Ta Bắt Đầu Xây Dựng Thế Giới

Chương 22: Toàn bộ câu chuyện



Nghe đến đây, Hanz gật gật đầu như giải đáp được nghi vấn trong lòng, sau đó cất tiếng hỏi: "Vậy, mọi chuyện sau đó như thế nào?"

-Sau khi hai người phát hiện ra ta đang bị lũ người kia truy giết, phát hiện ra ta là tinh linh tộc thì như thể hiểu ra mọi chuyện, lúc trông thấy bọn hắn nhìn chằm chằm vào đôi tai mình, ta thật sự sợ hãi, ta sợ bọn hắn sẽ bắt giữ ta giao nộp cho bọn người kia, nhưng mà điều tiếp theo bọn họ làm lại khiến ta thật sự bất ngờ, như nhận được tín hiệu chung, cả 2 bọn hắn dập luôn cây đuốc trong tay, giương cung cài tên ngay lập tức, sau đó ta chỉ nghe vun vút hai tiếng, ngay lập tức bên kia đã có người hét thảm rồi.

- Sau đấy là liên tiếp những mũi tên được bắn ra, dường như đám người bên kia cũng đã biết sợ, chẳng dám hành động theo cảm tính mà điên cuồng xông lên nữa, ta đoán do trời tối và khoảng cách khá xa mà bọn hắn không xác định được bên này có bao nhiêu người, đặc biệt là tài bắn cung và tốc độ bắn của tên Slay kia thực sự kinh người.

- Trong lúc bọn người kia chấn chỉnh lại và hội tụ đồng bọn, hai người kéo ta chạy như bay thoát đi, sau khi chạy mệt lả và trốn vào một vách đá, sau khi nghe đến ta kể lại một lần câu chuyện về mình, mắt hai tên lập tức sáng lên, cũng giới thiệu về bản thân cho ta, còn nói cái gì mà vương quốc không phân biệt chủng tộc, mọi người chung sống hòa bình, lúc ấy ta cũng quá mệt mỏi nên nghe câu được câu không, và cũng chẳng hề có mơ mộng về một đất nước trong mơ như thế...

Dừng một chút, sau đó Isabella lại tiếp tục kể:
-Nhưng sau đó, khi tiếng đám người truy đuổi càng ngày càng gần, tên nhóc trẻ tuổi gọi là Slay kia đã ủy thác người lính còn lại dắt ta chạy trốn, từng câu từng chữ của cuộc trò chuyện giữa hai bọn hắn lúc ấy vẫn còn in đậm trong tâm trí ta, mà những câu nói ấy, đảm bảo ngươi rất muốn nghe đấy!!!. Isabella nói một mạch.

-Ồ, là chuyện gì, cô mau tiếp tục đi, đừng ngắt ngang câu chuyện. Hanz mau lẹ tiếp lời.

- Ừm! Lúc đấy tên Slay kia, hắn nói:" Slimz, người phụ nữ này cực kỳ quan trọng với chúng ta, cô ấy biết vị trí của khu mỏ, là tận hai khu đấy, thứ ấy chính là vật quan trọng nhất trong nhiệm vụ lần này bệ hạ giao cho chúng ta, chắc chắn nó sẽ giúp cho bệ hạ tiến gần hơn đến với việc xây dựng một quốc gia hùng mạnh để bảo vệ cho tất cả mọi người, để ai nấy trong chúng ta có một cuộc sống tốt đẹp đẹp hơn, nhưng mà hiện tại chúng ta không thể cùng một chỗ trốn đi được, ta phải ở lại giữ chân của bọn chúng, vì vậy, ngươi hãy mau chóng mang cô ấy về gặp bệ hạ, và chỉnh đốn quân đội đến đây mau chóng chiếm lấy hai mỏ quặng này, đây là mệnh lệnh, ngươi lập tức đi làm đi, nếu không đợi bọn hắn đến, ai cũng không thoát được, yên tâm ta sẽ không sao đâu."

-Nhưng ngay sau đó, không để cho tên nhóc kia nói xong, người tên Slimz kia đã vội vàng giơ tay lên che miệng hắn, quả quyết lên tiếng:" Ngươi đừng lôi thứ gọi là mệnh lệnh ra đây để dọa ta, ta là anh trai ngươi, là anh ruột của ngươi đấy, yên tâm ngươi sẽ không sao ư? Ngươi nghĩ bọn người kia là người hiền lành ư? Đừng nói gì nữa, cha mẹ trước khi đi đã dặn ta phải chăm sóc ngươi thật tốt, ta làm sao có thể bỏ mặc ngươi lúc này, về phần cô gái kia chỉ cần chạy thẳng hướng Nam là có thể tìm được vị trí của Dressora rồi, chẳng cần ta phải dẫn đi đâu, hiện tại anh em ta cùng nhau chiến đấu, haha, có lẽ đã rất lâu rồi chúng ta không cùng nhau đánh lộn, hiện tại nên ôn lại những kí ức ngày xưa chứ nhỉ".

