Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 27: Mạo hiểm dưới đường ngầm



Hồ Venice,

Tọa lạc xung quanh tối cao thần điện, nằm tại trung tâm là những kiến trúc cao lớn được xây dựng bao quanh như tường vây, Chủ yếu để làm nơi sinh hoạt cho những nữ tu sĩ phục vụ giáo đường.

Ngoài ra, cũng phải kể đến những kiến trúc độc lập như kho dự trữ lương thực, phòng bếp, thư viện, giảng đường, ... Hoàn toàn có thể trong một thời gian dài sinh hoạt tự cấp tự túc.

Dĩ nhiên, vẫn tồn tại nơi dành riêng cho việc tiếp đãi khách nhân quan trọng của giáo hội. Alan hai người là được an bài nghỉ ngơi tại khu vực này.

...

Hơi nước bốc lên mù mịt...

Đường xá cả ngày mệt mỏi, không nghỉ ngơi hồi phục thể lực và tinh thần mà thi hành ngay nhiệm vụ thì quả thật không sáng suốt.

"Thật thoải mái! Nhiệt độ vừa phải!" Ngâm mình trong nước nóng, Alan sảng khoái cảm thán.

Kiếp trước hắn cũng chưa từng ngâm mình trong bồn tắm bao giờ. Không ngờ lại là khoan khoái dễ chịu đến vậy.

Lên đường liên tục vài ngày xuất phát từ thành Bedford, rồi lại chiến đấu sống chết với đám ma vật. Thậm chí thương thế chưa lành, hắn đã gấp rút lên đường tới Venice, nói thật chưa có một tí thời gian để thực sự thư giãn.

Alan hiện tại chỉ cảm thấy cẩu ở trong giáo hội là vô cùng an tâm. Hèn gì nhiều người như vậy đi tín ngưỡng thần.

Đương nhiên, nếu cái hệ thống chết tiệt không có hiện lên vài thông báo, thì mới thực sự là cảm giác an toàn.

【Năng Lượng Vận Mệnh】 + 0.008, 0.007, 0.005, ...

Ánh mắt trầm tư hơi lóe lên mấy phần nghiêm túc.

"Được rồi, đám đại lão rảnh rỗi lại ham chơi kia, lại muốn cho nhiệm vụ sắp tới thêm một chút độ khó. ”

Tiết tấu kiểu vậy, khẳng định nếu không chơi chán, hoặc chơi chết hắn là sẽ không dừng tay rồi.

Danh tiếng tới mức độ này, Alan từng cứu vớt rất nhiều người, cũng tiêu diệt số lớn ma vật, nhưng bình thường, lực ảnh hưởng mỗi ngày chỉ tuần tự tăng thêm có 10^-10, thỉnh thoảng mới đạt tới 10^-9 hoặc 10^-8.

Thế giới to lớn đến thế, một người một kiếm thực chất có thể giết được bao nhiêu, cứu được bao nhiêu.

Có điều khi chịu thần linh hơi dời chút ánh mắt thì 【Năng Lượng Vận Mệnh】 lại tăng thêm nhiều như vậy, hắn muốn không để ý thì khó lắm.

"Ít ra biết trước là sẽ xuất hiện rắc rối, cũng tốt làm chuẩn bị cẩn thận rồi." Alan tự nhủ.

'Binh tới tướng đỡ nước tới lấy đất ngăn', đi một bước, tính một bước.

"Ài, mong rằng đừng có giống như con Boss Arachas... quá phạm quy." Alan cũng chỉ có thể hy vọng.

...

Hôm sau,

Dưới đường ngầm mờ tối,

Tối tăm, ẩm ướt, và tĩnh mịch là những gì Alan rõ ràng cảm nhận được. Từng chiếc cầu đá, hành lang nối đuôi nhau xuyên suốt lối đi, thỉnh thoảng còn vang lên tiếng tí tách của nước đọng rơi vào trên sàn đá.

Không như thành thị phía trên có dòng nước trong suốt đẹp đẽ, nước phía dưới này đục ngầu, thỉnh thoảng vài khúc còn bốc lên mùi tanh hôi của chất thải.

Cũng may giáo hội vẫn còn cung cấp địa đồ một cách đại khái, nếu không địa hình phức tạp thế này rất dễ bị lạc.

Alan vừa rảo bước vừa chậm rãi nhỏ giọng giải thích:

"Trong hoàn cảnh tối tăm, thị giác rất khó mà trông cậy vào. Khí vị, âm thanh, xúc cảm như cảm nhận hướng gió, độ ẩm, và cả nhiệt độ mới là những thứ nên được chú trọng. Đây là năng lực mà mạo hiểm giả chuyên nghiệp cần thiết phải tập được..."

