Ta Bắt Đầu Xây Dựng Thế Giới

Chương 20: Nói đi, mục đích của cô là gì?



Bóng người càng ngày càng gần hơn, một lúc sau, thân ảnh cũng hiện lên rõ ràng, đó là một tên thanh niên cao gầy, trên vai vác một chiếc ba lô, bộ dạng hết sức chật vật.

"Hắn là người của Thần Thám Quân". Đây là suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Hanz, nhìn thấy một màn này, trái tim hắn như rớt xuống đáy hồ, tại sao? Tại sao lại như vậy? Hắn hoảng sợ nhìn bộ dạng tên kia, trong đầu lóe lên hàng tỉ câu hỏi, và câu hỏi hắn muốn có câu trả lời nhất lúc này chính là Slay ở đâu, tại sao tên này lại đeo balo của Slay rồi một mình chật vật xuất hiện ở đây? Hanz không biết nghĩ gì nữa, lòng hắn hoảng hốt tột độ, bước chân chạy về phía tên kia như nhanh hơn.

Mọi người thấy Hanz như vậy, cũng vội vàng chạy theo. Lúc đến nơi, Hanz thấy vẻ mặt tên kia đã trắng bệch, cả cơ thể đã nằm nhoài ra đất, trông bản thân chẳng còn một chút dấu hiệu của sự sống nữa, Hanz sợ hãi quỳ xuống bên cạnh, miệng hoảng loạn âm thanh run run nói: "Chuyện gì, có chuyện gì xảy ra với ngươi? Slay đâu? Tại sao ngươi trở lại một mình?"

Lúc này, trời bắt đầu sáng, đám người cũng lục tục thức dậy, thấy bên này có động tĩnh cũng theo qua nhìn xem có cái gì.

Tên kia thở từng hơi thở yếu ớt, dùng chút sức lực bé nhỏ còn sót lại của mình, ngẩng đầu lên nhìn qua Hanz, chợt ánh mắt hắn dừng lại trước một bóng người, con mắt đột nhiên trừng lên, bàn tay cựa quậy cố gắng cử động, đoạn chật vật nhấc cánh tay lên, môi mấp máy như muốn nói gì nhưng không tài nào phát ra tiếng, run run chỉ về một người, tất cả đều theo hướng cánh tay chỉ qua, chỉ thấy một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc dài trắng như tuyết ôm lấy gương mặt vẫn còn dính chút ngây ngô của thiếu nữ, một vẻ đẹp lạnh lùng băng thanh ngọt khiết, chứa chan một sự cô đơn, mệt mỏi, một vẻ đẹp ngạo kiều nhưng chỉ có thể ngắm nghía từ xa. Cô gái đó là Isabella.

Sau khi dùng tất cả khí lực còn lại của bản thân để làm ra một hành động cuối cùng, tên kia ngất lịm đi. Hanz bây giờ đã gấp không chịu được rồi, nhưng vẫn cố kìm lại, vội sai người gọi lão Yan đến khám cho hắn, sau khi biết tên kia chỉ vì quá mệt mỏi nên mới ngất đi, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là có thể tỉnh lại, Hanz mới thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này đây, tất cả đều cực kỳ nghi hoặc, Hanz cũng không ngoại lệ:"Rốt cuộc chuyện này là sao?". Hắn thầm nghĩ trong lòng, quá kì lạ, quá khó hiểu, rõ ràng tên kia đã ra đi từ hơn 1 tuần trước, làm sao có thể liên quan đến một cô gái xa lạ có mặt trong đám người của Aliot mà hắn mới chỉ mang đến đây từ hôm qua cơ chứ? Một loạt câu hỏi hiện ra trong đầu làm hắn loạn hết cả lên.

Sau khi đuổi đám người đang xì xào bàn tán kia đi, chỉ để lại vài tên chiến sĩ phòng ngừa trường hợp xấu, còn sai người gọi cả Aliot đến.

Hanz lúc này mới quan sát thật tỉ mỉ cô gái.

-Hệ thống, cho ta biết điểm thân mật của cô gái này.

-- Ting! Điểm thân mật: 50

Cái gì? Chỉ có 50 điểm? Chuyện này là sao? Hanz cực kì kinh ngạc khi nhận được đáp án này, phải biết rằng từ sáng đến giờ hắn đã sử dụng chức năng này kiểm tra rất, rất nhiều người, không đến một trăm thì con số cũng đạt đến bảy mươi, tám mươi người, mặc dù chẳng phải tất cả, nhưng cũng đủ để đại biểu cho hết thảy rồi , ấy vậy cũng chẳng có bất kỳ một ai dưới 70 điểm thân mật cả!

Nguyên nhân cực kỳ đơn giản. Đối với những nạn dân mà nói, bọn họ thiếu cái gì? Là thức ăn, là nước uống, là nơi ở. Bọn họ đều đã quá chật vật với cuộc sống nay đây mai đó, bữa đói bữa nơ như vậy, đã chẳng thể tiếp tục sống cuộc sống trời không dung, đất không chứa đấy nữa. Mà tất cả những thứ đấy, Hanz đều đã cho bọn hắn, chẳng những thế, còn kèm một lời hứa về tương lai tốt đẹp hơn dành cho bọn hắn, vậy thì trong lòng bọn hắn, Hanz có khác gì một đấng sáng thế mới không cơ chứ? Vì vậy, có ai không tôn kính, sùng bái Hanz? Vậy còn cô gái này là sao?

