Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức (Cải Biên)

Chương 216: Chuẩn bị. (H--)



Thẩm Nhất ở Kinh Thành, như cọp vào bầy dê.

Còn cách đó 1500km, trong khách sạn.

Thẩm Ngôn nhưng là như dê vào miệng cọp.

Không phải một mà đến hai con cọp cái.

Dưới Cổ Lệ Na Trát cùng Lưu Sư Sư song trọng tập kích, Thẩm Ngôn trong lòng căng thẳng, không khỏi chột dạ, dù sao cũng là địa phương lạ, vốn hắn không muốn ‘khai bao’ với chúng nữ, nhưng dưới tầng tầng kích thích như thế, cho dù là ông lão 80 cũng phải bật dậy mà nhảy nhót tưng bừng.

Huống chi là một người đàn ông huyết khí phương cương như Thẩm Ngôn, cộng thêm con dâm long chực gái còn hơn chó chực xương này.

- Sao không ngủ đi?

Thẩm Ngôn cắn răng nhỏ giọng hỏi.

- Em muốn em anh ngủ thôi mà! Em muốn giống như tối qua vậy!

- Em cũng thế!

Cổ Lệ Na Trát có điểm tránh né trả lời, đôi chân cũng không có vì thế mà dừng, cái đùi trắng nõn của nàng đang ma sát với ‘hung khí’ của hắn ngày càng dữ dội.

Không có ‘quen việc dễ làm’ như Cổ Lệ Na Trát, Lưu Sư Sư nhưng là lần đầu tiên bạo dạng ôm chặt lấy hắn, bao nhiêu tự tin đều đã dồn hết vào cái ôm này rồi.

Nên nàng đơn giản chỉ là chôn sâu đầu mình vào lòng Thẩm Ngôn, cũng chưa có động tác gì khác.

Cổ Lệ Na Trát híp mắt tìm cái vị trí thoải mái ở bên phải Thẩm Ngôn, giống như một con mèo Ba Tư ngoan ngoãn vậy, nhất là cái mũi của Cổ Lệ Na Trát dán chặt vào nách Thẩm Ngôn, quyến luyến rù rì nói:

- Vẫn là hương vị của anh tốt nhất, em rất thích!

Thẩm Ngôn bị Na Trát cà cà cái mũi làm cho nhột không thôi, hắn cũng bó tay với cô nàng này rồi.

Lại chú ý đến Lưu Sư Sư đang khăng khăng bám lấy mình, một bên hưởng thụ lấy cặp đùi Na Trát ‘hành hạ’ tiểu đệ mình, hắn không tự chủ vươn tay xuống hông Lưu Sư Sư bắt đầu vuốt ve….

Các chị em trong nhà theo thứ tự từ nhỏ đến lớn là Địch Lệ Nhiệt Ba, Lưu Sư Sư, Đông Lỵ Á, Cổ Lệ Na Trát và Dương Mật.

Lưu Sư Sư năm nay mới 20 tuổi, bằng với Thẩm Ngôn. Nhưng nàng gần như đã trổ mã thành thục, nàng dáng người cao gầy, tuy bộ ngực không vĩ đại như đại tỷ Dương Mật, nhưng nắm trong tay rất chắc, rất đàn hồi

- Em quyến rũ anh như thế…biết rõ hậu quả không?

Thẩm Ngôn nói lời tâm tình với Lưu Sư Sư.

Hắn tuy rằng nổi lên ý đồ xấu, nhưng trong miệng vẫn muốn khuyên Sư Sư vài câu, dù sao hai người cũng mới âu yếm nhau lần đầu, Thẩm Ngôn sợ lao vào vồ vập ngay bây giờ sẽ tạo nên bóng ma sau này cho Lưu Sư Sư, nàng vẫn chưa chuẩn bị xong tâm lý a…

Ít nhất thì cũng nên có một lần dạo đầu giống như Cổ Lệ Na Trát vậy.

Bất quá, lời kế tiếp của Lưu Sư Sư, làm Thẩm Ngôn giật mình.

- Chỉ là một tấm màn mỏng thôi mà, em dâng hết cho anh đó!

Lưu Sư Sư lộ ra tia xấu hổ, lí nhí nói.

- Là cái gì kích thích em sao?

Thẩm Ngôn khó hiểu nhìn kỹ lấy Lưu Sư Sư, sao hôm nay nàng lại gấp gáp như thế.