"Hơn nữa, còn phải chú ý dò xét địa hình đề phòng bẫy rập. Goblin nếu có dẫn đầu, vẫn đủ khả năng bố trí mấy cạm bẫy đơn giản, tỷ như... Vì vậy, nếu không sở hữu do thám trong tiểu đội thì càng cần phải cẩn thận..."

Từ tốn truyền đạt kinh nghiệm mạo hiểm trọng yếu cho thiếu nữ tay mới. Hắn dẫn theo Lily không hoàn toàn vì làm cái bình hoa, tuy nàng cũng nhìn thật đẹp mắt.

Còn chưa đột phá Siêu Phàm như Alan mà nói, phước lành (thần thuật) Holy Light và Protection đối với hành trình của hắn quả thật trợ giúp khá lớn. Nhất là tại trong địa hình chật hẹp tối tăm giống hiện tại.

Nhắc tới thần thuật, thiếu nữ tư tế chẳng biết từ lúc rời khỏi Tối Cao Thần thần điện gặp được Sword Maiden sau đó ăn cái kích thích gì. Cầu nguyện trong giây lát là lĩnh ngộ đến một loại phước lành hữu dụng Protection (bảo hộ).

Nói thật Alan chưa quá hiểu rõ cơ chế ban cho của Thần thuật ở cái thế giới này.

Về cơ bản, cả ma pháp lẫn thần thuật đều cần sử dụng ma lực, cho nên tùy vào mỗi cá nhân mà số lần sử dụng khác biệt.

Theo Alan suy đoán thì thần thuật hay phước lành phải tương tự với một loại 'Dị năng' hoặc kỹ năng khắc ấn vào cơ thể, được ban cho là theo bản năng biết ngay cách dùng.

Không giống như ma pháp phải biết cách điều khiển nguyên tố và khống chế ma lực, còn cần thời gian dài luyện tập mới đủ để sử dụng thành thạo. Hơn nữa, đại đa số thần thuật đều có uy lực mạnh hơn so với ma pháp cùng cấp bậc rất nhiều.

Tới ngã rẽ, Alan chợt đưa lên cánh tay, Lily cũng ăn ý dừng lại.

Bó đuốc cầm trong tay được ném mạnh về phía một góc.

Chưa qua bao lâu, vài bóng dáng nhỏ gầy dưới ảnh lửa lập lòe đột nhiên đến gần.

"Gobbroohhh."

"Goblin!!!" Kinh nghiệm xử lý Goblin không biết bao nhiêu lần, Alan liếc mắt là dễ dàng nhận ra đám xấu xí kia.

Âm thanh phần phật vang lên, ba con Goblin lập tức ngã xuống, trên đầu còn cắm một thanh dao găm thật nhỏ.

Thứ này đồ chơi trong tinh thần không gian Alan có cả mấy thùng to. Vì đền bù cho thế yếu về khả năng đánh từ xa nên hắn trước đó cũng bỏ thời gian luyện tập.

Kỹ năng 【Phi đao lv2】 phối hợp lực tay và thị lực hơn người đã đầy đủ để trong vòng 40m bách phát bách trúng.

"Xem ra sắp tiếp cận chỗ hang ổ của Goblin!" Alan thì thầm.

"Đây là Goblin sao?" Thiếu nữ tư tế nhìn về phía hai cỗ thi thể, trên khuôn mặt hiện lên e ngại. Tuy nhiên, rất nhanh nàng lại thấp người quỳ xuống.

"Ngạch, Lily, ngươi đang làm gì?" Alan khẽ nhíu mày.

"Alan tiền bối, ta muốn cầu nguyện cho bọn chúng được yên nghỉ..." Thiếu nữ tư tế nhẹ giọng giải thích, sau đó chắp tay cầu nguyện.

"..." Alan cảm thấy thật im lặng.

Thiếu nữ a, ngươi đây là rãnh rỗi đến phát chán đi. Cứ đà này, đợi lát nữa chinh phạt ổ Goblin chẳng phải cần cầu nguyện tới khan cả giọng. Thà rằng để dành sức lực làm chút chuyện 'có ý nghĩa' hơn có được hay không.

Tuy vậy hắn vẫn chưa hề lắm miệng, mỗi người đều có đức tin của chính mình. Chuyện không quan trọng, Alan cũng không thích quá khắt khe.

— QUẢNG CÁO —