Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 887: Một lời khó nói hết



An Mạnh Quân lắc đầu:

- Tôi tới đi.

Tiếp đó không nói lời gì đi vào.

Nói thật, làm mấy việc như vậy không nên cảm thấy hiếm lạ, bình thường không quan trọng, rất nhiều bác sĩ khoa cấp cứu kể cả y tá đều làm qua.

Cũng giống như một cái tin tức trên mạng đoạn thời gian trước.

Một người bác sĩ ở trên máy bay dùng miệng hút nước tiểu cho một người bệnh, chuyện như vậy, người bình thường thật sự làm không được.

Vì lẽ đó, băng không bác sĩ khác người ta vì sao không nguyện ý đến khoa cấp cứu?.

Bẩn!

Bận rộn!

Hơn nữa còn phiền phức!

Ước chừng qua hai phút sau, An Mạnh Quân từ nhà vệ sinh đi ra, găng tay đã ném đi

Mà bà lão vội vàng đi đỡ người ông lão đứng dậy, sau đó hỗ trợ mặc quần vào.

Ông lão từ nhà vệ sinh đi ra, cảm giác thoải mái rất nhiều, sắc mặt cũng không phát xanh giống vừa rồi, toàn thân thoải mái hơn rất nhiều, ông lão có chút xấu hổ, cảm kích nói:

- Cảm ơn chủ nhiệm An, thật sự là... cảm ơn cậu!

Nói thật, trong lòng ông lão cực kỳ cảm động, loại công việc bẩn thỉu này, có thể con gái cũng không nhất định nguyện ý làm, dù sao... Ai!

Thế nhưng chủ nhiệm An là người không quen không biết lại tuyệt không ghét bỏ, thật sự là... Ai... Một lời khó nói hết.

Ông lão trong lòng ấm áp.

Loại cảm kích này là phát ra từ trong lòng.

An Mạnh Quân nhìn bà lão, nói ra:

~ Khoảng thời gian này ăn nhiều rau củ cùng hoa quả một chút, không thể ăn sống nên đem hoa quả

nấu một lúc cũng được, cảm thấy đại tiện không thông. suốt trước hết chính mình dùng một ít thuốc bài tiện, vừa rồi đại tiện móc ra đều cứng rắn, thời gian dài không thể làm như vậy được.

~ Ông lão có bệnh nền, mặc dù táo bón nhìn như chỉ là bệnh hệ tiêu hoá, nhưng cũng có thể sẽ tạo thành huyết áp lên cao, xuất huyết rạn nứt não, nhồi máu cơ tim, thậm chí sẽ dẫn đến đột tử.

An Mạnh Quân chính là như vậy, có lời nói thức đem vấn đề nói rất nghiêm trọng, bởi vì ông ta lo lắng người bệnh không đủ coi trọng, nhất định phải tăng cường chú ý.

Nhưng mà, đây đều là lời nói thật.

Bà lão biến sắc, nói thật, thật là có chút hù dọa, vội vàng nhớ kỹ:

- Được rồi tốt, cảm ơn chủ nhiệm An, tôi nhất định sẽ nhớ kỹ.

Sau khi nói xong, hai tay nắm tay chủ nhiệm An, cảm kích nhìn An Ngạn Quân:

~ Chủ nhiệm An, làm phiền ngài, ngài tranh thủ thời gian đi ăn cơm đi.

An Mạnh Quân rửa tay một cái, trở về như thường lệ ăn cơm

Có lẽ rất nhiều người cảm thấy bẩn, kỷ thật bẩn hay không ở trong mắt bác sĩ có tiêu chuẩn của chính mình.

Khách sạn sạch sẽ không? Nhìn qua cực kỳ ngăn nắp xinh đẹp.

Phòng bệnh bệnh viện sạch sẽ không? Nhìn qua vừa cũ vừa bẩn!

Kỳ thật, trong mắt bác sĩ sạch sẽ là không có vi khuẩn gây bệnh, không có các loại vi khuẩn, chứ không phải nhìn qua ngăn nắp xinh đẹp.

Phòng bệnh bệnh viện, phòng quan sát, phòng giám sát, thậm chí bao gồm ga giường vỏ chăn đều là định kỳ xử lý trừ độc sát trùng.

An Mạnh Quân trở về xong, Hạ Lệ cười nói:

~ Anh mau lên, em trở về trước, ngày mai nhớ mang hộp giữ ấm về, con cái còn ở nhà làm bài tập.

An Mạnh Quân vội vàng đứng lên đưa đến cửa ra vào phòng cấp cứu, Hạ Lệ ngồi lên xe điện:

~ Uhm, anh đi vào đi, em về đây.

Khoát tay áo rời đi.

Mà An Mạnh Quân nhìn thấy xe điện của Hạ Lệ không còn bóng dáng, lúc này mới quay người.

Thường Lệ Na bên cạnh thở dài:

- Ai, thật tốt! Ao ước...

Lúc này, một người y tá thực tập nhịn không được

~ Chủ nhiệm An, chị dâu làm việc gì?

An Mạnh Quân cười nói:

~ Ở một cửa hàng bán quần áo, cũng rất vất vả.

Tiểu y tá thực tập nghe xong, mặc dù ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng suy nghĩ, trách không được đối với chủ nhiệm An tốt như vậy...