Ái Tình: Yêu Đến Mù Quáng

Chương 30: Tìm cách giải quyết



Mộ Thành Uyển và Lạc Hạ Vũ đến biệt thự của hai người sống để tránh phóng viên làm phiền và cũng vì an toàn của vợ mình.

Mộ Nhiên Thành và Lạc Phong cũng đã về đến. Họ mở cuộc họp ban hội để bàn bạc tìm cách giải quyết chuyện này. Các lão đại ở Thành Lăng đều có mặt để giúp đỡ.

Lạc Phong:" Bọn tôi đã giao cho bọn trẻ nắm quyền hành nhưng chuyện ân hoán của đời trước thì không liên quan đến đời sau nên mọi người cùng nhau giải quyết nào"

Mộ Nhiên Thành:" Làm phiền mọi người rồi"

Tưởng Minh Viễn:" Có gì đâu, anh em không mà!!!"

Chu Thế Lâm:" Quân của tôi đang rảnh đấy"

" Vậy bây giờ nên làm thế nào ạ???"

Mộ Thành Uyển vừa hỏi xong thì mọi người đều nhìn vào anh với ánh mắt hình viên đạn.

Chu Thế Lâm:" Bao nhiêu năm rồi??? Thành Uyển, con không hỏi những câu hỏi mà mọi người đang suy nghĩ thì không được à???"

Mộ Nhiên Thành:" Muốn Mộ Lạc bị lục đục vậy thì chiều họ đi"

" Ý bố là..."

Mộ Nhiên Thành:" Ừm"

" Được ạ"

Lạc Nhật Bách:" Là sao ạ???"

Lạc Phong:" Thành Uyển, con nói đi"

" Ý hai bố là chúng ta diễn một vở kịch chiều ý bọn họ để họ sơ xuất rồi chúng ta sẽ ra tay"

Chu Thế Lâm:" Không hổ danh là con trai của Mộ gia"

Lạc Nhật Bách:" Nhưng làm sao mới được???"



" Hỏi lắm thế???"

Tiêu Sở Ngân:" Mộ gia và Lạc gia thân thiết như vầy, sao có thể đùng một cái xảy ra chuyện được chứ???"

Hạ Thanh Yên:" Đúng đấy"

Lưu Mộng Uyển:" Từ từ nghĩ cách"

Sau đó, Mộ Thành Uyển về nhà và suy nghĩ để tìm cách. Lạc Hạ Vũ chạy đến ôm lấy anh:" Anh, suy nghĩ gì vậy???"

" Chuyện công ty thôi"

" Em có xem qua trên tin tức, đang có người nhắm vào công ty ư???"

" Anh và anh trai em đang giải quyết, em không cần lo đâu"

" Ò"

" Hạ Vũ, hứa với anh, dù cho không có anh bên cạnh em cũng phải sống thật tốt nhé"

" Sao lại nói vậy???"

" Vài hôm nữa anh đi công tác nên anh dặn em vậy đó mà!!!"

" Yên tâm đi nhé, em không đi lung tung, cũng sẽ bảo vệ bản thân thật tốt mà"

" Ngủ thôi nào"

Mộ Thành Uyển không muốn Lạc Hạ Vũ vì chuyện thù hằn mà gặp chuyện càng không muốn cô phải dính vào chuyện này nhưng không biết phải làm thế nào để tốt nhất cho người con gái mình yêu thương nhất.

Các vị tiền bối cũng không muốn ân hoán đời trước phải làm liên lụy đến đời sau, cũng không ngừng lo lắng và tìm cách để giải quyết.

Lạc Nhật Bách:" Phải làm sao đây???"

" Phi Dạ, bên đảo thế nào rồi???"



Phi Dạ:" Sẵn sàng để tập hợp bất cứ lúc nào ạ"

" Cho vài người bảo vệ chị dâu đi"

Phi Dạ:" Vâng"

Lạc Nhật Bách:" Tôi cũng lo cho con bé đây"

" Đừng để em ấy biết"

Lạc Nhật Bách:" Tôi đâu có điên"

" Ai biết được anh???"

Lưu Gia Kỳ:" Lúc nào rồi, còn đùa được à???"

" Chuyện này không liên quan đến nhà anh, đừng xen vào"

Lưu Gia Kỳ:" Cậu là em tôi đấy"

Lạc Nhật Bách:" Bây giờ công ty loạn cả lên rồi"

" Dù sao cũng loạn rồi thì giải quyết chuyện này xong, phát triển lại thôi"

Lạc Nhật Bách:" Nói thì dễ lắm. Nhưng giải quyết thế nào mới là cách???"

Lạc Phong:" Tụi con tốt như vậy thì làm sao bất đồng được đây???"

" Bố"

Lạc Nhật Bách:" Đúng đấy ạ"

Bùi gia cảm thấy chia rẽ Mộ Thành Uyển và Lạc Hạ Vũ là tốt nhất nhưng Mộ Thành Uyển lại không có một chút vướng bận gì với người phụ nữ khác nào ngoài Lạc Hạ Vũ ra thì làm sao chia rẽ tình cảm của họ được đây.

Lạc Hạ Vũ từ lúc chồng dặn dò cẩn thận khi ra đường nên cũng chỉ ở nhà ít khi ra ngoài. Lại còn có người bảo vệ xung quanh nhà thì khó mà tiếp cận được.