Trong ấn tượng của Thẩm Ngôn, Lưu Sư Sư đơn thuần như tờ giấy trắng, nàng rất ít nói, chứ không ma quỷ như Địch Lệ Nhiệt Ba.

Tuy nhỏ nhất trong nhà, nhưng tính dâm thì không ai bì nổi.

Nhìn cách Địch Lệ Nhiệt Ba ‘nhún nhảy’ với Thẩm Ngôn trong buổi livestream là biết cô nàng năng động, hướng ngoại đến cỡ nào rồi.

Lưu Sư Sư thì có phần hướng nội hơn, nhưng lời nàng vừa nói ra, Thẩm Ngôn mới thấy thế giới này thật nguy hiểm, nhận thức của mình đã không theo kịp thời đại rồi.

- Em biết nghe có vẻ gấp rút, nhưng qua tiếp xúc với anh, em thật không muốn một năm sau phải chia tay với anh, các chị em đều muốn tranh thủ tình cảm với anh, nếu bây giờ em không chủ động…em sợ anh sẽ không để ý đến em nữa…

Lưu Sư Sư suy nghĩ có phần giống với Cổ Lệ Na Trát, vì tranh thủ tình cảm với Thẩm Ngôn mà đốt cháy giai đoạn, muốn kéo hắn lên giường để chủ động nắm chặt lấy hắn, ai mà biết Thẩm Ngôn sau này vì yêu thương Nhiệt Ba và Dương Mật mà chia tay với các nàng đâu.

Nhìn thấy dáng vẻ thẹn thùng của Lưu Sư Sư, Thẩm Ngôn làm ra bộ dáng bị làm khó.

- Là em ép anh đó!!!

- Ghét ghê! Chiếm được tiện nghi mà còn khoe mẽ!

Lưu Sư Sư hạnh phúc không rời, đôi tay ôm hắn càng là dùng sức, Thẩm Ngôn ấm áp trong lòng, hắn luôn tự tin có thể mang lại hạnh phúc cho tất cả các nàng, nếu các nàng thật lòng thật dạ đi muốn đi cùng với hắn đến cuối đời.

Hắn cũng sẽ phụng bồi các nàng đến cùng.

- Chồng ơi ~

Phía bên kia, Cổ Lệ Na Trát quyến rũ gọi hắn.

- Sao vậy?

Thẩm Ngôn nghi hoặc hỏi.

- Không có gì…chỉ là cảm giác có nam nhân của mình thật thích!

Cổ Lệ Na Trát nào có chịu kém cạnh Lưu Sư Sư, đẩy đẩy tay Sư Sư qua một bên mà ôm tiến vào.

Càng là đắc ý nhìn qua Lưu Sư Sư.

- Ngoan nào! Đừng làm rộn, Nha Nha nghe bây giờ!

Hai tay Thẩm Ngôn ôm lấy hai nữ, mắt nhìn sang Đông Lỵ Á lúc này đã ngủ phía bên kia.

Hai nàng Lưu Sư Sư cẩn thận gật đầu, dù sao là lén tách ra ăn mảnh, cũng không thể để cho Nha Nha phát hiện được.

Đang âm thầm chú ý đến Đông Lỵ Á, bất ngờ bị Thẩm Ngôn áp người lên, Lưu Sư Sư ngậm chặt lấy miệng mắc cỡ nhìn xem hắn.

- Hì hì…sao lại run sợ thế bấy bì!

Bị Thẩm Ngôn trêu đùa cùng đè ép khiến toàn bộ cơ thể thiếu nữ nằm gọn trong lòng hắn, cảm nhận được sự bá đạo và hùng dũng của chồng mình, một tia chờ mong dâng lên trong lòng nàng…

Không tiếp tục chần chờ, Thẩm Ngôn yêu thương đặt lên trán nàng một nụ hôn, lúc này lướt qua cánh mũi cao thẳng chạm đến cánh môi hồng nhuận như cánh anh đào ấy…

Môi chạm vào môi, một luồng điện chạy khắp người Lưu Sư Sư khiến nàng rung nhẹ…

Hơi thở của nàng thơm ngát như lan khiến Thẩm Ngôn tận tình hít sâu một hơi, truyền làn hơi nóng bỏng dương cương của mình đến nàng…

Ánh mắt Lưu Sư Sư mê ly, nỉ non nói:

- Hôn em đi!

