơn, còn ai có thể làm phản được. Nghĩ vậy, Hanz lại vui vẻ vỗ vai Slay, khen:"Tốt, ngươi làm việc này thật xinh đẹp, thế còn số lượng Chiến Thần ở đây thì sao? Ngươi có biết bọn hắn có bao nhiêu người không?"

Nghe vậy, Slay lập tức nhíu mày, đang định trả lời nhưng lập tức như nhớ ra thứ gì đấy, vội vã nói:"Bệ hạ chờ ta một chút, ta có thứ này cho bệ hạ xem!". Nói rồi hắn quay nhanh người chạy đi.

Một lúc sau, hắn quay về cùng với một người cả người đều là máu, bộ dạng cực kỳ thê thảm nằm ra đất. Slay chắp tay, nói :" Thưa bệ hạ, tên này là đội trưởng đội tuần tra, ta đoán mấy vấn đề sâu hơn, có lẽ hắn sẽ biết đôi chút, có điều, muốn moi được thông tin thật từ hắn, có vẻ khó."

Hanz nhíu mày suy nghĩ, sau đó tiến đến tên lính đang oằn mình đau đớn kia, nói nhỏ: "Hệ thống, cho ta biết chỉ số thân mật của hắn?"

-- Ting! Chỉ số thân mật: 0.

Đúng như những gì đã dự đoán, Hanz nhếch mép cười nhẹ, đoạn giơ khẩu súng lên, chĩa vào đầu hắn, vẻ mặt bình tĩnh, chậm rãi nói:

"Ta hiện tại cho ngươi hai lựa chọn, thứ nhất, thưởng thức uy lực của món đồ này, một phát vào não ngươi, sống được ta thả, chết ta chôn!" Ngươi muốn lựa chọn phương thức này không? Tên kia nghe xong mặt cắt không còn một giọt máu, nước mắt lưng tròng, cố nén đau đớn, đáng thương nhìn con quỷ ngay trước mặt mình, lắc đầu ngoày nguậy.

Hanz thấy hắn như thế, suýt chút nữa bật cười, nhưng vẫn nén lại, tiếp tục trang bức. Tốt, vậy nghe cho rõ lựa chọn thứ 2 này: "Ta sẽ cho ngươi cơ hội sống sót, làm một người bình thường nếu ngươi có thể giải đáp được những thắc mắc trong lòng ta, nên nhớ, ta là một Pháp sư có thể phân biệt thật giả, chỉ cần ngươi nói thiếu hoặc là sai một chút, kết cục chỉ có một, hơn nữa, trước ba quân, ta sẽ không lấy danh dự của mình ra để nuốt lời, ngươi hiểu được sao?"

Tên kia nghe vậy, hai mắt đột nhiên sáng lên, gật đầu như gà mổ thóc, nước mắt rớt ra từng giọt, Hanz đoán chắc tên này cảm động đến rơi lệ đây mà, làm một người tốt thật thú vị :)).

-Được rồi! Câu đầu tiên ta hỏi ngươi, nơi này là nơi nào? Hanz hắng giọng hỏi.

-Thưa ngài! Nơ...i này là vùng mỏ quặng l...ớn nhất dưới trướng Công tước Helioma, cũng là một trong những khu quặng lớn nhất của vương quốc, bao gồm 2 khu quặng lớn: "Than đá", "Sắt", 2 núi đá vôi và một loại bột đá trắng chúng ta không biết tên, cũng như một suối nước nóng ạ! Dạo gần đây được ngài Bá Tước Helmet dùng làm nơi cất giữ Tinh Linh tộc cũng như Thú Nhân Tộc ạ! Tên lính đau đớn khó khăn trả lời.

-Tốt! Ngươi vừa chiếm được 25% cơ hội sống sót. Câu hỏi tiếp theo:" Nơi này có bao nhiêu binh sĩ?" Hanz hỏi tiếp.

-Là...là 250 người thưa ngà...i. Tên kia cắn răng đáp.

-Tốt! Ngươi có 50%. Vậy nơi này có bao nhiêu nô lệ, kể cả Tinh Linh tộc cũng như con người?