Hơn nữa, có một thứ khiến hắn cực kỳ nghi hoặc, tên kia đã đi khỏi nơi này từ 7 ngày trước, còn cô gái này thuộc đoàn người của Aliot, và cũng chỉ mới đầu nhập vào đây từ hôm qua mà thôi? Chẳng có liên quan một chút nào cả?

Hanz bây giờ cực kỳ mơ hồ, bởi vì mỗi khi hắn muốn hiểu rõ hơn về con người này thì hắn lại cảm nhận được, mình càng ngày càng cách xa đáp án.

Đúng lúc ấy, Aliot cũng hớt hải chạy đến, vẻ hốt hoảng nghi hoặc hiện rõ lên khuôn mặt, chưa đến nơi đã vội vàng hỏi:"Đại ca, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ta mới chỉ nghe loáng thoáng được một chút từ mọi người, ngươi hãy kể rõ hơn cho ta biết được không?"

Hanz lúc này mới thuật lại một lượt cho Aliot nghe về Thần Thám Quân và nhiệm vụ của bọn hắn, cũng như hành động cuối cùng cực kỳ khó hiểu của tên kia trước khi hắn ngất đi. Đoạn ngừng lại nhìn Aliot, trầm giọng nói:" Được rồi, giờ đến lượt ngươi, nói đi, lai lịch của cô gái kia là như thế nào?"

Aliot cuống quýt vò đầu bứt tai, một lúc sau mới ngập ngừng lên tiếng:"Thật...thật ra ta cũng không biết lai lịch của cô ấy, nàng cũng không thuộc một nhóm người hay bộ lạc nào cả..."

-Cái gì?

Không để cho hắn nói hết câu, Hanz hét lên một tiếng kinh ngạc.

-Từ từ đại ca, để cho ta nói hết đã, kì thực ta gặp nàng trong lúc đang di chuyển đến nơi này, nàng lúc đó đang ngất đi bên đường, thấy vậy nên ta đã gọi người dìu cô ta lại, cho lên cáng và chuyển đến nơi này, dọc đường chăm sóc làm cho nàng tỉnh lại, cô ấy cũng chỉ nói với ta rằng mình bị lạc đường, chứ ta cũng không biết thêm thứ gì cả! Kỳ thật ta cũng biết là cô ả nói dối, kỳ thật làm gì có cô nàng xinh đẹp nào giữa mùa đông giá lạnh này lại một mình lang thang vào rừng sâu heo hút như này cơ chứ, nhưng cũng không cần thiết phải truy hỏi nên ta cũng mặc kệ, ai biết sự việc lại trở nên phức tạp như vậy cơ chứ! Aliot một mạch hoảng lên kể lể.

Nghe xong, Hanz trầm mặc một hồi lâu, nhắm chặt hai mắt, chắp tay ra sau lưng trông cực kì thanh thoát.
Lúc này đây, Hanz đang chìm trong đống suy nghĩ hỗn tạp, cố gắng nghĩ lại những mảnh ghép thông tin, sau đó ráp chúng lại với nhau. Đặc biệt là thông tin một mình đi trong rừng của cô nàng khiến hắn cảm thấy cực kì quen thuộc với mình, chẳng phải đấy cũng là khi hắn lần đầu cứu được Natalia sao? Cô gái này cũng như vậy, mà, tại sao điểm thân mật của mọi người lại cao như vậy, còn cô ta thì không? Đúng,... Đúng rồi, là mọi người, chính là ở đây, cô ta không thuộc mọi người, chính xác, chính là nó...."

Hanz đột nhiên mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào cô gái đứng yên ở đấy từ nãy đến giờ chẳng hề phát ra một tiếng động, mở miệng:" Cô không phải con người đúng chứ? Nói đi, mục đích của cô là gì?"

Giờ phút này, mọi người mới thấy được cô gái ấy có một chút phản ứng, đôi lông mày nhíu lại nghi hoặc, một nụ cười như có như không hiện ra, ôn nhu nói: " Ồ, như vậy cũng có thể đoán ra được ư, ngươi thật xuất sắc đấy, kì thật ta biết những nghi hoặc trong lòng ngươi, nhưng thật sự ta đã định nói với ngươi điều này từ lâu rồi! "
-Vậy sao? Cô nói thật chứ? Vậy thì hãy mau nói về bản thân và mục đích thật sự của cô đi, kể cả những gì cô biết nữa! Nên nhớ tên kia còn chưa có chết đâu, đừng nói dối mất công, đừng tưởng ta thương xót phụ nữ mà không dám làm gì cô, đối với ta chỉ có bằng hữu mới xứng đáng được đối xử tốt, còn địch nhân ư? Nam thì giết, Nữ thì hiế.. Hụ hụ...À không ý ta là cũng giết luôn, vì vậy hi vọng cô hợp tác để không mất thời gian của chúng ta!"
Hanz chém đinh chặt sắt lên tiếng.















Một bộ ẩn cư sau màn, thả phân thân đánh quái cày map cực hay, đã end. Hãy nhập hố
— QUẢNG CÁO —