Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 240: Kinh Doanh.



Giờ thì tất cả đều rõ ràng rồi.

Thẩm Ngôn với ưu thế huyết mạch Hắc Long đã phát huy ra lợi ích vô cùng tốt của nó.

Không ngẫu nhiên mà các gia tộc cùng tập đoàn đầu tư rất nhiều tiền vào mảng huyết mạch thượng đẳng cho người của bọn họ.

Có huyết mạch tốt đồng nghĩa với thực lực của lãnh địa đi theo tăng mạnh.

Nhìn vào cái giá cả triệu hoán là biết Long Nhân mạnh mẽ cỡ nào rồi.

Thẩm Ngôn thực lực bản thân cường đại, tạm thời không thiếu chiến lực, hiện tại đang cần sức lao động, lực lượng sản xuất quan trọng hơn.

Huống chi chiến đấu binh lên tới 100 gCoin.

Không giống bọn người Thẩm Ngôn, những sinh vật bản địa này nhưng là phải có ăn, có mặc, có nơi ở cùng nơi rèn luyện, mà bây giờ nhìn lại Thẩm Ngôn gần như là hai bàn tay trắng, nếu triệu hoán binh chủng chỉ làm cho bọn họ chết đói mà thôi.

Tuy Kiều Phượng Nhi cùng Hoàng Nhi đã gom tiền thưởng đưa cho hắn, nhưng 45 Coin này cần phải được sử dụng hợp lý.

Thẩm Ngôn bỏ ra 25 gCoin triệu hoán ra năm cái Long Nhân khổ sai.

Trên Tế Đàn lập tức hình thành nên một cổng truyền tống, năm thân ảnh từ đó bước ra ngoài, từng cái đều mang theo cuốc, rìu các loại công cụ.

- Tham kiến chủ nhân!

Bọn họ nhanh chóng đến trước mặt Thẩm Ngôn, phủ phục quỳ xuống đất bái chào.

Những cái Long Nhân này, huyết mạch vô cùng mỏng manh, vóc người cũng ‘nhỏ nhắn’ so với tưởng tượng của Thẩm Ngôn rất nhiều.

Đương nhiên, dù cho loại áp chót trong Long tộc, nhưng thân thể ‘nhỏ nhắn’ của bọn chúng cũng đã cao đến 2m, mặt xanh nanh vàng, hình thể khôi ngô, sức lao động lớn vô cùng.

Thẩm Ngôn mở ra bảng thông tin.

« Long Nhân khổ sai »: hệ Sức mạnh nhất tinh sơ kỳ.

Kỹ năng: Thu thập lv2 , Kiến tạo lv2 ,Đoán tạo lv2, Săn bắt lv1

Độ trung thành: 100

Độ mệt nhọc: 10%

Đói bụng: 10%

. . .

Hệ thống đơn giản cung cấp các loại số liệu cho Thẩm Ngôn xem xét. Nhìn sơ qua vẫn là tương đối mạnh mẽ, tạm chấp nhận được.

Đám Long Nhân này xử lý 3 tên lính đặc công không phải là vấn đề. Bọn này đều am hiểu thu thập, kiến tạo, trong đó kiến tạo là năng lực vô cùng quan trọng cho giai đoạn đầu phát triển lãnh địa.

Nếu nói có khuyết điểm, thì đám này sức ăn là phi thường kinh người, cũng may lãnh địa Thẩm Ngôn nằm kế bên ‘rừng vàng biển bạc’, tài nguyên vô cùng phong phú, nuôi xấp xỉ một vạn Long Nhân chắc không thành vấn đề.

- Sau này hai nàng là chủ mẫu của các ngươi, không có ta ở đây, mọi việc đều là do các nàng xử lý!

Thẩm Ngôn giới thiệu hai nữ Phượng Nhi cùng Hoàng Nhi cho đám Long Nhân biết.

- Bái kiến chủ mẫu!

Đám Long Nhân lại quỳ xuống thi lễ.

- A…được, được rồi mau mau xử lý những thức ăn này một chút đi!

Kiều Phượng Nhi má đỏ hây hây, nhìn Thẩm Ngôn mỉm cười, rồi từ trong nhẫn trữ vật lấy ra đám hoa quả rừng, cùng xác dã quái cho bọn họ xử lý.

Danh xưng ‘Chủ mẫu’ này, hai nàng là vẫn là vô cùng hài lòng.

Năm cái Long Nhân khổ sai tiếp nhận mệnh lệnh, đầu tiên bắt đầu xử lý thức ăn, đồng thời nhóm lên lửa trại, đem thịt chim thịt nai nướng chín hoặc là phơi khô để dành.

Nhất thời.

Mùi thịt tán ra bốn phía.

Thẩm Ngôn cùng hai nữ ngồi xuống một bên cầm lấy ba cái đùi nay gặm thử, mặc dù không có gia vị gì, thế nhưng thịt cực kỳ ngọn, dai và chắc, đủ miểu sát bắt kỳ loại thịt cao cấp nào ở thế giới thực.