-Là...là hơn 2000 người ạ! Hắn tiếp tục trả lời.

-75%. Câu hỏi cuối cùng: Nơi này có bao nhiêu Chiến Thần cũng như Pháp Sư, cùng với nên tấn công như nào để có thể toàn diệt bọn chúng? Trả lời xong câu này, ta sẽ chữa trị và thả ngươi tự do. Cơ hội này nằm trong tay ngươi đấy, nhớ nắm chắc. Hanz gằn giọng.

Tên kia nghe xong, vẻ mặt hưng phấn hẳn lên, cố nén lại cảm xúc kích động của mình, hắn dặn từng chữ:" Nơi này có tất cả 5 tên Chiến Thần cũng như 5 tên Pháp sư thưa ngài, toàn bộ trong đó đều là 3 sao, không có một tên 4 sao nào, muốn tấn công vào nơi này chỉ cần công phá trực diện, bởi vì ở đây, số lượng binh lính rất đông, bọn hắn hầu như chẳng e ngại thế lực nào cả, thi thoảng sai vài người đi tuần tra, tránh trường hợp ngài Công Tước đến kiểm tra đột xuất thôi ạ. Toàn bộ những gì ta biết đều đã nói xong!"

Hanz gật đầu, nói to:"Người đâu, chữa trị cho tên này, băng bó xong thả hắn đi."

Đám người sửng sốt không tin vào những gì mình nghe, nhưng vẫn phải làm theo mệnh lệnh đề ra. Ngay cả tên lính ấy cũng sửng sốt hưng phấn cực kỳ, hắn cũng chỉ túm lấy một cái cọc dựa vào, không ngờ người đàn ông này lại nói thật, quá, quá không thể tin vào mắt mình, nếu bây giờ hắn có thể đứng dậy, đảm bảo sẽ nhảy bổ vào người đàn ông kia mà ôm ấp mất.

Hanz thì chẳng thèm để ý đến đám người kia, hỏi:" Hệ thống, cho ta xem điểm thân mật của tên kia?"

-- Ting: Điểm thân mật: 70

Hanz nhếch mép cười, quá đơn giản, hắn thật phục hắn, hắn sẽ ngay lập tức tin tên kia sao? Không làm gì đơn giản như vậy, vì vậy hắn mới dọa nạt một chút, cho hắn lựa chọn sống, hoặc là chết, hắn sẽ chọn cái nào? Ai lại muốn chết cơ chứ, quan trọng là Hanz không năn nỉ, mua chuộc mà là đe dọa. Tiếp đó, Hanz lại nói hắn là Pháp sư phân biệt được lời nói dối, sai hoặc thiếu đồng nghĩa với chết!

Trong lúc này, ai còn dám đem mạng sống của mình ra đùa? Hắn sợ chết chứ, vì vậy thay vì được sống sao phải trung thành giữ mồm. Không những thế, Hanz lại hỏi những thứ hắn biết được từ trước để xem tên này có dám nói sai không, hắn nắm được chung chung số người, từ mồm tên kia chỉ là chắc chắn hơn mà thôi, cũng cho tên kia nếm được tỉ lệ sống sót, dần dần có một hi vọng sống, để hắn thật thà mà không cược mạng mình, cuối cùng mới hỏi cái quan trọng nhất.

5 Chiến Thần và 5 Pháp Sư a! Lại còn tận 250 tên lính! Thật là một bài toán khá hóc búa, bỏ qua những cái đấy, hắn chỉ cần nắm được số lượng chính xác để sẵn sàng ứng phó là tốt rồi, còn mạng sống tên kia, hắn thả vì sao? Vì mềm lòng ư? Vì không dứt khoát ư?

Làm gì có chuyện đấy, hắn làm vậy vì để cho tất cả biết, hắn nói một là một nói hai là hai, kể cả với địch nhân cũng như người mình, không bao giờ nuốt lời, điều ấy sau này đối với hắn mới thật sự hữu ích, cái mạng kia với hắn mà nói, chẳng có một chút giá trị nào!









Một bộ ẩn cư sau màn, thả phân thân đánh quái cày map cực hay, đã end. Hãy nhập hố
— QUẢNG CÁO —