Chụt…

Thẩm Ngôn chỉ chờ một câu nói đó, đã bá đạo xâm chiếm hoàn toàn đôi môi hấp dẫn của vợ mình…

Lưu Sư Sư không có kinh nghiệm, chỉ biết vòng tay ôm lấy nam nhân, hàm răng ngọc ngà hé mở cho hắn dễ dàng hành động…

Quả nhiên Thẩm Ngôn không cô phụ ý tốt của nàng cái lưỡi đinh hương của Lưu Sư Sư rất nhanh đã bị mút chặt…

Ngọt ngào, ướt át và đầy khoái cảm…

- Đây là hôn sao? thật tuyệt…

Lưu Sư Sư mê ly, thả lỏng cơ thể, khuấy động cái lưỡi của mình đáp lại hắn.

Thẩm Ngôn thích thú vươn ra đầu lưỡi vào trong miệng nàng, để Lưu Sư Sư mút lấy chùn chụt…

Nước bọt hòa quyện cùng nhau, hương tân ngọc dịch của giai nhân ngọt ngào hơn cả cam lộ…

Nam nhân trong lúc hôn, bàn tay không thể yên tĩnh nằm một chỗ, đó chính là bản năng.

Bàn tay to lớn của hắn đã nhẹ nhàng đặt lên bầu ngực vừa tay ấy…tỷ mỉ xoa nắn sau lớp áo ngủ mỏng.

Vú nàng không to đến mức Dương Mật hay Na Trát, nhưng lại cực kỳ vừa tay và săn chắc, không có chút dư thừa được hắn nắm gọn, lực đạo dần dần gia tăng…

Môi thơm bị lắp đầy, vòng một lần đầu được chăm sóc khiến Lưu Sư Sư rung lên bần bật, áo ngủ trên người lại trở nên vướng víu…

Bên dưới hai chân đã sớm có chất mật chảy ra, dinh dính khó chịu.

- Chồng ~ em cảm thấy thật là ngứa ngáy khó chịu….

Nàng đứt quảng truyền âm cho hắn, quyết định đem tất cả giao cho nam nhân này.

Thẩm Ngôn không quên nút lưỡi nàng một cái thật chặt, lúc này lưu luyến tách khỏi đôi môi có phần sưng đỏ kia…

Lại quay sang Cổ Lệ Na Trát, lại là một gồi cháo lưỡi.

Nàng cũng không có tỵ hiềm Thẩm Ngôn vừa mới hôn Sư Sư xong, mà là nhiệt tình đáp trả, dâng lên chiếc lưỡi thơm tho quấn quít một chỗ với hắn…

Ba người lúc nãy đã dục hỏa khó nhịn.

- Có…có Nha Nha nằm đây…làm sao bây giờ?

Cổ Lệ Na Trát quyến luyến rời môi Thẩm Ngôn, thở lấy từng ngụm dưỡng khí, nàng bây giờ đã động tình rồi, nhưng vì Đông Lỵ Á nằm kế bên, đang rối rắm không biết phải làm sao.

- Hay là chúng ta gọi Đông Lỵ Á dậy rồi cùng ‘mần’ luôn?

Lưu Sư Sư đề ra ý tưởng kinh người, Thẩm Ngôn nghe thế trong tâm cũng có ý động, nhưng nghĩ lại hắn nói.

- Anh còn chưa biết ý của em ấy thế nào, có thể chịu đựng được hoàn cảnh này hay không, đâu ai có thể dễ dàng dâng lên lần đầu mà ở cùng nhau như hai em được!

Thẩm Ngôn đoạn nói, cười hắc hắc bóp lấy mông hai nữ.

- Chán ghét!

- Sắc lang!!!

Nghĩ nghĩ một hồi, Thẩm Ngôn chợt vỗ đầu, sau hắn lại quên thứ quan trọng kia chứ.

- Các em nhắm mắt lại, có bất ngờ cho các em đây!

Thẩm Ngôn thần bí nói.

Lưu Sư Sư cùng Na Trát mặc dù khó hiểu với lời nói của hắn, nhưng cũng ngoan ngoãn nhắm mắt lại.

Tâm thần Thẩm Ngôn lúc này đã câu thông với Vòng Kim Long.

- Tống Y! Tống Y!

- Có chuyện gì?

Trong Vòng Kim Long vang ra một tiếng nữ tử tựa hồ khá khó chịu. Thẩm Ngôn cũng chẳng thèm để ý đến tính tình rắm thúi của cô nàng, mà nói ngay vào chính đề.

- Mang ba người chúng ta vào Đồng Sinh Giới!

…………………………………..