-Thế giới này càng ngày càng thú vị!

Thẩm Ngôn vừa ăn vừa cảm khái, sau đó hắn mở ra khu nói chuyện phiếm, đại loại là một ít công tử ca bắt đầu khoe khoang mà thôi.

Nhìn một chút hắn liền không có hứng thú, mở ra khu giao dịch, nhìn một chút lượng thức ăn có dư thừa một ít, Thẩm Ngôn ném năm con Đại Cước Điểu vào khu giao dịch.

Thoáng chốc, 10 con đại điểu biến mất trên mặt đất, mà ‘gian hàng’ của Thẩm Ngôn bên trong khu giao dịch thình lình xuất hiện 5 con đại điểu.

- Vậy ra đây là cách mua bán nha!

Thẩm Ngôn xoa xoa tay, bắt đầu quảng cáo cho sản phẩm của mình.

“Bán ra Đại Cước Điểu, thịt vô cùng mỹ vị, nhanh chóng mua sắm, 5 gCoin/1 con.”

Hắn đây là thử một cái phản ứng của thị trường như thế nào, nếu là phản ứng ‘khách hàng’ tốt, Thẩm Ngôn sẽ số lượng lớn bán ra, dù sao trong lãnh địa của hắn, tiện tay một trảo là có bó lớn đại điểu.

Hàng vừa bày lên kệ.

Khu bình luận trong gian hàng của Thẩm Ngôn lập tức sôi trào.

“Ai nha, lãnh địa của ngươi nhiều thức ăn vậy?”

“Chết tiệt, tại sao ta lãnh địa của ta không có đám dã quái này, ta không cam lòng a…”

“5 gCoin? Quá rẻ, chủ shop còn hàng không? Tôi mua hết!”

“Ngọa tào, khu của tui đến chỉ toàn là cát với sỏi, chim không thèm ị, nhìn lãnh địa người ta mà thấy thèm!”

“Chúng tôi là tập đoàn XXX, có thể kết bạn một cái để hợp tác lâu dài được không?”

“…….”

Nói thực Thẩm Ngôn đối với phản ứng của đám này có chút bất ngờ, hắn còn chưa mường tượng mình may mắn đến mức nào, những lãnh địa của người chơi khác, hoặc là khoáng sản nhiều mà không có thức ăn, hoặc là nơi hoang mạc cằn cỗi, hoặc là san sát với các thế lực bản địa hùng mạnh, không thể ra lãnh địa của mình mà săn bắn.

Mà lương thực là thứ vô cùng trọng yếu trong giai đoạn ban đầu. Đám người cường hóa kia thiếu thức ăn, chứ không thiếu tiền.

Muôn vàn lý do để cho Thẩm Ngôn muốn nghèo cũng không thể nghèo.

- Thịt là sản phẩm rất được ưa chuộng, chúng ta giàu to rồi Thẩm Ngôn!

Nhìn thấy dòng bình luận chi chít trong gian hàng của Thẩm Ngôn, Kiều Hoàng Nhi hứng phấn kêu to, đây chính là con đường mà các nàng quật khởi, không vui sao được.

Hầu như trong nháy mắt, 10 con Đại Cước Điểu bị mua không còn.

« giao dịch thành công, ngươi thu được 5 gCoin! »

« giao dịch thành công, ngươi thu được 5 gCoin! »

«. . . »

« thương phẩm toàn bộ bán ra hoàn tất! »

Khu bình luận trong gian hàng tiếng oán than tận trời.

“Mẹ nó!”

“Tình huống gì đây? Thịt tao đâu?”

“A…lại chậm tay, Thẩm Ngôn huynh đệ, còn thịt không a, bầy Lang Nhân của ta sắp đói chết!”

“Review nhẹ: may mắn chen chân mua được một con, vốn tưởng như gà rừng mà thôi, không ngờ hình thể to lớn như thế, rất nhiều thịt, hiện tại ta đang nướng đại điểu này, mùi thơm nức mũi, từng giọt mỡ lóng lánh sánh mịn, long lanh rơi tý tách xuống bếp củi, thịt nướng vàng thơm giòn. Đây là hình minh họa.

[Đại Cước Điểu nướng que.jpg] Đánh giá shop: 5 sao.”

“Mẹ nó! Review có cần kỹ vậy không????”

“Ha ha ha, tôi cũng cướp được một con, thịt này quá tuyệt vời, ngon hơn cả bò Kobe nữa, 5 gCoin: Đáng giá! Đánh giá shop: 5 sao.”

“Cầu đại lão tiếp tục mở bán a…”

“Cầu đại lão…”

“……”

………………………………

P/s: chương 238 ta có đề cập < Khu giao dịch > là dùng chung giữa khu Tân thủ và khu Cao thủ, đó là sai sót nhé, ta đã edit lại chương rồi, cả ba khu < nói chuyện phiếm > < khu tin tức > < khu giao dịch > , Thẩm Ngôn và đám người mới đều cùng nằm trong khu Tân thủ ạ.

Cám ơn mọi người.