Nói xong tên đó vỗ vỗ bờ vai Slay, sau đó cả hai như chấp nhận ý kiến đó, rồi quay sang dặn dò ta phải tìm được ngươi, thuật lại toàn bộ câu chuyện này, cuối cùng còn dặn dò ta hai câu: "Bảo bệ hạ đừng quan tâm đến chúng ta, đám người kia không phải ăn chay, phải chuẩn bị kĩ lưỡng nhất có thể, nếu được hãy chuyển cho bệ hạ câu này: Chúng ta không làm nhục mệnh người dân Dressora, không làm nhục mệnh Thần Thám Quân, không làm nhục mệnh Bệ Hạ, hi vọng có thể vì bệ hạ đánh lấy giang sơn, nếu chẳng may không thể trở về, hi vọng kiếp sau vẫn là con dân của Bệ Hạ! Vẫn là thanh gươm trong tay người".

Nói xong câu này, hai bọn họ bảo ta mau chóng trốn đi, cùng lúc đó hai tên xông thẳng ra hang động, di chuyển về một hướng khác.....

Isabella liên tục bắt chước động tác và giọng nói của hai người Slay và Slimz, kể lại toàn bộ cuộc nói chuyện.

Nói xong, nàng bỗng thở dài: "Lúc ấy, nhìn theo bóng lưng của bọn hắn rời đi, lòng ta dâng lên một cỗ tư vị thật khó tả, ta chẳng biết tại sao bọn hắn lại trung thành với ngươi như vậy, cũng chẳng biết vì cái gì phải dùng mạng sống của mình chỉ để đổi lấy kết quả hoàn thành một cái nhiệm vụ, nhưng ta cũng biết, bọn hắn cũng sẽ không đổi mạng của mình để lừa ta, cho nên ta cũng mau chóng đi theo hướng bọn họ chỉ dẫn, nhưng do kiệt sức, lúc ấy mắt ta tối sầm lại, và ngất đi trên đường đến đây, lúc tỉnh lại thì như người đàn ông Aliot kia đã nói vậy.

- Nhưng mà...nhưng mà sau khi đến đây, lòng ta lại đấu tranh kịch liệt, ta lại sợ một lần nữa rơi vào bàn tay của con người các ngươi, bóng ma trong mỗi con người của tinh linh tộc chẳng thể ngày một ngày hai mà xóa đi được, lòng ta như lửa đốt, vì bản thân mình, ta thật sự không muốn nói ra chút nào, nhưng nhớ lại những người đã giúp ta, những người đã hi sinh vì ta, những người đã tin tưởng ta, đêm hôm qua thật sự ta đã nghĩ thông rồi, ta đã đợi sáng sớm hôm nay sẽ mau chóng nói với ngươi, thật sự đấy, ta cũng biết ta ích kỷ, suy nghĩ cho bản thân mình, xin lỗi....thật sự xin lỗi...."

Tiếng nói của cô nàng dần dần nhỏ lại, sau đó cô nàng cúi đầu xuống, bờ vai run bần bật, hai bàn tay nhỏ bé nắm chặt đưa lên khuôn mặt ngăn những giọt nước mắt tuôn ra.

Hanz đứng lặng người, nhìn cô nàng đang khóc trước mặt, lòng hắn lâng lâng, trái tim như bị ai bóp nghẹt, hắn thật sự không ngờ những người lính của hắn, những con người hết sức xa lạ chỉ từng ở chung có mấy ngày này, lại có thể vì hắn dâng cả sinh mạng như vậy, hắn cảm thấy mình không xứng đáng, hắn cảm thấy mình vẫn chưa làm gì được cho bọn họ cái gì cả, hắn hổ thẹn, tự trách mình, hai bàn tay bóp chặt lại, móng tay cấu vào da thịt rỉ máu, nhưng hắn cũng chẳng thể trách cô gái trước mặt này, hắn cũng biết rốt cuộc tại sao điểm thân mật của cô ấy chỉ có 50, ai ở trong hoàn cảnh của nàng cũng vậy thôi, chỉ vài câu nói sao có thể khiến bóng ma trong lòng nàng lập tức biến mất chứ, sao có thể cô ấy bỏ hết quá khứ mà tin tưởng một người xa lạ chứ, nàng đã nói ra tất cả những thứ này đã quá sức tưởng tượng của hắn rồi.

Nghĩ vậy, hắn lại bước đến bên cạnh cô nàng, đưa một tay lên xoa đầu cô, nhẹ nhàng nói:"Yên tâm, ta không trách cô đâu, sự khốn khổ mà cô từng đối mặt mặc dù ta không trực tiếp đối mặt nhưng cũng hiểu được phần nào mà, nó thật sự quá ám ảnh, thôi đừng tự trách mình nữa, việc cần làm bây giờ là mau chóng lập kế hoạch quay lại cứu đám người kia, hơn nữa còn phải quyết tâm chiếm lấy hai mỏ quặng, giải cứu tất cả nô lệ, không thể phụ lòng của bọn hắn được."

Nghe được những lời chân thành ấy, Isabella cuối cùng cũng ngừng khóc, nàng ngước đầu lên nhìn Hanz, nhỏ giọng thút thít:" Cảm ơn "

Lúc này Hanz bỗng dưng cảm giác được một cái gì đó không đúng, bỗng dưng giật mình. Đúng rồi, vậy tại sao Slimz lại quay về đây, lại còn là một mình. Hắn bỗng dưng nhíu mày nghi hoặc.

Đúng lúc này, một bóng người từ xa chạy lại, hét toáng lên:

- Bệ hạ! Tên lính kia đã tỉnh lại rồi!



Một bộ ẩn cư sau màn, thả phân thân đánh quái cày map cực hay, đã end. Hãy nhập hố
— QUẢNG CÁO —